Thứ Ba, 27 tháng 4, 2021
Thơ Lục Bát tháng 4.2021 P3 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
21. HÓA THÂN
Hóa thân thành quỷ và ma
Đường xuống địa ngục tưởng xa mà gần
Hóa thân làm thánh và thần
Tu bao nhiêu kiếp mới dần ngộ ra?
Hóa thân vào Áp-sa-ra
Ngàn năm ai dám bước qua lời nguyền?
Tan hoang đất nước vương quyền
Đầu rơi, máu chảy, đảo điên thế thời...
Phàm trần đâu cũng thế thôi
Đều mê cái đẹp tìm nơi sang giàu
Gỗ đá còn tự biết đau
Nữa là tượng Phật dãi dầu nắng mưa
Chắp tay đứng trước người xưa
Hồn thiêng sông núi như vừa hồi sinh
Hóa thân tìm lại chính mình
Hoàng hôn chưa tắt đã bình minh lên...
Đặng Vương Hưng
22. THÁNG TƯ VỀ VỚI QUÊ ANH
Tháng tư về với quê anh
Đan thương, dệt nhớ mà thành tình ca
Thanh Hà vải đã nở hoa
Chí Linh thành phố ngang qua xóm làng
Bên cầu Bình đón em sang
Côn Sơn- Ngũ Nhạc cầu an tháng ngày
Ước một lần được chạm tay
Đôi bờ sóng vỗ bến này đợi nhau
Men Phú Lộc, ngát hương cau
Cùng em thăm lại đồng rau, gà đồi
Tân Hồng nhân kiệt sinh sôi
Mao Điền... Tiến sĩ bao đời rạng danh
Về Hải Dương với quê anh
Bờ xôi ruộng mật lúa xanh ngậm đòng
Nghĩa tình ngày nhớ đêm mong
Bánh gai dành tặng, tấm lòng người quê
Dịch qua anh đón em về
Mộc miên vẫn thắm, triền đê cải vàng
Vần thơ lục bát ngân vang
Tháng tư chờ đợi bên đàng đón em!
Nguyễn Đức Vân
23. LẬT CHIỀU TÌM GIỌT À ƠI
Thèm nghe tiếng ếch kêu ran
Mùa mưa con nước chớm tràn bờ đê
Mẹ già tất tả nón mê
Lòng lo canh cánh lũ về đồng chiêm
Ôm điếu cày dựa bên hiên
Cha ngồi đốt những muộn phiền tháng năm
Gió theo chân đến chỗ nằm
Rưng rưng xót nỗi trở trăn đoạn trường
Lòng này bạc phếch gió sương
Nhĩ nhàu giấc mộng tha hương đổi đời
Lật chiều tìm giọt à ơi
Hay đâu hồn đã mưa rơi ướt mèm.
Lê Thị Nguyệt
24. CÂY ĐẠI ĐÔNG NGÀN
Tưởng thân hình đại hóa rồng
Đội hương hoa sắc tấm lòng dâng lên
Ngoài kia Thiên Đức sóng rền
Trong này gió nổi xa êm đường trường
Lạy Ngài Lang Quốc Đại Vương
“Ngàn Tây tự cổ” lưu gương phụng thờ
Đông Ngàn dáng đại như mơ
Mấy nghìn năm vẫn… bây giờ đẹp hơn!
Phạm Ngọc Khảnh
25. BẾN SÔNG QUÊ
Quãng sông buổi ấy một chiều
Cắm thuyền ngủ đợi những điều thầm mong
Nửa đêm bỗng quặn gió gồng
Đảo qua xoắn lại làm sông dỗi hờn
Đội trăng nước thở giữa nguồn
Lộng mây cưỡng gió thả buồn vu vơ
Rủ nhau cũng muốn đợi chờ
Nhổ neo vỗ sóng con đò gội mưa
Vượt qua những thác đủ mùa
Đụng con nước cả chèo khua dãi dầu
Cũng khi vượt đỉnh sóng ngầu
Là trông được cả những màu đất xa.
Bõ công sắm mảnh lược ngà
Lùa tay chải gọn vẫn tà tóc mây
Nhớ quê vợ đảm những ngày
Thuyền xuôi vạn bến vẫn quay trở về.
Đặng Quang Long
26. PHỐ TAM BẠC
Nhà nối nhà
Vẽ thành thơ
Lô xô mái cổ
Mộng mơ trăng gày
Gió khuya
Xoa dịu vòm cây
Lao xao chợ Đổ
Nắng hây hẩy đường
Mặt sông
Lấp lánh ánh gương
Phố trăm năm
Ngỡ gái đương dậy thì
Sánh đôi
Cong cả lối đi
Muốn ôm ghì
Dáng nhu mì phố xưa
Tháng năm
Ào một cơn mưa
Trầm tư mái phố
Sóng đưa đẩy dòng
Em cơi
Như búp phượng hồng
Tôi bên sông
Với Hải Phòng cháy lên.
Hoài Khánh
27. QUA NGÕ NHÀ EM
Con đường qua ngõ nhà em
Dễ tìm lúc sáng, khó tìm chiều hôm
Hoa gì cuối ngõ mà thơm ?
Vu vơ đôi ngọn gió nồm mồ côi
Thoáng trông, em tủm tỉm cười
Thấy tôi tìm đến hỏi chơi biết nhà
Tôi khen: Nhà thật nhiều hoa
Song thân phụ mẫu ông bà còn không?
Em cười hai má ửng hồng
Nguýt tôi một cái mà không trả lời
Ngõ ngoài đôi chiếc lá rơi
Nhìn lên chỉ thấy một trời đầy sao
Lê Hải Châu
28. CHỊ TÔI
Nắng như đổ lửa ra thiêu
Mắt hoa. Phố cũng liêu xiêu, phạc phờ
Đường trưa lặng phắc như tờ
Xe ôm ngáp vặt, vật vờ bóng cây
Hàng rong hai thúng còn đầy
Oằn lưng đội nắng thân gầy chị đi
Con thi chị cũng đi thi
Chị thi với nắng, thi vì các con
Người ta phòng lạnh, phấn son
Chị tôi tùm hụp chẳng còn nhận ra
Nóng hầm hập, nắng chói lòa
Chị lang thang phố hàng quà bán rong
Mấy năm anh ở nhà mong
Bao giờ con học cho xong, vợ về?
Gầm cầu, góc phố, bờ đê
Chị tôi tá túc sớm khuya tảo tần
Cơm đường, gạo chợ gian truân
Nuôi con ăn học mấy lần chắt chiu
Tôi nhìn dáng chị liêu xiêu
Thấy bao con chữ cánh diều vút bay…
Cha ngồi chẻ sợi vót nan
Nắng treo lên ngọn gió ngàn nắng quê
Đời cha ruộng lúa bờ đê
Quanh năm đầy ắp giấc mê tre làng.
Đỗ Xuân Thu
29. GỬI CÔ BÉ NGÀY XƯA
Gửi em cô bé ngày xưa
(Thời anh chưa vợ, em chưa có chồng)
Thả diều bay khắp cánh đồng
Đầu trần mưa nắng cũng không ngại gì
Có lần trốn học, bỏ thi
Bởi ham đánh đáo chơi bi suốt ngày
Rồi cùng đi cấy, đi cày
Lớn lên ra tỉnh đi Tây, đi Tàu...
Bây giờ em ở nơi đâu?
Cái ngày xưa ấy đã lâu lắm rồi
Mà như vừa mới qua thôi
Những ngày sống chậm ta ngồi nhớ em
Giở trang thư cũ ra xem
Bỗng nhiên hồi hộp như thèm được yêu...
Đặng Vương Hưng
30. BẠN QUÊ
Về đây vui với bạn bè
Điệu chèo say chén rượu quê một thời
Nắng mưa nép mảnh áo tơi
Thân cò lặn ngụp dưới trời bão giông
Lúa cằn lép hạt khô đòng
Ruộng hoang hoác nẻ cạn dòng nước theo
Dẫu xa vẫn nhớ đất nghèo
Con tôm cái tép quang treo đầu hè
Xoan vườn gầy rạc tiếng ve
Rưng rưng quay quắt hồn se sắt buồn
Ngoài song đã bớt mưa tuôn
Trong nhau còn mãi ngọn nguồn ngày xưa.
Lại Quốc Bửu
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét