Thứ Năm, 15 tháng 4, 2010

Thơ 0058: Lời chị



LỜI CHỊ

Đừng quên chị em nhé
Dẫu mai này cách xa
Chị - có cha mất mẹ
Em - còn mẹ không cha.

Gia đình mình ly tán
Đem nỗi buồn nhân đôi
Đem bát cơm đập nửa
Nước mắt mặn mềm môi.

Ngày xưa cha thương mẹ
Sao giờ mẹ ghét cha
Chúng con thương chẳng ghét
Sao cha mẹ đành xa?

Chú lính chì gãy cổ
Chị gắn rồi trao em
Nghe lời mẹ em nhé
Cố học chăm, ngoan hiền.

Em khản hơi gào khóc
Dỗ nó cha mẹ ơi!...
Cha cúi đầu không nói
Mẹ nín lặng ngậm ngùi.

Đừng quên chị em nhé
Ngày mai buồn chia xa
Hai mảnh đời côi cút
Trong mắt lệ nhạt nhòa...


1996
(Tập thơ Hạ nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




Thứ Tư, 14 tháng 4, 2010

Thơ 0057: Đà Lạt thu khúc



ĐÀ LẠT THU KHÚC
                          Tặng Thu Hằng 
Đà Lạt em ơi Đà Lạt mây!
Áo em mây trắng nắng rơi đầy
Mây ở trên cao giờ xuống thấp
Mây chợt lên đồi lững thững bay.

Đà Lạt em ơi Đà Lạt sương!
Sương ướt hoàng hôn, ướt mặt đường
Sương lạnh trong tim, buồn trong mắt
Sương thoảng vai mềm buôn buốt hương...

Đà Lạt em ơi Đà Lạt trăng!
Một bóng tung tăng, một bóng Hằng
Trăng hiện thành đôi hay vỡ nửa
Sao bước ta về mãi giá băng?

Đà Lạt em ơi Đà Lạt mưa!
Mưa như chiều ấy lạnh phố xưa
Ngày xưa anh nói mà không nói
Thương tình hai đứa có như chưa...

Đà Lạt 1997
(Tuyển tập thơ Khúc xạ mùa thương - NXB Thanh niên 2006)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




Thứ Ba, 13 tháng 4, 2010

Thơ 0056: Mùa lũ



MÙA LŨ

Khi tôi về thăm mẹ
Mùa nước lũ đang lên
Mái tranh nghèo nước ngập
Cỏ rác trôi bập bềnh.

Bao năm trời phố chợ
Sống thành kẻ không hồn
Thừa bạc tiền, bia bọt
Quên mẹ hiền, quê hương.

Tôi quên thời cắp sách
Mò cua ốc mỗi ngày
Quên mẹ mình cơ cực
Manh áo còn vá vai...

Khi tôi về thăm mẹ
Giọt nắng đã không còn
Bóng trăng gầy xanh khuyết
Đã khuất vào hư không.

Tôi gục đầu nức nở
Bên quang gánh mẹ già
Nhớ lá rau dền tím
Mẹ bán chợ đường xa...

Khi tôi về thăm mẹ
Mộ mẹ biết tìm đâu?
Điên điển vàng trôi nổi
Mây nước xám một màu...


1996
(Tập thơ Hạ nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




Thứ Hai, 12 tháng 4, 2010

Thơ 0055: Hạ nhớ



HẠ NHỚ
           Tặng Minh Thu 
Là nhớ gì không nhỏ?
Ngày ấy em rời trường
Nắng chiều vương trong mắt
Ngập ngừng và mông lung.

Ta ngẩn ngơ lặng ngắm
Cánh phượng hồng rụng rơi
Sân trường mùa hạ thắm
Bóng em xa, xa rồi...

Là thấy gì không nhỏ?
Sao vội vàng quay lưng
Đầu cành ve nức nở
Chiếc lá sầu rưng rưng.

Bước giày em thầm lặng
Bỗng chốc hóa xa vời
Ta về qua cửa lớp
Bụi phấn còn rơi rơi.

Là xa rồi đấy nhỏ
Kỷ niệm những ngày thơ
Người em xưa áo trắng
Hình bóng giờ trong mơ.

Trời xanh kia thăm thẳm
Mùa hạ biết còn không
Mùa thu sao đến chậm
Để buồn ta mênh mông?


1994
(Tập thơ Hạ nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ áo dài trắng, hoa phượng đỏ


Chủ Nhật, 11 tháng 4, 2010

Thơ 0054: Mưa phố Huế

Nữ sinh áo dài trắng dưới mưa


MƯA PHỐ HUẾ 

Trời mưa ướt áo trời mưa
Chiều nay tan học ai đưa em về
Sao em cắt ngắn tóc thề
Để buồn hạt nắng, dầm dề giọt mưa?


Huế 1994
(Tập thơ Hạ nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ áo dài trắng dưới mưa


Thứ Bảy, 10 tháng 4, 2010

Thơ 0053: Làm quen

Thiếu nữ áo dài trắng, tường gạch đỏ

LÀM QUEN

Người ta tan học có đôi
Sao bé tan học mồ côi một mình?
Ta chào bé cứ làm thinh
Ta cười bé giận mắt nhìn đâu đâu...
Hỏi tên, bé bỗng lắc đầu
Hỏi nhà, bé chỉ mây cao... trên trời!

Xe ta sao bé chẳng ngồi?
Ta buồn lẽo đẽo...
Mồ côi hai mình!


1994
(Tập thơ Hạ nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ áo dài trắng, nón lá


Thứ Sáu, 9 tháng 4, 2010

Thơ 0052: Phiếm luận về yêu



PHIẾM LUẬN VỀ YÊU

Khi yêu
Tôi bỗng thành người lớ ngớ
Mọi người cười tôi
Nhưng họ cũng đều lớ ngớ
Khi yêu!

Có nhiều người càng yêu
Càng lớ ngớ!
Và càng lớ ngớ
Họ càng yêu!

Sỏi đá bỗng dỗi hờn
Khi bỗng lớ ngớ
Bỗng yêu!
Quỷ sứ cũng hiền như nai
Khi cũng yêu
Cũng lớ ngớ!

Nhưng coi chừng
Bạn sẽ là người lớ ngớ
Nếu không yêu!
Cũng đừng quá vội yêu
Kẻo thành người lớ ngớ!

1997
(Tập thơ Hạ nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




Thứ Năm, 8 tháng 4, 2010

Thơ 0051: Ngày xưa nhớ tuổi học trò

Thiếu nữ áo dài trắng nón lá


NGÀY XƯA NHỚ TUỔI HỌC TRÒ

Ngày xưa nhớ tuổi học trò
Những chiều tan học thập thò đợi nhau
Nhớ gì trong gió lao xao
Em cười trong mắt mà sao thẹn thùng.

Sau em, tôi cũng ngượng ngùng
Từng màu hoa phượng ngập ngừng rụng rơi
Bài thơ đã viết hết lời
Muốn trao lại ngại, ngại rồi không... trao!

Để mùa hạ ấy qua mau
Để chiều kỷ niệm đi vào tháng năm
Để giờ em đã xa xăm
Còn đây trong gió tiếng thầm thì xưa...


1994
(Tập thơ Hoa sứ trắng - NXB Đà Nẵng 1997)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ ngồi áo dài trắng


Thứ Tư, 7 tháng 4, 2010

Thơ 0050: Rạch Miễu



RẠCH MIỄU

Anh phải về
Đành giã biệt quê em
Giã biệt dòng phù sa đỏ ngầu mùa nước nổi
Cô gái xứ dừa chợt cúi đầu bối rối
Nghe gió sông Tiền lồng lộng những hàng cây...

Rạch Miễu xa rồi bàng bạc bóng mây bay
Em vẫy nón nhìn theo cánh chim trời rong ruổi
Ăn miếng bưởi quê em nghe mát lòng vị bưởi
Uống nước dừa xiêm sao thương da diết hương dừa?

Thì thôi em về kẻo phương ấy trời mưa
Cho anh hát bài Lý Qua Cầu qua rạch nhỏ
Một mai về lại bên sông Hồng nước đỏ
Con sóng bỗng thì thầm:
                               Rạch Miễu
                                           em ơi!


Bến Tre 1996
(Tuyển tập thơ Thơ tìm người thơ – NXB Văn hóa Dân tộc 2001)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ áo bà ba vàng nón lá


Thứ Ba, 6 tháng 4, 2010

Thơ 0049: Nụ tầm xuân



NỤ TẦM XUÂN 
          Trèo lên cây bưởi hái hoa
          Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân
                                (Ca dao)

Người về tìm nụ tầm xuân
Thương màu hoa bưởi trắng ngần chợt tan
Mây buồn từ dạo lang thang
Vườn cà thuở ấy cũng hoang phế sầu.

Hỏi gì khi cá cắn câu
Khi chim xanh đã nhốt vào lồng son
Tiếc câu thề biển hẹn non
Nước chưa chảy, đá đã mòn. Ly tan.

Người ta cau bạc trầu vàng
Nên tơ chỉ thắm để nàng sang sông
Trầu tôi một mớ ba đồng
Ngẩn ngơ đem thả ngược dòng ca dao.


1996
(Tập thơ Hoa sứ trắng - NXB Đà Nẵng 1997)

Thanh Trắc Nguyễn Văn