Hiển thị các bài đăng có nhãn Truyen ngan mini. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Truyen ngan mini. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 6 tháng 11, 2017

Truyện ngắn mini: Người thầy



NGƯỜI THẦY

Nhà đông anh em, Mạnh lặn lội từ Sa Đéc lên Sài Gòn thi vào trường Y. Thật ra từ nhỏ Mạnh rất giỏi văn, nhưng vì ước nguyện của cha mẹ mong muốn anh trở thành một thầy thuốc giỏi, Mạnh đành tuân theo. Kết quả thi không may mắn, Mạnh bị rớt. Rất buồn, Mạnh đi lang thang giữa phố phường Sài thành hoa lệ. Vô tình anh đi ngang qua trường Sân Khấu. Thế là máu văn nghệ có sẵn từ những ngày còn đi học nổi lên, Mạnh hăng hái vào xin ghi tên dự thi tuyển diễn viên sân khấu.



Chủ Nhật, 6 tháng 11, 2016

Truyện ngắn mini: Trên đèo Sương Mù



TRÊN ĐÈO SƯƠNG MÙ

Vì công việc làm ăn, Tuấn thường xuyên phải lái xe tải qua đèo Sương Mù vào lúc hoàng hôn để vào thị trấn. Cũng vì đèo có rất nhiều sương mù vào buổi sáng sớm cũng như buổi chiều nên đèo được dân địa phương gọi là đèo Sương Mù. Chiều hôm đó, khoảng gần sáu giờ chiều, trên đèo trời đã tối mịt, Tuấn đang lái xe xuống đèo thì nhìn thấy một phụ nữ bận áo dài trắng từ bên vệ đường lao ra cản đầu xe của anh. Tuấn bực bội xuống xe toan mắng người phụ nữ thì cô này nói nhanh:

- Anh ơi, xin anh đưa cô bé kia đi cấp cứu gấp may ra còn kịp. Nếu không cô bé chết mất!

Tuấn nhìn theo hướng tay người phụ nữ chỉ thì thấy một cô bé bận đồ nữ sinh đang nằm ngất trên cỏ, bên cạnh là một chiếc xe gắn máy lăn nghiêng nằm sát bên bờ vực. Xăng từ chiếc xe gắn máy đang đổ ra lênh láng trong khi động cơ xe vẫn còn nổ phành phạch. Tuấn vội lao đến bồng cô bé lên xe tải của mình thì cũng vừa lúc đó chiếc xe gắn máy bùng cháy và phát nổ.

Tuấn hỏi người phụ nữ:

- Còn ai nữa không chị?

- Còn một người nữa chở cô bé này nhưng đã bị rơi xuống vực sâu, không còn hy vọng sống sót. Anh đưa cô bé đến bệnh viện trước đi, tôi sẽ ở đây để đợi đội cứu hộ đến.




Chủ Nhật, 31 tháng 7, 2016

Tự truyện: Một ngày ở Phòng dò bài

Cô Kim Mai và học sinh tại Phòng dò bài lúc 12 giờ


MỘT NGÀY Ở PHÒNG DÒ BÀI

Những cánh phượng hồng ngoài cửa sổ Phòng dò bài đỏ rực và đung đưa theo gió. Kim đồng hồ đã chỉ vào con số 11 giờ trưa. Những học sinh dò bài môn hóa đã xong, cô Trinh và các em học sinh lần lượt ra về. Vài em học sinh khác lại vào, cô Nguyệt sắp xếp cho các em ngồi ở cuối phòng.

Chỉ còn vài tuần nữa là thi đại học và thi tốt nghiệp THPT quốc gia, chúng tôi là những giáo viên được nhà trường phân công giúp đỡ cho những em học sinh yếu kém và lười học bài. Nhiệm vụ chúng tôi là mỗi sáng vào Phòng dò bài giúp các em học lại bài và giảng dạy lại những lỗ hổng kiến thức cho các em. Phòng dò bài được trưng dụng từ Hội trường của nhà trường, có sức chứa khoảng gần 100 em học sinh. Công việc tưởng chừng đơn giản nhưng không đơn giản chút nào. Nhiều em làm tôi giật mình vì sự chủ quan của các em:

- Em viết cho thầy các công thức tìm lực đàn hồi và chu kỳ của con lắc lò xo! 




Thứ Ba, 12 tháng 11, 2013

Truyện ngắn: Thần Kiếm



THẦN KIẾM

I. Nắng sớm trên đồi. Họ có hai người. Thầy là một lão võ sư tóc trắng như cước, dáng gầy, quắc thước. Trò là một chàng trai khôi ngô tuấn tú, người hơi mảnh khảnh.

Lão võ sư mở cửa lồng thả một con bướm. Lập tức thanh gươm trên tay chàng trai bay vút lên, lia loang loáng như đóa  bạch mai muôn cánh, bọc lấy con bướm. Con bướm bị chém rụng thành mười tám mảnh, rơi lả tả xuống mặt đồi. Các nhát gươm đều chém đứt rất ngọt, rất dứt khoát, chứng tỏ kiếm pháp của chàng trai đã đạt tới mức thượng thừa. Nhưng lão võ sư vẫn có vẻ không hài lòng. Ông lại tung lên không một nụ hồng còn ướt đẫm sương sớm. Tức khắc kiếm quang của chàng trai lại đón và bọc lấy hoa hồng. Mười tám mảnh của nụ hồng lại phất phơ theo gió, là đà rớt xuống cỏ. 



Chủ Nhật, 1 tháng 5, 2011

Truyện ngắn mini: Điện thoại lúc nửa đêm



ĐIỆN THOẠI LÚC NỬA ĐÊM
           Tưởng nhớ cô Lê Minh Phụng, giáo viên Sử trường THPT Võ Thị Sáu
Quốc lộ 1A bị kẹt xe nghiêm trọng. Đến gần nửa đêm xe mới vào được ngoại vi thành phố. Cô Phụng và các hành khách trên xe đều mỏi mệt. Chợt điện thoại di động reng:


- Em là Hạnh nè cô! Cô ghé nhà em gấp nghen cô. Sáng mai em phải đi xa rồi!

- Em ra nước ngoài hả? Alô, alô?

Điện thoại bị đứt kết nối chỉ còn vang những tiếng tít tít… Cô Phụng cố gọi cho Hạnh nhiều lần nhưng đều không được. Cả tuần nay cô phải về quê lo tang của mẹ. Nhà của mẹ cô Phụng ở giữa một cồn vùng sâu, không có sóng điện thoại, nên cô hầu như không liên lạc được với ai.

Hạnh là học sinh cá biệt trong lớp cô chủ nhiệm. Em luôn lầm lì ít nói và thường xuyên không thuộc bài, không làm bài trong lớp. Cô rất đau đầu vì luôn bị các giáo viên bộ môn than phiền, trách móc về Hạnh. 



Thứ Năm, 31 tháng 3, 2011

Truyện ngắn mini: Cha con – Con cha



CHA CON - CON CHA

Gã đàn ông hùng hổ nắm tóc thằng bé giật ngược, đấm đá túi bụi. Thằng bé vừa oằn mình chịu đòn, vừa khóc lóc van xin.

- Thằng chó! Có một xấp vé số mà từ sáng đến giờ vẫn bán chưa xong. Tao đánh cho chết mẹ mày luôn!

Hai người đàn ông đứng xem hỏi nhỏ nhau:

- Thằng bé nhận bán vé số cho hắn hả?

- Không, con của hắn đấy chứ!

- Trời, sao hắn đánh thằng bé dữ quá vậy?

- Vì thằng bé vẫn chưa kiếm được tiền cho hắn…