Thứ Bảy, 30 tháng 12, 2017

Ca dao về Mùa Đông (2)



CA DAO VỀ MÙA ĐÔNG (2)

Giấm vốn em chỉ có giấm chầy
Anh cho tắc lái, cho đầy quan năm
Em buôn trầu, đếm cuống, đếm trăm
Mưa rầm gió Bấc, em nằm em lo.


Gió mùa đông trăng lồng lạnh lẽo
Năm canh chầy thắt thẻo ruột gan.


Mùa đông cho chí mùa thu
Trông em thất thểu tợ vọng phu ngóng chồng
Chiều chiều xem bắc ngó đông
Thấy người thiên hạ sao không thấy chàng
Tóc dài sao vận rối ngang
Tay lần lược gỡ miệng ngồi than bóng đèn
Vịt đua dưới nước, cá lội bàu sen
Hồi này không gặp bạn quen đi đàng
Ngậm ngùi trông phượng nhớ loan
Gởi thư cho gió gió mang về trời
Đêm nằm ruột rã gan rời
Thức thời tơ tưởng, ngủ thời chiêm bao
Đặt mình xuống tấm phản sao
Nghĩ tới người bạn mắt trào như mưa
Trông trời mau sáng mau trưa
Bước ra đường cái, đón đưa bộ hành
Trồng cây cũng muốn cây xanh
Kết đôi hổng đặng để thành phu thê.


Thiếu nữ áo dài cam

Chủ Nhật, 24 tháng 12, 2017

Thơ tranh: Chợ quê



------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Click chuột trái lên ảnh, ảnh sẽ lớn hơn.

Thứ Tư, 13 tháng 12, 2017

Ca dao về mùa đông



CA DAO VỀ MÙA ĐÔNG

Ai ơi! chớ lấy học trò
Dài lưng tốn vải ăn no lại nằm
Mùa đông trời rét căm căm
Đi cấy được mấy bát gạo nó lại nằm nó ăn.

Áo bà ba trắng không ngắn, không dài
Sao anh không bận, bận hoài áo thun?
– Hai đứa mình chẳng đặng nằm chung
Tháng này gió bấc, bận áo thun cho ấm mình.

Công em gánh đá tạc bia
Công em trò chuyện sớm trưa với chàng
Bây giờ bác mẹ bàn ngang
Công em trò chuyện với chàng mất không
Ai ngờ chuối trổ mùa đông
Biết rằng có chắc hay không mà chờ
Chờ anh chờ ngẩn chờ ngơ
Chờ hết mùa mận mùa mơ, mùa hồng
Cắm sào em đợi nước trong
Nước nguồn chảy xuống còn mong nỗi gì.

Có cổ mà chẳng có đầu
Có tay chẳng thấy chân đâu mới tài
Dù là già trẻ gái trai
Mùa đông, mùa hạ ai ai cũng cần
Là cái gì?




Thứ Tư, 6 tháng 12, 2017

Thơ 0361: Họa sĩ



HỌA SĨ
            (Tặng T.D.) 
Vẽ em lên khung toan trắng
Cái nhìn thiên di không nơi cư trú
Nụ cười đóng băng
Khăn choàng cổ màu đêm đông.
        
Những gam màu run rẩy
Kêu gào
Không dung hòa
Không phác họa
Những cây cọ lem luốt
Ngúng nguẩy
Nhảy múa điệu Tango
Điệu Rumba
Ngã sóng soài
Ngông nghênh thách thức.
        
Ta vẽ em
Hay em vẽ ta?
Hai tâm hồn
Hai thể xác
Bê bết màu
Ánh mắt nhìn nhau qua lăng kính
Lạnh lùng
Khô queo
Yêu hay không yêu
Hẹn hò hay xa khuất?
        
Em đứng lên nhìn bức tranh
Rồi đi
Gương mặt mùa thu
Cái nhìn thiên di không nơi cư trú
Vẫn nụ cười đóng băng
Vẫn khăn choàng cổ màu đêm đông...
        
Em trong tranh vẫy tay chào ta
Nụ cười trong veo
Hoa hồng lấp lánh.

2001
(Tập thơ Huyền Thoại Người Lái Đò - NXB Hội Nhà Văn 2013)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




--------------------------------------------------------------
+ Bài thơ đã in trong Tập thơ Huyền Thoại Người Lái Đò - NXB Hội Nhà Văn 2013

Ghi chú: Diễn viên Chi Pu và  ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Chủ Nhật, 3 tháng 12, 2017

Giới thiệu tập tranh - ảnh - thư pháp của Minh Đạo





GIỚI THIỆU TẬP TRANH - ẢNH - THƯ PHÁP CỦA MINH ĐẠO 

Rất cảm ơn nhà thơ Minh Đạo đã tặng Thanh Trắc Nguyễn Văn tập tranh - ảnh - thư pháp "Nơi ấy bình yên", do Nhà xuất bản Hải Phòng cấp giấy phép, của ông. Tập thư pháp được in trên nền giấy quý rất đẹp.



Thứ Sáu, 24 tháng 11, 2017

Thơ Haiku của Matsuo Basho, Thái Bá Tân dịch (19)

Photo by Nguyễn Trùng Nhị


181. Đền Sumađêra
Tôi nghe sáo tự thổi
Trong rừng cây rậm.

182. Khi trồng
Phải nhẹ nhàng như nâng trẻ
Cây anh đào dại.

183. Đôi sao mắt tôi
Muốn ngắm hoa nở
Trên cây anh đào đang khóc.


Photo by Nguyễn Trùng Nhị


Thứ Bảy, 18 tháng 11, 2017

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Buổi chiều đón con

Góc Nhỏ Văn Thơ


BUỔI CHIỀU ĐÓN CON

Xin gửi tặng những người bố mẹ một "Buổi chiều đón con" yên bình.

"Sau mỗi ngày bận rộn
Bố có niềm vui lớn:
Buổi chiều đi đón con.
Nhà trẻ con đã quen
Không còn hờn khóc nữa.
Nhưng cứ độ tan tầm
Con lại ra đứng cửa
Mong mẹ và mong bố
Mắt nhìn về phố đông
Ôi tấm lòng thơ nhỏ
Đã thuộc giờ ngóng trông.
Thành phố rộng mênh mông
Bao la chiều gió thổi
Ở cuối con đường kia
Có con đang đứng đợi
Trước kia bố biết đâu
Con sẽ chờ ở đấy
Cái con người bé dại
Vì mình mà buồn vui.
Bố len giữa dòng người
Vội vàng chân đạp gấp
Quên cả đèn đỏ bật
Cuống quýt, sợ con chờ.
Tiếng còi giục ngoài ga
Con tàu về bến đỗ
Con chim bay về tổ
Ngọn gió tới chân trời
Tia nắng tắt sau cây
Mặt trời sau ráng đỏ
Giữa vô tận hoàng hôn
Giữa trập trùng phố xá
Có một người bé nhỏ
Đứng ở cửa mong chờ."
(Lưu Quang Vũ)


Photo by Pham Trung Dung


Thứ Hai, 6 tháng 11, 2017

Truyện ngắn mini: Người thầy



NGƯỜI THẦY

Nhà đông anh em, Mạnh lặn lội từ Sa Đéc lên Sài Gòn thi vào trường Y. Thật ra từ nhỏ Mạnh rất giỏi văn, nhưng vì ước nguyện của cha mẹ mong muốn anh trở thành một thầy thuốc giỏi, Mạnh đành tuân theo. Kết quả thi không may mắn, Mạnh bị rớt. Rất buồn, Mạnh đi lang thang giữa phố phường Sài thành hoa lệ. Vô tình anh đi ngang qua trường Sân Khấu. Thế là máu văn nghệ có sẵn từ những ngày còn đi học nổi lên, Mạnh hăng hái vào xin ghi tên dự thi tuyển diễn viên sân khấu.