Thứ Bảy, 10 tháng 6, 2023
Thơ Lục Bát tháng 6.2023 P1 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
1. ĐƯA EM VỀ ĐẾN NHÀ CHỒNG
Thôn Đoài sát vách thôn Đông
Đưa em về đến nhà chồng... gần thôi
Hội hôn đon đả chào mời
Giữa ngàn hoan hỉ có người buồn thiu
Tim hồng... thứ chỉ để yêu
Kết hôn... lý trí sau nhiều đắn đo
Trước là hạn chế rủi ro
Sau là cuộc sống đỡ lo lòng vòng
Đưa em lần cuối... sang sông
Đừng nhìn tôi thế kẻo chồng em ghen
Mừng em vành vạnh tươi duyên
Buồn thay nhân thế đồng tiền lên ngôi
Ra về một trái tim côi
Một câu thơ úa, một tôi bẽ bàng.
Phạm Luyến
2. HOA PHƯỢNG SÀI GÒN
Hình như hoa phượng hiếm dần?
Bây giờ con gái có cần nữa đâu!
Qua thời xe đạp chở nhau
Tìm hoài hoa phượng ngày sau chưa về
Cháy như ngọn lửa đam mê
Một thời áo trắng lời thề rụng rơi...
Bao nhiêu kẻ bỏ cuộc chơi
Tàn bông rã cánh ở nơi mỏi mòn...
Sáng nay thức dậy Sài Gòn
Hỏi mùa hoa phượng có còn hay không?
Ở nơi chẳng có mùa đông
Màu hoa giấu cả bão giông trước nhà
Tiếng ve sầu cũng rất xa
Sân trường vắng bóng em qua lại rồi
Chỉ còn lại một mình tôi
Nhớ mùa hoa đỏ một thời đang yêu...
Đặng Vương Hưng
3. THÌ THẦM ĐÊM MƯA
Anh như tiếng sét giữa trời
Tôi như hoa cỏ cuối đồi hoàng hôn
Tháng năm gió dập mưa dồn
Là khi quên cả linh hồn nhỏ nhoi
Nghẹn đau giữa những mặn mòi
Trái tim khát sống vẫn thoi thóp chờ
Mặt trời xuống núi ngẩn ngơ
Màn đêm ôm những câu thơ khóc thầm
Anh như tia chớp mặc trầm
Mà tôi lã chã ướt dầm dưới mưa
Lạy trời nước đổ hay chưa?
Hồn tôi ngụp lặn, ai vừa ngang qua!
Nguyễn Quỳnh
4. CẢNH QUÊ
Sương giăng ướt vạt cỏ mềm
Hừng đông vừa dựng, màn đêm nhạt dần
Mặt hồ gợn sóng lăn tăn
Cuốc kêu khắc khoải đồng gần đồng xa
Nắng lên, đường đã tàn hoa
Chỉ còn tím biếc nụ cà vườn sau
Giọt sương như hạt minh châu
Ánh lên đủ bảy sắc màu lung linh
Búp non se sẽ cựa mình
Chuồn chuồn đạp nước rung rinh cánh bèo
Một vùng bát ngát than yêu
Gió thơm ve vuốt cánh diều trời quê
Lê Hải Châu
5. NHỚ
Thời gian ngắn tựa chiêm bao
Nay đem tình trẻ gửi vào già nua
Sáu mươi năm cũ… lạ chưa
Lời yêu ấy... vẫn tưởng vừa hôm qua
Bờ môi còn chút mặn mà
Bờ vai hơi ấm như là còn nguyên
Thời gian chẳng xóa nét duyên
Mùa yêu hoa nở khắp miền cuối thu
Sống trong giá lạnh dầm mưa
Mới hay hoa vẫn như xưa chờ người
Hôm nay lặng lẽ trong tôi
Chìm trong hoa thở hương nơi cuối chiều
Thêm một lần nữa được yêu
Một mình thảng thốt bao điều nhớ nhung.
