Thứ Hai, 6 tháng 8, 2012
Thơ 0143: Diều trăng
DIỀU TRĂNG
Con đã khóc cuối mùa đông ấy
Gặp ánh trăng lên
Cứ ngỡ thấy cha về.
Cánh diều trăng
Cha thả vào năm tháng
Nửa lướt ngang trời
Nửa lặn bến sông quê.
2001
(Tuyển tập thơ Thơ Nhà Giáo – NXB Văn Hóa Dân Tộc 2003)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Diều, là một loại đồ chơi mà khi cầm dây kéo ngược chiều gió thì bay lên cao. Diều không những là đồ chơi của trẻ em mà còn là thú chơi tao nhã của người lớn. Diều thường làm bằng giấy hoặc vải màn.
Bài thơ viết tặng cho một cô gái quê sau khi nghe cô kể chuyện về cha của mình
+ Bài thơ đã đăng trên trang Thi Viện
+ Bài thơ đã in trong Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm, NXB Thanh Niên 2002
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Tho chua in
,
Tho moi va tho tu do
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét