RU EM VÀO XUÂN (viết tặng Nhạc sĩ Nguyễn Tuấn Khanh) Ru em một khúc ghi ta Trăm năm để biết đúng là có nhau Soi gương bạc trắng mái đầu Tựa vai sao vẫn nghẹn ngào lời yêu?
Ru em nhạc khúc ban chiều Nắng lãng đãng tắt, đêm phiêu diêu về Ngủ đi thuyền thả bến mê Ngược tìm suối mộng câu thề xa xưa.
Ru em tình khúc bốn mùa Đàn reo réo rắt, gió lùa bàn tay Cầm lên thoảng chút hương bay Hoa hồng lại nở hẹn ngày hợp hôn.
Ru em đêm khúc tình nồng Nhạc rơi lúng liếng giữa dòng cô đơn Xa nhau nước mắt vuông tròn Tháng năm chai sạn vẫn còn thơ ngây.
Ru em nửa khúc tỉnh say Nửa ngây ngất Nửa đắng cay ngọt bùi Tấu lên từng khúc nhạc vui Nửa dây trầm bổng tiếng cười chông chênh.
Ru em Đêm đã tàn đêm Mai vàng lấp lánh bên thềm... Nắng xuân!