Nguyễn Thị Điểm
6. HOA TRẮNG
Gốc đa bến nước đầu làng
Lêu đêu quán lá mênh mang gió chiều
Chị tôi nước lọ cơm niêu
Dửng dưng tư lự đăm chiêu mãi hoài
Nặng lời hò hẹn với ai
Mà qua bao tháng năm dài mòn trông
Hoàng hôn nhuộm tím mặt sông
Thuyền ai lờ lững giữa dòng chơi vơi
Hôm qua người ấy về rồi
Những vòng hoa trắng quặn nơi đáy lòng!
Phạm Huy Liệu
7. BÂNG KHUÂNG
Nặng lòng em quá yêu anh
Trời thu sao vẩn màu xanh giọt buồn
Đã trao em ngọt suối nguồn
Để em thương nhớ, để hồn thiết tha
Sao gần rồi lại lảng xa?
Phải chi anh cứ nói ra một lời
Em không xinh đẹp, rạng ngời
Thì anh chưa nhận là người anh mong !
Đã rằng duyên phận tương phùng
Khoanh vòng tri kỷ cho lòng em đau
Thì thôi lạnh một đêm thâu
Thơ ơi, mang một chút sầu cùng ta.
Lê Thuý Quỳnh
8. TIẾNG ĐÊM
Lá rơi nghiêng, nhẹ thinh không
Chạm vào đất mẹ, thèm vòng tay ôm
Sương rơi, tiếng khẽ bồn chồn
Ngác ngơ, một tiếng ru hồn xa vương
Nghe như khoan nhặt tiếng thương
Nốt trầm xao xuyến đêm trường lặng thinh
Thì thào tiếng gió tự tình
Tiếng đêm bỗng thấy... tròn xinh... mơ màng
Hoàng Thanh Hương
9. HÈ VỀ
Ếch bà ồm ộp bờ ao
Đầm sen chờ hạt mưa rào vẫn xanh
Ve sầu rỉ rả năm canh
Vải thiều trĩu quả trên cành mời ai
Bờ tre tiếng cuốc rạc rài
Nhớ thương chi rứa mà mài mòn đêm
Miếng trầu cánh phượng dừng têm
Rước dâu đốt nóng thêm lên vị tình
Í a hát điệu sân đình
Mắt chèo lúng liếng cái xinh nõn nà
Cánh cò bay lả bay la
Đồng vàng lúa chín kĩu cà hai vai
Sân trường tóc xoã ngang vai
Cháy lên mùa phượng áo dài thướt tha
Dòng sông rộng, cánh buồm xa
Chim đời vỗ cánh bao la đất trời
Lão nằm khểnh chén rượu ngơi
Khúc ngâm mấy chữ thảnh thơi tháng ngày
Rằng say ừ cứ rằng say
Thằng đời nhốn nháo kệ mày đời ơi!
Nguyễn Lâm Cẩn
10. NGỘ
Về đâu một kiếp phù sinh
Nửa đời vẽ bóng tô hình tìm duyên
Hoàng hôn đã chếch cửa thiền
Câu Kinh gieo hạt xanh miền đa đoan
Dốc trăng rót cạn ánh vàng
Vườn khuya nghiêng chén ngỡ ngàng Thiện - Tai
Nhạt nhòa sóng mắt khóe môi
Chợt nghe chuông đổ ngộ lời Nam Mô!
Lê Minh Dung
--------------------------------------------------
Ghi chú: Photo: Nguyễn Đình Tròn (từ ành đến 5), Photo: Hou NG (từ ảnh 6 đến 8), Photo: Đào Hiển (ảnh 9 và 10), Photo: Nguyễn Châu Giang (ảnh 11 và 12), Photo: Pham Tấn (từ ảnh 14 đến 17), Photo: Hoàng Anh (từ ảnh 18 đến 20) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét