Thứ Bảy, 4 tháng 6, 2022

Thơ Lục Bát tháng 6.2022 P4 (nguồn Lục Bát Việt Nam)



31. GÓC QUÊ

Trời xanh, phượng đỏ, nắng vàng
Đàn bồ câu trắng mơ màng ngủ trưa

Khoảng quê đẹp tựa bài thơ
Gió như tiếng võng đu đưa ru hè.

Làng còn xanh những rặng tre
Hồn quê lưu giữ bộn bề hồn tôi

Có đi khắp nẻo gầm trời
Quê hương vẫn nặng tình nơi ta về...!

Bùi Hùng







32. ĐÒ CHIỀU

Trở về tìm lại sông xưa
Con thuyền rời bến chèo khua sóng lòng
Bao ngày khao khát chờ mong
Mịt mờ năm tháng đò không trở về

Lao xao sóng vỗ triền đê
Mây giăng bến vắng lời thề dở dang
Thế rồi trên chuyến đò ngang
Chiều buông nắng tắt em sang đò người

Dòng sông năm tháng lở bồi
Nhớ quê nỗi nhớ khôn nguôi… đò chiều.

Trần Khải





33. MƠ... ĐẾN VŨNG TÀU

Vũng Tàu ơi! Anh Đến rồi
Gặp em vui với bao người xung quanh
Sóng chiều... giữa biển trong xanh
Ngọt ngào… Em đã đón Anh nồng nàn

Biển vui sóng vỗ mơn man
Dập dồn ôm ấp muôn vàn nụ hôn...
Vắng Em. Anh cứ bồn chồn
Làm sao dấu được nỗi buồn vào đâu

Biển càng xa - sóng càng sâu
Người càng xa - nỗi khát nhau càng nhiều.

Đỗ Đức Năm







34. CÓ AI…

Có ai khờ dại bao nhiêu
Vần thơ da diết tiếng yêu thất tình
Có ai chả hiểu nổi mình
Khù khờ gom nắng bình minh gói về

Có ai lượm nhặt câu thề
Của ai lơ đãng bên lề bỏ quên
Có ai quên hết tuổi tên
Bước chân theo bước xui hên cuộc đời

Có ai đứng ngắm cuộc chơi
Nhịp tim se sắt chơi vơi nỗi sầu!

Nguyễn Quỳnh





35. DÒNG SÔNG THỜI GIAN

Dòng sông không có đôi bờ
Dòng sông như thực, như mơ giữa đời

Ngàn vạn năm vẫn chảy xuôi
Mà cuốn phăng cả khóc cười nhân gian.

Uy quyền, giầu có, cao sang
Cũng trôi tuồn tuột đến ngàn trùng xa

Gần cạn đời mới ngộ ra
Dòng sông nghiệt ngã đó là thời gian.

Trần Tích Thiện





36. CÒN DUYÊN

Hoàng hôn trải xuống triền đê
Gió đu ngọn sóng lời thề đánh rơi
Chỉ còn câu hẹn cuối trời
Sông sâu chảy xiết người ơi sao tìm

Chỉ còn hình ảnh trong tim
Ngõ xưa bến cũ đắm chìm trong mơ
Gió ơi cuốn lấy câu thơ
Người đi kẻ ở đợi chờ tháng năm

Lâng lâng đêm ấy trăng rằm
Bồng bềnh biển khát chị Hằng luồn mây
Hoàng hôn đang ngả trời tây
Thiên bồng tiên cảnh đợi ngày còn duyên

Nguyễn Văn Kết





37. HÒ TRÊN SÔNG

Câu hò bổng. Nỗi đau chìm
Trăng sao cũng rụng .Rủ tìm bến mơ.
Tìm duyên. Em chở thuyền thơ
Thả chi giọt mắt. Dật dờ. Thuyền nghiêng.

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ áo dài đỏ nón lá
Thiếu nữ ngồi trên cầu ván áo dài trắng


38.  PHỐ QUÊ

Đường quê chạy dọc qua làng
Chợ quê hè phố rộn ràng bán mua
Người quê lặn lội chiêm mùa
Đêm quê vẫn tiếng chuông chùa điểm canh

Gió quê hương lúa thơm lành
Nắng quê vẫn cứ nắng hanh ngày mùa
Mưa quê thương những giọt thưa
Gái quê giờ bớt chanh chua đi nhiều

Bây giờ quê thật đáng yêu
Nhớ quê nhớ sớm nhớ chiều, quê ơi!
Giờ quê lên phố thật rồi
Tiếng gà quê giữa bồi hồi trưa quê.

Hồ Đình Bắc


Thiếu nữ áo đầm hoa

Thiếu nữ áo đầm hoa


39. ĐỒNG TIỀN ƠI

Vô tình gặp lại người xưa
Trên bờ đê cũ vẫn chưa vô tình
Buông ra một cái giật mình
Tôi luênh loang thả bóng hình trôi sông

Vốn lời còn chút nào không
Em tiêu gì hết lúm đồng tiền xưa
Chắc là mua nắng bán mưa
Để rồi lỗ vốn má thừa nhăn nheo

Giá như chung được cái nghèo
Mượn em đôi má tôi treo đồng tiền .

Dương Đoàn Trọng


Thiếu nữ áo dài xanh nón lá

Thiếu nữ áo dài trắng cầm hoa


40. NGHỀ LÁI ĐÒ CỦA CHA

Ai về sông Đáy quê tôi
Con đò một thủa vẫn lời ngợi ca
Mái chèo khua nước của cha
Đêm khuya, trưa muộn mặn mà tình thương

Cảm thông khách lỡ độ đường
Cần cù một nắng hai sương giữa dòng
Trời ban gió mát trăng trong
Chợt nghe cá quẫy mà lòng lâng lâng

Xót xa cái cảnh tiễn chồng
Nhìn dòng nước mắt mà không muốn chèo
Buồn vui chứng kiến đã nhiều
Bờ đê vàng ửng dáng chiều hoàng hôn

Đò quê kỷ niệm vẫn còn
Ngạt ngào hương bưởi bên con đê dài
Trăm ngàn người khách nhớ ai
Chỉ còn róc rách bên tai tiếng chèo.

Phạm Thu Luyến




--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào :