Hiển thị các bài đăng có nhãn Tap tho Hoa Su Trang. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tap tho Hoa Su Trang. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 2 tháng 5, 2010

Thơ 0075: Đêm Huế



ĐÊM HUẾ

Có tiếng gọi như là của gió
Ta nhìn lên: bàng bạc tiếng chuông
Tiếng chuông rơi ta còn mảnh vỡ
Sông Hương buồn rơi mảnh trăng suông.

Có tiếng gọi như là của lá
Ta nhìn lên: tim tím trời thu
Thu chợt đến như ta vừa đến
Phố trở mình lằng lặng ưu tư.

Có tiếng gọi như là của khói
Ta nhìn lên: biêng biếc sương đầy
Xa đất nước, xa mùa thu ấy
Nhớ chưa cầm đã rụng trên tay.

Có tiếng gọi như là của Huế
Ta tìm em vời vợi mong chờ!
Người viễn xứ mang buồn xa xứ
Để bây giờ bật khóc trong mơ.


Huế 1996
(Tập thơ Hoa sứ trắng - NXB Đà Nẵng 1997)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ áo dài tím


Thứ Hai, 26 tháng 4, 2010

Thơ 0069: Sám hối trước biển



SÁM HỐI TRƯỚC BIỂN

Khi con về thăm lại mái nhà xưa
Thấy bóng mẹ dật dờ nơi bãi biển
Tuổi bé thơ đợi cánh buồm cha màu tím
Con vẫn dắt mẹ tìm dõi mắt xa xôi...

Con đã về. Đừng khóc nữa mẹ ơi!
Nước mắt mẹ làm lòng con mặn đắng
Biển rủ sóng, tóc mẹ giờ bạc trắng
Mái tranh nghèo lay lắt khói chiều lên.

Con ăn học nhiều nên lú lẫn thành quên
Không nhớ nổi một nỗi buồn của mẹ
Cặp đầy ắp những công trình bản vẽ
Chỗ mẹ nằm vẫn nắng giọt mưa sa.

Bao năm trời bay nhảy tận miền xa
Mê bia bọt con bỏ trôi vị nồng của biển
Lời thương mẹ cũng nhạt nhòa tan biến
Trong những ánh đèn nhấp nháy đỏ xanh...

Chợt giận mình sao quá đỗi vô tâm
Con quỳ khóc trước muôn trùng sóng vỗ
Cha không còn. Mà mẹ thì không nhớ
Hỏi biển trời dung thứ được con không?


1995
(Tập thơ Hoa sứ trắng - NXB Đà Nẵng 1997)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




Chủ Nhật, 25 tháng 4, 2010

Thơ 0068: Khúc hát ngày ra trường



KHÚC HÁT NGÀY RA TRƯỜNG

Thôi, từ giã giảng đường
Từ giã tuổi sinh viên
Chúng mình ra đi để mang hoài nỗi nhớ
Hoa phượng vĩ chiều nay tưng bừng nở
Đỏ thắm ven trời. Những cánh chim bay.

Ngày mai xa rồi ta biết nói gì đây
Ánh mắt ấy nhìn ai chợt có gì khang khác!
Tạm biệt nhé con đường về xanh mát
Bao dấu chân xưa. Sao xao xuyến bồi hồi?

- Em sẽ về miền đất ấy xa xôi...
Lời nói khẽ như bao lời muốn nói
Mái trường xa sẽ đón chào cô giáo mới
Và tình yêu thoảng nhẹ trong chiều.

Họ bên nhau chưa nói được nhiều
Lòng mải hẹn những phương trời xa lắc!
Để những ước mơ thầm thì khẽ hát
Khúc - hát - vào - đời những mơ ước lứa đôi...

1994

(Tập thơ Hoa sứ trắng - NXB Đà Nẵng 1997)

Thanh Trắc Nguyễn Văn

Thiếu nữ ngồi áo dài trắng


Thứ Sáu, 23 tháng 4, 2010

Thơ 0066: Tình có hay không?



TÌNH CÓ HAY KHÔNG?

Tình có hay không
Biết không hay có
Tay xòe không có
Tay nắm có không?

Ngày xưa là gió
Ngày xưa là mây
Ta mơ theo nắng
Dáng nhỏ em gầy...

Chợt sợi tóc bay
Chợt gió thành mây
Lời thề màu cỏ
Tình không thành có!

Tình không hay có
Biết có hay không?
Ta mong là có
Em cười như không...

Ta là đá sỏi
Một nắng hai sương
Mơ nhầm châu ngọc
Yêu nhầm đau thương.

Em thành chim sáo
Một chiều qua sông
Ta còn dông bão
Tình có thành không!

Tình có như không
Thà không hơn có
Thà là như gió
Thà là như mây...


1996
(Tập thơ Hoa sứ trắng - NXB Đà Nẵng 1997)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thần tình yêu


Thứ Ba, 20 tháng 4, 2010

Thơ 0063: Hoa vông vang



HOA VÔNG VANG

Em sắp xa thành phố
Về lại đất hương tràm
Hỏi em thích gì nhất?
Em cười: Hoa vông vang.

Ta qua bao góc phố
Ta đến bao tiệm hoa
Hỏi mua, mua chẳng có
Hỏi tìm, tìm không ra.

Tên hoa quen mà lạ
Như người lạ giờ quen
Hẳn là hoa cũng đẹp
Hiền dịu như mắt em?

Kẻ nói hoa màu đỏ
Kẻ mách hoa màu vàng
Người cho hoa là cỏ
Người bảo hoa mọc hoang!

Ta tìm, đi tìm mãi
Mang nỗi buồn lang thang
Giữa thị thành hoa lệ
Tìm đâu hoa vông vang?

Ngày tiễn em mưa trắng
Ta lặng nhìn mây trôi
Vông vang trong tay với
Hay xa tận chân trời?

1995
(Tập thơ Hoa sứ trắng - NXB Đà Nẵng 1997)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




Thứ Năm, 8 tháng 4, 2010

Thơ 0051: Ngày xưa nhớ tuổi học trò

Thiếu nữ áo dài trắng nón lá


NGÀY XƯA NHỚ TUỔI HỌC TRÒ

Ngày xưa nhớ tuổi học trò
Những chiều tan học thập thò đợi nhau
Nhớ gì trong gió lao xao
Em cười trong mắt mà sao thẹn thùng.

Sau em, tôi cũng ngượng ngùng
Từng màu hoa phượng ngập ngừng rụng rơi
Bài thơ đã viết hết lời
Muốn trao lại ngại, ngại rồi không... trao!

Để mùa hạ ấy qua mau
Để chiều kỷ niệm đi vào tháng năm
Để giờ em đã xa xăm
Còn đây trong gió tiếng thầm thì xưa...


1994
(Tập thơ Hoa sứ trắng - NXB Đà Nẵng 1997)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ ngồi áo dài trắng


Thứ Tư, 7 tháng 4, 2010

Thơ 0050: Rạch Miễu



RẠCH MIỄU

Anh phải về
Đành giã biệt quê em
Giã biệt dòng phù sa đỏ ngầu mùa nước nổi
Cô gái xứ dừa chợt cúi đầu bối rối
Nghe gió sông Tiền lồng lộng những hàng cây...

Rạch Miễu xa rồi bàng bạc bóng mây bay
Em vẫy nón nhìn theo cánh chim trời rong ruổi
Ăn miếng bưởi quê em nghe mát lòng vị bưởi
Uống nước dừa xiêm sao thương da diết hương dừa?

Thì thôi em về kẻo phương ấy trời mưa
Cho anh hát bài Lý Qua Cầu qua rạch nhỏ
Một mai về lại bên sông Hồng nước đỏ
Con sóng bỗng thì thầm:
                               Rạch Miễu
                                           em ơi!


Bến Tre 1996
(Tuyển tập thơ Thơ tìm người thơ – NXB Văn hóa Dân tộc 2001)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ áo bà ba vàng nón lá


Thứ Ba, 6 tháng 4, 2010

Thơ 0049: Nụ tầm xuân



NỤ TẦM XUÂN 
          Trèo lên cây bưởi hái hoa
          Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân
                                (Ca dao)

Người về tìm nụ tầm xuân
Thương màu hoa bưởi trắng ngần chợt tan
Mây buồn từ dạo lang thang
Vườn cà thuở ấy cũng hoang phế sầu.

Hỏi gì khi cá cắn câu
Khi chim xanh đã nhốt vào lồng son
Tiếc câu thề biển hẹn non
Nước chưa chảy, đá đã mòn. Ly tan.

Người ta cau bạc trầu vàng
Nên tơ chỉ thắm để nàng sang sông
Trầu tôi một mớ ba đồng
Ngẩn ngơ đem thả ngược dòng ca dao.


1996
(Tập thơ Hoa sứ trắng - NXB Đà Nẵng 1997)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




Chủ Nhật, 4 tháng 4, 2010

Thơ 0047: Một chiều trên bến Hương Giang

Thiếu nữ áo dài tím ôm hoa


MỘT CHIỀU TRÊN BẾN HƯƠNG GIANG

Một chiều trên bến Hương Giang
Ngó em tôi bước xuống nhầm "thuyền ni"
Em cười "Sao hỉ?" mà chi
"Rứa răng" gửi lại còn gì hồn tôi!

Bây chừ mây trắng xa xôi
Thuyền sang bến nớ biết nơi mô tìm?


Huế 1994
(Tập thơ Hoa sứ trắng - NXB Đà Nẵng 1997)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ áo dài trắng ngồi trên thuyền


Thứ Bảy, 3 tháng 4, 2010

Thơ 0046: Chiều Hưng Long (bản tứ tuyệt)



CHIỀU HƯNG LONG

Hưng Long nắng đỏ bụi hồng
Mênh mông biển lúa, bềnh bồng biển mây
Hương đồng gió chạm khẽ bay
Hoàng hôn khẽ xuống chạm ngày vào đêm...

Bình Chánh 1996
(Tập thơ Hoa sứ trắng - NXB Đà Nẵng 1997)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




Thứ Sáu, 2 tháng 4, 2010

Thơ 0045: Đi Tân Bửu



ĐI TÂN BỬU

Long lanh đáy nước chân cầu
Đường đi Tân Bửu xôn xao nắng chiều
Trời xa xanh thẳm cánh diều
Áo em xanh biếc để nhiều nhớ nhung.

Bình Chánh 1996
(Tập thơ Hoa sứ trắng - NXB Đà Nẵng 1997)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ áo bà ba xanh, nón lá


Thứ Năm, 1 tháng 4, 2010

Thơ 0044: Vào Chợ Đệm

Thiếu nữ ngồi áo dài trắng, cầu ván


VÀO CHỢ ĐỆM

Đường vào Chợ Đệm bao xa?
Thương thương hương đất mặn mà quê em
Mông mênh sông nước êm đềm
Thuyền ai thấp thoáng chở nghiêng nắng hồng?

Bình Chánh 1996
(Tập thơ Hoa sứ trắng - NXB Đà Nẵng 1997)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ áo dài vàng ngồi xuồng


Thứ Ba, 30 tháng 3, 2010

Thơ 0043: Ngày xưa

Thiếu nữ áo dài trắng


NGÀY XƯA

Ngày xưa có một bến đò
Tuổi thơ cùng nhảy lò cò mà chơi
Có lần nước mắt em rơi
Tim tôi rụng xuống rối bời nỗi đau
Em giành một nhánh bông lau
Nhường em, nhường hết trăng sao trên trời.

Ngày xưa có một khoảng trời
Xanh xanh lá nhãn cùng ngồi mộng mơ
Chuồn chuồn đậu xuống trang thơ
Thả con thuyền giấy lạc bờ bến thương
Bến thương cách mấy con mương
Em trao quả chín nối hương vào lòng.

Ngày xưa bảy sắc cầu vồng
Bây giờ mây trắng bềnh bồng trôi qua
Em giờ lên tỉnh học xa
Quên tôi, quên cả quê nhà nắng mưa
Nắng mưa là chuyện nắng mưa
Em xưa quên hết ngày xưa. Bao giờ?


1996
(Tập thơ Hoa sứ trắng - NXB Đà Nẵng 1997)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




Thứ Hai, 29 tháng 3, 2010

Thơ 0042: Ký ức mùa thu

Tình yêu người lính

KÝ ỨC MÙA THU

Có một chiều cha nhặt chiếc lá vàng rơi
Mái đầu xám bạc chợt cúi buồn u ẩn
Nhớ thuở chiến tranh mẹ một đời lận đận
Gồng gánh thương chồng đánh giặc miền xa.

Mấy mươi mùa xuân rồi lặng lẽ trôi qua
Cha cô độc trong nỗi buồn nhớ mẹ
Thời trăng mật, trái tim hồng tươi trẻ
Lại phải chia xa cách trở hai đầu...

Có nước mắt nào dập tắt được nỗi đau
Có hương khói nào làm nguôi ngoai nỗi nhớ
Con khôn lớn trong từng đêm cha trăn trở
Nghe biển khơi xa khắc khoải gọi về.

Rồi ngày lại ngày nắng rực chân đê
Cha vẫn bước lê trên con đường đến lớp
Ngôi trường ấy có tàng cây bóng rợp
Có mơ ước mẹ xưa tha thiết, ngọt ngào...

Một bàn chân mình cha đã gởi lại rừng sâu
Một trái tim đau cha cũng gởi vào dĩ vãng
Ký ức cũ tưởng đã lặn vào năm tháng
Lại chợt hiện về
                   lấp lánh
                           mùa thu!


1996
(Tập thơ Hoa sứ trắng - NXB Đà Nẵng 1997)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Tình yêu người lính

Chủ Nhật, 28 tháng 3, 2010

Thơ 0041: Thu



THU

Nắng rơi một nửa con đường
Em đi một nửa nhớ thương vọng về
Cỏ vàng một nửa bờ đê
Tay cầm một nửa câu thề...
Nửa buông
Gió lay một nửa cánh chuồn
Lá thu một nửa nỗi buồn
Nửa thôi
Hoàng hôn một nửa chân đồi...

Trăng lên một nửa
Cuối trời
Nửa rơi.


1996
(Tập thơ Hoa sứ trắng - NXB Đà Nẵng 1997)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




Thứ Bảy, 27 tháng 3, 2010

Thơ 0040: Xuân Hà Nội

Phạm Khánh Linh


XUÂN HÀ NỘI

Xuân đã về chưa Hà Nội ơi?
Ta về lồng lộng gió lưng trời
Sông Hồng bỗng đỏ như ngày ấy
Nửa dường nhung nhớ, nửa xa xôi.

Bóng chiều bàng bạc bóng Hồ Tây
Mây pha màu khói, khói pha mây
Mùa xuân thấp thoáng như cô gái
Nắng hồng bẽn lẽn, má hây hây.

Ta theo tìm em giữa phố xa
Bao nàng áo đỏ đẹp như hoa
Bao màu ngói đỏ tươi son mới
Lấp lánh hoàng hôn những mái nhà.

Là đã bên nhau rồi đó em
Mùa xuân Hà Nội buốt hơi kem
Hoa đào nghiêng nụ lung linh gió
Lất phất mưa bay ướt lạnh thềm.


Hà Nội 1996
(Tập thơ Hoa sứ trắng - NXB Đà Nẵng 1997)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




Thứ Sáu, 26 tháng 3, 2010

Thơ 0039: Về trường cũ

Thiếu nữ áo dài trắng


VỀ TRƯỜNG CŨ

Trường cũ ta về mây trắng bay
Nhớ em, ngõ trúc lá rơi đầy
Áo trắng không còn trong sương trắng
Trắng chiều thu lạnh, trắng heo may.

Lớp học nhìn ra những cánh đồng
Những mùa xanh mướt lúa đơm bông
Tìm đâu bụi phấn ngày xưa ấy
Một thuở chia xa thắm phượng hồng?

Vẫn bóng thầy xưa dưới mái trường
Vẫn lời trầm ấm lắm yêu thương
Vẫn lời thơ nở trên trang sách
Những nụ hoa đời, gió ngát hương.

Tóc cô giờ bạc màu sương xám
Lãng đãng mây chiều vạt nắng rơi
Một lần thổn thức ta thầm gọi
Gió vọng sân trường tiếng: Mẹ ơi!...


1995
(Tập thơ Hoa sứ trắng - NXB Đà Nẵng 1997)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Cô giáo và học trò



Thứ Năm, 25 tháng 3, 2010

Thơ 0038: Hạt mưa màu xanh



HẠT MƯA MÀU XANH

Hạt mưa màu xanh
Long lanh trên phố
Ướt thầm nỗi nhớ
Ướt lòng người xa
Con đường xưa qua
Hạt mưa rơi mãi
Hàng thông đứng lại
U hoài ngàn năm.

Hạt mưa màu xanh
Long lanh trên tóc
Khoảng trời đại học
Khoảng trời mộng mơ
Một thời ngu ngơ
Một thời nhung nhớ
Hạt mưa trăn trở
Rơi về xa xăm.

Hạt mưa màu xanh
Long lanh trên mắt
Mai mình xa cách
Mai tình xa xôi
Hạt mưa vẫn rơi
Giữa chiều Đà Lạt
Thành phố ngàn thông
Sao buồn mênh mông?

Hạt mưa màu xanh
Long lanh trên lá
Xanh mềm trên đá
Xanh ngời trên mây
Xanh nhẹ áo bay
Xanh nhòe cỏ ướt
Xanh như mơ ước
Như mình bên nhau.


Đà Lạt 1995
(Tập thơ Hoa sứ trắng - NXB Đà Nẵng 1997)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ áo đầm trắng che dù


Thứ Ba, 23 tháng 3, 2010

Thơ 0037: Cỏ may

Nguyễn Thảo Vi


CỎ MAY

Cỏ may may cỏ trên đồi
Một chiều gỡ cỏ anh ngồi bên em
Anh gần, em nhích xa thêm
Trên trời mây trắng êm đềm... trôi qua!

Bây giờ anh đã đi xa
Cỏ may em gỡ lệ nhòa... ướt tay!

1995
(Tập thơ Hoa sứ trắng - NXB Đà Nẵng 1997)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




Thứ Hai, 22 tháng 3, 2010

Thơ 0036: Yêu (bản tứ tuyệt)



YÊU

Yêu thơ để biết đa sầu
Yêu trăng để biết bắt đầu mộng mơ
Yêu hoa để biết đợi chờ
Yêu em để biết dại khờ... Thủy chung...


1995
(Tập thơ Hoa sứ trắng - NXB Đà Nẵng 1997)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ áo dài trắng