Thứ Sáu, 28 tháng 4, 2023
Thơ Lục Bát tháng 4.2023 P5 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
41. CƠN MƯA CHUYỂN MÙA
Nửa đêm nghe tiếng sấm rền
Cơn mưa rải xuống xiên xiên trước thềm
Ếch mừng cất tiếng à uôm…
Chỉ thương đàn Mối cuối vườn sa mưa
Gió xoay lay động lá dừa
Trời hưng hửng sáng cơn mưa tạnh dần
Dạo này đã cuối mùa Xuân
Lúa chiêm ngấp nghé trỗ gần trỗ xa
Ơn trời mưa thuận gió hòa
Sâu keo giá rét tránh xa chốn này
“Trông trời, trông đất, trông mây”
Trông cho lúa trỗ cữ này nhuần mưa
Lê Hải Châu
42. NGÀY XƯA CÒN ĐÓ HUY HOÀNG
Ngày xưa con nhớ thật nhiều
Mẹ ngồi xếp giấy thả diều con bay
Ngày xưa soi bóng trăng gầy
Nụ cười của Mẹ sáng đầy bóng trăng
Ngày xưa có nhớ gì chăng
Mẹ ngồi vá áo khâu bằng tình thương
Mẹ ơi, rong ruổi mười phương
Khắc ghi tình Mẹ dặm trường con qua
Mẹ ơi, dưa muối tương cà
Tuổi thơ còn đó Mẹ già tóc phai
Mẹ ơi, vuốt lại hình hài
Công ơn của Mẹ nặng vai tuổi đời
Ngày xưa con nhớ chẳng rời
Chị Hai chẻ củi con ngồi nấu cơm
Thằng Tư đi sớm về hôm
Thằng Năm hiếu thảo phụ ôm việc nhà
Ngày xưa năm tháng dần qua
Con giờ khuất nẻo rời xa ngõ làng
Ngày xưa còn đó huy hoàng
Mẹ già sáng mãi trăng vàng trong con.
Đặng Tường Vy
43. MỪNG
Mừng vì mình vẫn nhà quê
Bước chân dẫm cả bốn bề rạ rơm
Gió mưa cơm trắng vẫn thơm
Rau vườn quanh giậu cá nơm ao nhà
Chum tương cùng với vại cà
Một lu cua muối tháng ba vẫn còn
Mồng tơi nấu với mướp non
Trám ngâm nước cáy mà ngon tới già
Mừng người tới chốn phồn hoa
Mừng tôi ở lại vẫn là nhà quê!
Nguyễn Quỳnh
44. TÌNH CA VỊ CHIỀU
Ta gom những hạt nắng non
Phơi lên ghềnh nhớ đủ giòn độ say
Gói trong ngực gió sầu này
Xô vào sóng nắng rước ngày lên hương
Hạ về xuân rắc tơ vương
Cài trên lòng lá giọt thương ngọc ngà
Mơ người hôn đóa môi xa
Rưng rưng mắt phố tình ca giao mùa.
Ngân Hậu
45. NÚI VÀ CẦU CÁT TIÊN
Một vùng như gấm thêu hoa
Cho em thăm thú Cát Bà bên anh
Sóng đùa áo tắm thiên thanh
Cánh buồm giăng mắc chòng chành men say
Núi kề núi mở vòng tay
Dịu dàng thả nét lông mày Cát Tiên
Rì rầm biển với vô biên
Thầm thì câu ví giao duyên tâm tình
Là anh
vỉa xếp lên thành
nhẹ nâng nặng vác
cội cành yêu thương
chông chênh
đôi lúc
đời thường
Khi xô một hướng
khi vương nửa vời.,.
Là em
lạt ghém ngang trời
trăm năm mềm mại
một đời sắt son!
Trần Thúy Hoàn
46. SẮC XUÂN...
Mùa sang chim én lượn vòng
Mai Đào nẩy nụ - Cúc Hồng đơm hoa
Mầm xanh trĩu giọt sương sa
Vầng mây êm ái trôi qua mái đình
Ánh vàng nắng trải lung linh
Vườn xuân gió khẽ trở mình ...đong đưa...
