Hiển thị các bài đăng có nhãn Tho bay chu. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tho bay chu. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 9 tháng 2, 2025

Thơ 0461: Khúc tương phùng

MyAn


KHÚC TƯƠNG PHÙNG

(viết tặng cô Yến Phương)

Xin tạm biệt nỗi buồn vô cớ
Bóng mù đen áp lực trong đời
Dốc sỏi đá bao lần vấp ngã
Đứng lên rồi, chào nắng Xuân tươi!

Xin thấy lại nụ cười áo trắng
Tóc mây bay theo cánh phượng hồng
Ai lặng lẽ sau ai từng bước
Bao năm rồi vẫn đợi nhau không?

Xin hát lại câu ca ngày ấy
Cùng bạn xưa thả cánh chim trời
Mở lưu bút tìm màu ký ức
Giấy bỗng nhòa nghẹn tiếng mưa rơi.

Xin chép lại bài thơ đã viết
Ta gặp ta vang khúc tương phùng
Gió tan hết màn đêm u ám
Ta lên đường vững bước bao dung...

2025

Thanh Trắc Nguyễn Văn


MyAn


Thứ Hai, 31 tháng 8, 2020

Thơ 0402: Trên đỉnh

Trên đỉnh

TRÊN ĐỈNH
            (Viết tặng Vũ Hiền)
Vực thẳm gần hay vực thẳm xa?
Ta gọi tên ta giữa chiều tà
Gọi gió lùa mây mời đêm xuống
Mặt trời đỏ rụng dưới chân ta.

2020

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Tình yêu miền núi

--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Thứ Bảy, 11 tháng 7, 2020

Thơ 0400: Tiếng đàn đêm Trung Thu

Thiếu nữ y phục cổ trang đàn tranh và người yêu

TIẾNG ĐÀN ĐÊM TRUNG THU
           (họa vận bài thơ Con Đường Lá Đỏ của Phạm Sinh)
Từ độ xa chàng mắt lệ chan
Trung thu lầu vắng gió sương tràn
Đàn ai, ai gảy, ai còn nhớ?
Lạnh ướt cung đàn, lạnh bóng lan...


2020

Thanh Trắc Nguyễn Văn

 
Thiếu nữ y phục cổ trang đàn tranh

Thứ Hai, 6 tháng 7, 2020

Thơ 0399: Nỗi niềm quê cũ

Thiếu nữ áo dài trắng

NỖI NIỀM QUÊ CŨ

Người trai Việt tìm về đất Việt
Nhớ quê hương cây khế, vườn cà
Nhớ con đường khói rơm đi học
Ngày xa trường đỏ một mùa hoa.

Ta còn lại sỏi mòn ghế đá
Lá bàng bay man mác nỗi buồn
Kỉ niệm cũ chìm sâu trong cỏ
Nhặt lên cầm chỉ thấy mưa tuôn.

Ta gọi mãi mùa thu đã mất
Đâu học trò áo trắng tinh khôi?
Bến sông đó chiều vàng cỏ biếc
Thương bóng đò biền biệt xa xôi.

Người lại đi như thuyền ra biển
Lạy bóng tre, hương lúa, gốc tràm
Đêm tuyết lạnh vành trăng chợt thức
Tiếng ai hò nhớ nắng Phương Nam?

2018

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ áo dài, xe lam


Thứ Năm, 6 tháng 12, 2018

Thơ 0372: Ban Mê thu khúc



BAN MÊ THU KHÚC

Mùa thu Ban Mê, cà phê đen
Nụ cười sương khói lạ hay quen?
Chạm ly uống cạn lời đêm vắng
Sóng sánh cao nguyên, lấp lánh đèn.

Ban Mê lung linh, Ban Mê mưa
Nhạt nắng môi em gió lạnh vừa
Thơ xưa thả lại bên hồ cũ
Em có tìm không, có đến chưa?

Ta nghe đàn em trên non cao
Suối reo róc rách, lá gọi chào
Theo đàn dê trắng ta lên đỉnh
Cùng em múa hát hái trăng sao.

Ta đưa nhau về thăm Buôn Đôn
Tìm dấu voi đi, tiếng thét dồn
Chiêng cồng gõ vọng hồn sương núi
Thắp bừng lửa đuốc níu hoàng hôn.

Xa em, xa Ban Mê chiều nay
Người đi hồ Lak nắng thu gầy
Rượu cần chưa uống, giờ không uống
Cành lan hương tỏa nhớ ai say?

Daklak 2014

(Tập thơ Nghêu Ngao Ca, NXB Hội Nhà Văn 2018)

Thanh Trắc Nguyễn Văn



-----------------------------------------------------------------------
* Bài thơ đã đăng trên báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính số 615, ngày 28.7.2015
* Bài thơ đã đăng trên báo Văn Nghệ năm thứ 73, số 35 +36, ngày 29.8.2020

+ Bài thơ đã in trong Tập thơ Nghêu Ngao Ca - NXB Văn Học 2018

Ghi chú: Ảnh Người đẹp Nguyễn Anh Tự (ảnh trên) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Thứ Bảy, 27 tháng 10, 2018

Thơ 0368: Tiễn người trai Việt



TIỄN NGƯỜI TRAI VIỆT
                       (tặng bạn Việt)
Người trai Việt tìm về đất Việt
Nhớ quê hương cây khế, vườn cà
Nhớ con đường khói rơm đi học
Ngày xa trường đỏ một mùa hoa.

Ta còn lại sỏi mòn ghế đá
Lá bàng bay man mác nỗi buồn
Kỉ niệm cũ chìm sâu trong cỏ
Nhặt lên cầm chỉ thấy mưa tuôn.

Ta gọi mãi mùa thu đã mất
Đâu học trò áo trắng tinh khôi?
Bến sông đó chiều vàng cỏ biếc
Thương bóng đò biền biệt xa xôi.

Ta thương Mẹ vai gầy lam lũ
Thương em thơ áo rách chẳng lành
Đất mất dần bởi người hay biển?
Cạn kiệt rồi, cạn cả màu xanh.

Đời ma quỷ toàn loài ma quỷ
Ngậm máu tươi phun khắp xa gần
Mồm bố láo ngàn năm vẫn láo
Thân bọ dòi mộng hóa vĩ nhân.

Người lại đi như thuyền ra biển
Lạy bóng tre, hương lúa, gốc tràm
Đêm tuyết lạnh vành trăng chợt thức

Tiếng ai hò nhớ nắng Phương Nam?

2018

Thanh Trắc Nguyễn Văn



------------------------------------------------------------------------
* Bài thơ đã đăng trên báo Vĩnh Phúc Cuối Tuần số 437, ngày 3.11.2018 với phiên bản mang tên Nỗi niềm quê cũ (bút danh Nguyễn Văn Tạo)
* Bài thơ đã đăng trên báo PC & Mobile số 788, ngày 15.1.2019 với phiên bản mang tên Tiễn biệt hành

Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Thứ Ba, 13 tháng 3, 2018

Thơ 0363: Bạn cũ



BẠN CŨ
        (Viết tặng Văn Thể Tần và các bạn học trường Tân Định cũ)
Ngày họp mặt bạn bè hội ngộ
Chung tiếng cười, vai lại kề vai
Phải em không môi hồng, tóc ngắn?
Người xưa ơi nhớ lắm áo dài...

Thương biết mấy sân trường, lớp cũ
Hoa phượng bay thuở ấy ngậm ngùi
Trang lưu bút nhạt nhòa mực tím
Câu thơ nào nối trọn niềm vui?

Tay nắm chặt, bàn tay cùng nắm
Tóc như mây bạc nửa cuộc đời
Lời chưa nói nghẹn ngào muốn khóc
Đêm Sài Gòn lạnh lắm mưa rơi.

Ta đi hết thăng trầm dâu bể
Phút bên nhau chợt nhớ tên mình

Tình thân ái ngọt ngào kí ức
Tuổi xế chiều bỗng thấy bình minh.

Cùng hẹn nhé một ngày thăm lại
Mộ cô xưa cỏ đã xanh màu
Đàn chim cũ quay về bến cũ
Khói hương trầm lễ tạ trăng sao...


2018
(Tập thơ Nghêu Ngao Ca - NXB Hội Nhà Văn 2018)

Thanh Trắc Nguyễn Văn



Thứ Bảy, 17 tháng 1, 2015

Thơ 0341: Xuân trên đất phù sa



XUÂN TRÊN ĐẤT PHÙ SA
 

Xuân đến kìa em, xuân đến rồi
Vườn mai thấp thoáng bóng em tôi
Lời yêu anh gởi đầu xuân mới:
Yêu hoài, yêu mãi chỉ em thôi!

Xuân đến hòa nhau một khúc ca
Dây đàn vọng cổ bỗng mượt mà
Ngả nghiêng cạn chén cùng mây nước
Đất Rồng bay lượn ta với ta.

Xuân đến đung đưa những tiếng cười
Áo bà ba thắm tuổi đôi mươi
Nón lá chợt che hồn trinh nữ
Để người ngơ ngác ngắm xuân tươi.

Xuân đến trăng lên cũng ửng hồng
Hoàng hôn đỏ nắng, nắng mênh mông
Đàn trâu theo trẻ qua cầu mới
Câu hát ngô nghê vọng khắp đồng.

Xuân đến tung tăng những cánh diều
Mẹ già vẫn đợi đứa con yêu
Khách lạ về đâu sao đứng khóc
Nhà ai bếp đỏ khói liêu xiêu?...


2013
(Tập thơ Nghêu Ngao Ca - NXB Văn Học 2018)

Thanh Trắc Nguyễn Văn



Thứ Bảy, 25 tháng 8, 2012

Thơ 0281: Trà Vinh và em

Thiếu nữ nằm áo dài trắng


TRÀ VINH VÀ EM
                       nhớ Từ An
Trà Vinh mùa này vui hở em
Vườn nhà vẫn thắm hoa tóc tiên?
Anh xin làm bướm quanh hoa ấy
Đợi bước chân em, nấp dưới thềm.

Trà Vinh mùa này quên sao em
Tóc ai thơm gió ngát vai mềm?
Giờ hôn hương tóc nào hôn được
Đành viết thơ tình gọi gió lên.

Trà Vinh mùa này nhớ không em
Thuở hái sao trời đón Nô-en?
Bài thánh ca em say sưa hát
Anh nghe vừa lạ lại vừa quen.

Trà Vinh mùa này hẹn nghe em
Anh về dựng hang đá Bê-lem?
Quỳ bên máng cỏ cùng em thắp
Đêm sáng lung linh vạn ánh đèn.

Trà Vinh mùa này buồn ghê em
Sông Cần vẫn chảy nước trong êm?
Thuyền anh lại vướng bao dông bão
Sóng vùi gió dập đắm thuyền nghiêng...

Trà Vinh mùa này lạnh chưa em
Xóm Đạo tìm đâu dáng ngoan hiền?
Chuông nhà thờ vọng sao xa quá
Hỏi ai còn nhớ, hỏi ai quên?

2005
(Tập thơ Giọt Lệ Trăng - NXB Văn Nghệ 2010)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




Thứ Bảy, 23 tháng 6, 2012

Thơ 0273: Mẹ chiến sĩ và hai người con



MẸ CHIẾN SĨ VÀ HAI NGƯỜI CON

Con của mẹ giặc treo khô xác
Nhặt trẻ rơi, dù nó kẻ thù
Con lớn lên lại thành tử sĩ
Mắt mẹ nhòa khóc ướt đêm thu.

2012
(Tuyển tập thơ Muôn Dặm Tình Quê 7, NXB Văn Hóa - Văn Nghệ 2012)


Thanh Trắc Nguyễn Văn



Thứ Sáu, 17 tháng 6, 2011

Thơ 0217: Huế



HUẾ
 
Người hỏi Huế đâu? Huế ở đây
Thuyền nan đủng đỉnh nước trăng đầy
Huế trên Cồn Hến hoàng hôn muộn
Sương chìm trong nắng, nắng lung lay.

Huế ở trong em, Huế trong ta
Huế đưa cành trúc gió la đà
Huế gióng văng vẳng chuông Thiên Mụ
Huế giục Thọ Xương tiếng canh gà…

Huế kia lăng tẩm, nón bài thơ
Áo dài tím Huế nhớ nhung chờ
Huế trong Đại Nội buồn u ẩn
Huế ngoài Vĩ Dạ đợi trăng mơ.

Những nhịp cầu cong dáng đàn tranh
Mây bay, nước chảy khúc duyên lành
Nam ai ai khóc mà không oán
Nam xuân dìu dịu điệu trong xanh.

Mười thương thương lắm thật là thương
Câu ca thủa ấy vọng sân vườn
Ngựa ô em khớp cùng ta với
Tình tang lục lạc buộc dây cương…

Kìa em vai nhỏ má hây hây
Nón nghiêng từ độ mắt ta say
Nắng nghiêng ở phía màu mây tím
Mặt trời nghiêng phía áo em bay.

Huế là em, hay Huế ngàn xưa
Xa em nhớ Huế nói sao vừa?
Ta đi thấy Huế cay trong mắt
Nửa nhòa trong lệ, nửa trong mưa.

2007
(Tập thơ Quà Tặng Mùa Đông - NXB Văn Nghệ 2007)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Huế


Thứ Năm, 18 tháng 11, 2010

Thơ 0165: Gió Cần Giờ



GIÓ CẦN GIỜ

Gió Cần Giờ ơi, gió Cần Giờ
Gió xanh xanh biếc tự bao giờ
Phà đã qua rồi sao đứng lại
Mây chiều chia vội để bơ vơ?

Em sẽ lên rừng hay xuống biển
Vai nghênh ngang vác một cây đàn
Biển xa lắm sóng dồn nắng tím
Rừng bạt ngàn vọng gió lang thang.

Thì thôi nhé em về với biển
Biển bao la mặn bởi lưng người
Vai áo bạc nhớ chào biển cả
Vệt nắng hồng sẽ thắm môi tươi.

Màu áo ấy nhớ thời mở đất
Tìm dòng kênh tưới mát nông trường
Nhai hạt muối thương từng cây đước
Bám bùn lầy giữ đất quê hương.

Cây đàn ấy vang thời dông bão
Những rừng cây nghiêng ngả mây trời
Cây gục ngã, rừng cây không ngã
Đêm nằm nghe đất quặn sinh sôi...

Khói chiều lan tỏa, khói như mơ
Bình Khánh mờ xa những bến bờ
Trái tim chưa cháy bừng thành lửa
Đừng mong đến được đất Cần Giờ!

Đồng đội xưa bao người đã đến
Lúc chia xa vẫn nhớ cây rừng
Như ta giờ khóc trên phà cũ
Đưa người nước mắt bỗng rưng rưng...

1997
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




Thứ Sáu, 12 tháng 11, 2010

Thơ 0163: Lên đỉnh Non Nước đầu xuân



LÊN ĐỈNH NON NƯỚC ĐẦU XUÂN

Đôi ta lên đỉnh, vươn lên đỉnh
Vách núi mờ sương, vách núi sương
Bàn chân dẫm vượt trăm bậc đá
Bên em vẫn dịu một mùi hương.

Đá to đá nhỏ. Hang rồi hốc
Bò ngửa. Bò ngang. Bò ngược dốc
Em bám vào ta, ta bám lên
Cây bám vào đá, đá xanh thêm.

Ta kéo nhau lên với gió ngàn
Kìa sương lành lạnh khói chưa tan
Đôi mình, đôi bóng cao trên đỉnh
Ngắm nhìn mây trắng, nắng xuân sang.

Đây đỉnh Non Nước với nước non
Mặt trời ngày mới đỏ như son
Em nâng ống trúc cùng ta nhé
Tiếng sáo ngang trời gió véo von.

Đà Nẵng 1995
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ áo đầm xanh lam


Thứ Năm, 5 tháng 8, 2010

Thơ 0147: Ngọc trong đá

Ngọc trong đá

NGỌC TRONG ĐÁ

Nào ai thấy được hoa trong đá
Sáng lung linh một cõi vô thường
Nào ai tìm được ngọc trong đá
Ngọc ẩn mình, ngọc vẫn ngát hương.

2001
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)


Thanh Trắc Nguyễn Văn


Khánh My



Thứ Hai, 19 tháng 7, 2010

Thơ 0136: Mộng thi sĩ

Midu áo dài hồng

MỘNG THI SĨ

Bé hãy dừng chân cô bé ơi!
Dừng chân cho anh nói đôi lời
Bé đến rồi đi, sao đi mãi…
Để chiều thu nhớ, lá thu rơi?

Anh đợi lâu rồi bé biết không?
Đợi từ mùa hạ đến mùa đông
Bài thơ mới viết đây tặng bé
Năm tuần thao thức viết mới xong.

Thơ anh dài lắm, thật là hay
Chuyện tình anh kể ở… cung mây!
Hằng Nga là bé, anh Chú Cuội
Gốc đa cùng tựa muốn lung lay!

Hằng Nga hoa hậu chốn thiên thai
Chú Cuội là anh cũng… đẹp trai!
Cây đa hóa một lâu đài lớn
Trăm năm tơ tóc kết duyên hài…

Nhưng sao bé đọc chỉ toàn chê:
- Thơ gì đã dở lại còn ghê!
Người ta còn bé, còn đi học
Cứ tán lăng nhăng chuyện ước thề…

Bé “hứ” rồi đi chẳng nói năng
Trời đang đổ nắng bỗng giá băng!
Tôi thề bỏ mộng làm thi sĩ
Bỏ cả gốc đa lẫn Chị Hằng…

2004
(Tuyển tập thơ Phù Sa Của Gió - NXB Văn Nghệ 2007)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Midu áo dài trắng

Thứ Tư, 14 tháng 7, 2010

Thơ 0132: Tạm biệt Khôi Nguyên

Hai người yêu trên bờ biển


TẠM BIỆT KHÔI NGUYÊN

Thôi anh đi nhé bé Khôi Nguyên
Nha Trang sóng sánh mắt nhung huyền
Mùa xuân đã đến tươi màu nắng
Sao biển lại buồn sóng ngả nghiêng?

Đời anh như cánh nhạn mùa đông
Mây trắng trời xa nhuốm bụi hồng
Bé là san hô thềm bể biếc
Màu trăng mười bảy trong mắt trong.

Anh về phương ấy xa thật xa
Giọt nắng nhìn theo bỗng nhạt nhòa
Nắng rơi một nửa hồn anh đó
Nửa hồn trên cỏ, nửa trong hoa…

Biển chiều chiều nắng trắng Nha Trang
Lang thang bàng bạc bóng chim ngàn
Dù mai năm tháng mình xa cách
Anh sẽ nhớ hoài cô bé ngoan.

Anh sẽ lặng thầm trong nhớ mong
Tiếng đàn buông buông những nụ hồng
Bài thơ muốn viết rồi không viết
Nhìn đâu cũng thấy biển mênh mông?

Biển trắng hay là áo trắng em?
Áo em hay sương trắng bên thềm?
Bên thềm chỉ thấy màu mây trắng
Mây trắng hay là biển mông mênh?

Anh sẽ gọi tìm trong bóng mây
Thấy bóng bé xinh dáng nhỏ gầy
Nha Trang nhớ mãi ngày ly biệt
Nửa dường biển động, nửa áo bay…

Thôi anh đi nhé bé Khôi Nguyên
Bọt sóng nào tan chút nỗi niềm?
Biển kia im lìm rồi tắt nắng
Buồn anh gởi lại với sao đêm…

Nha Trang 1997
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Á hậu Đỗ Hoàng Anh

Chủ Nhật, 27 tháng 6, 2010

Thơ 0119: Về xứ Đạo

Kim Tae Hee (Hàn Quốc) khăn choàng trắng

VỀ XỨ ĐẠO
                nhớ Thúy Ly 
Xứ Đạo chiều nay lớp lớp mây
Đường xa nắng úa gió đùa bay
Bóng ai thấp thoáng bên bờ giếng
Để bóng tre mềm thoáng lắt lay?

Cô gái vườn dâu má vẫn hồng
Cuối mùa thu trước vội sang sông
Ước nguyền gởi lại theo dòng nước
Cho nỗi cô đơn lạnh cánh đồng.

Nhạc Đạo ngân nga trổi điệu buồn
Nắng chiều hiu hắt phủ lầu chuông
Trăm năm vẫn nhớ lời em nguyện
Áo trắng ngày xưa trắng giáo đường.

Đêm xuống ngập ngừng với khách thơ
Người về quãng vắng bóng bơ vơ
Gió sương lại gọi hồn sương gió
Ai nhớ ai thương để đợi chờ?


1986
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Trúc Diễm trước nhà thờ

Thứ Bảy, 19 tháng 6, 2010

Thơ 0113: Đà Lạt mùa trăng

Đôi bạn tình và những ngọn nến

ĐÀ LẠT MÙA TRĂNG

Đà Lạt ta về để nhớ em
Nhớ mùa trăng trước ướt hương đêm
Xa em, xa cả mùa trăng ấy
Xa áo thu bay tóc gió mềm.

Đâu khúc đàn mơ bên suối thơ
Mảnh trăng chìm nổi giữa bơ vơ
Đồi Cù thuở ấy mình ly biệt
Hai nẻo chia xa nỗi đợi chờ.

Lung linh như nước hồ Xuân Hương
Mắt em buồn lệ mờ trong sương
Người đi nghiêng ngả vầng trăng lạnh
Ngả bóng trăng rơi rải mặt đường.

Ta đã xa rồi em cũng xa
Thương trời Đà Lạt hạt mưa sa
Thương màu trăng cũ soi trên áo
Áo lụa tình trăng sáng mượt mà.

Đá vỡ còn đây vọng dấu chân
Một thời lóng ngóng bước bâng khuâng
Một thời hai đứa cùng xây mộng
Mộng cũng chia tan chẳng được gần.

Lấp loáng đồi thông những bóng mây
Những mùa trăng biếc, biếc trên cây
Ta qua phố cũ buồn muôn lối
Áo trắng ai bay gió lạnh đầy?

 
Đà Lạt 1999
(Tuyển tập thơ Thơ Nhà Giáo – NXB Văn Hóa Dân Tộc 2003)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ áo dài trắng ngồi đàn tranh

Thứ Bảy, 12 tháng 6, 2010

Thơ 0107: Cô bé u buồn

Cô gái áo đầm hoa ngồi băng đá che dù

CÔ BÉ U BUỒN

Sao bé lại buồn cô bé ơi
Lặng ngồi ghế đá đếm mưa rơi?
Hay bé kết bạn cùng ta nhé
Hai mình kết lại hết mồ… côi?

Bé bằng lòng không cứ nói đi
Ủa, sao bé khóc lệ hoen mi?
Bé nhìn chi mãi nơi xa ấy
Ta cũng nhìn theo chẳng thấy gì?

Kìa bé nhìn lên lẳng lặng cười
Nụ hồng chợt thắm nắng xuân tươi
Vầng trăng thôi nhé tan u ám
Soi xuống hồn ta bóng một người!

Nhưng sao bé cười với người… ta!
Vội theo người ấy bỏ ta xa?
Bỏ ta ngồi lại công viên ấy
Cứ ngỡ hai mình, hóa đến… ba!

Ngồi đó ta buồn bé biết không?
Cũng nhìn mây trắng, cũng xa trông
Cũng nghe hiu hắt chiều thu lạnh
Nắng lạnh hoàng hôn, gió lạnh lòng!

1994
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Tình yêu cây và người

Thứ Bảy, 5 tháng 6, 2010

Thơ 0100: Hà Tiên hoàng hôn

Thiếu nữ áo dài trắng ngồi dựa tường

HÀ TIÊN HOÀNG HÔN

Tháng tám ta về gió gió lên
Đông Hồ bàng bạc khói lênh đênh
Câu thơ áo trắng chòng chành vỡ
Kỷ niệm mù sương bỗng bập bềnh.

Gió đùa mặt nước, gió đùa mây
Hoàng hôn chấp chới cánh chim bay
Thuyền ai neo vội bên sông vắng
Neo mảnh trăng chìm sóng lắt lay?

Em xa xóm núi bỏ trầu không
Bỏ phố chênh vênh nắng biển nồng
Bỏ ta ngơ ngác mờ mưa bụi
Cầu phao bập bỗng bước long bong.

Long bong sóng vỗ nhịp âm âm
Một khúc xôn xao, một khúc thầm
Vọng nghe câu hát mùa ly biệt
Đau đáu tìm nhau vượt tháng năm.

Em đã về đâu, biết đến đâu?
Trời chiều nhuộm tím bến Tô Châu
Người xưa bỗng nhớ người xưa cũ
Một bóng trên sông, bóng lặng sầu.

2000
(Tuyển tập thơ Thơ Tìm Người Thơ – NXB Văn Hóa Dân Tộc 2001)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Cầu phao Hà Tiên