Ta về - tìm lại lối xưa
Đâu đây vọng tiếng chuông chùa sớm mai
Hương xuân đọng cánh hoa nhài
Màu xuân trên tóc em cài...trắng trong
Mắt huyền xao xuyến...chờ mong
Nhìn em - bỗng thấy mênh mông cõi tình..
Đỗ Anh Thư
47. HÁT RU
1
Cái cò đội cả cơn mưa
Nửa đêm mù mịt vẫn chưa thấy về
Lũ tràn mấp mé bờ đê
Cò con đợi mẹ dầm dề ngọn tre
2
Cò con há mỏ trên cây
Mẹ cò lặn lội đó đây tìm mồi
Nắng mưa kiếm chác lần hồi
Nuôi con bằng giọt mồ hôi lăn tròn
3
Mẹ cò bắt tép đồng sâu
Ngờ đâu nuốt phải mồi câu lập lờ
Cái nông vỗ cánh trên bờ
Lên trời ngó xuống đừng chờ bọn tao
4
Cò con bụng dạ không yên
Mẹ cò vay khắp, đồng tiền tỉnh bơ
Con cá nằm ở trong lờ
Em còn có được mấy tờ, lại đây.
5
Quan cò vàng bạc đầy kho
Dân cò miệng lốm tay vo lần hồi
Khác nhau chi cái chỗ ngồi
Kẻ thơm ngọn quế, kẻ hôi bùn lầy.
Nguyễn Lâm Cẩn
48. THỜI GIAN
Thời gian tựa một giấc mơ
Bao nhiêu kỉ niệm bây giờ đã xa
Gặp nhau vừa mới hôm qua
Sáng nay đã thấy như là ngày xưa...
Trời chưa kịp nắng đã mưa
Người chưa kịp nhớ đã vừa quên xong
Thời gian giấu ở bên trong
Chuyện tình đã cũ còn mong đợi gì
Tháng năm vội vã mang đi
Chiều buông chầm chậm có vì ai đâu
Hoàng hôn đã đến từ lâu
Đêm như vừa giấu vội mầu tóc ai
Mùa qua hương sắc phôi phai
Ta như nghe tiếng thở dài tiếc xuân
Con đò xuôi bến phù vân
Xin thời gian chậm một lần đợi nhau...
Đặng Vương Hưng
49. NẮNG ĐẦU MÙA
Chưa chi đã chớm nắng hè
Phượng chưa đủ lá để che nhánh gầy
Sương còn ướt đẫm bờ cây
Bướm còn bảng lảng những ngày tàn xuân
Lúa chiêm xòe lá chờ phân
Trách trời sao vội nắng gần nắng xa
Nắng cho héo quắt nụ cà
Bưởi non rụng xuống, trái na úa dần
Nắng xa dồn đuổi nắng gần
Buồng cau trỗ nghẹn ngoài sân, rụng nhiều
Gió Phơn thổi đến mãn chiều
Cóc đành ngậm miệng dừng kêu cuối vườn
Cha lươn đào lỗ cho lươn
Tránh cơn nắng nóng chịu luồn đáy hang
Ừ thôi- hè cũng gần sang
Mai kia mốt nọ nắng càng nồng hơn.
Lê Hải Châu
50. NGƯỜI QUÊ
Người quê chân lấm tay bùn
Trời thương hơn cả dại khôn lọc lừa
Người quê sáng nắng chiều mưa
Áo tơi chống với bốn mùa bão giông
Người quê quen cảnh ruộng đồng
Đói no thắt chặt lưng ong chuyên cần
Người quên lối xóm nên thân
Chén trà ly rượu quây quần thêm vui
Người quê có tự bao đời
Cây đa bến nước làm nơi thả hồn
Người quê chăm chỉ sớm hôm
Đêm về là lúc thả hồn lên mây
Người quê bạn với cuốc cày
Mến yêu cuộc sống mà say thơ tình...
Nguyễn Ngọc Đấu
--------------------------------------------------
Ghi chú: Photo: Xuan Nguyen (từ ảnh 1 đến 6), Photo: Trần Tài (từ ảnh 7 đến 11), Photo: Nguyễn Đình Tròn (từ ảnh 12 đến 15), Photo: Phạm Sơn Tùng (ảnh 16), Photo: Phu Minh (ảnh 17 và 18) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét