Thứ Ba, 27 tháng 6, 2023
Thơ Lục Bát tháng 6.2023 P4 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
31. ANH ĐI
Anh đi
Để lại mái trường
Cùng cây gạo đứng ven đường ngày xưa
Anh đi
Gửi lại tình xưa
Giấu tà áo trắng vui đùa gió mây
Anh đi
Sương đậu nhành cây
Luyến thương kỷ niệm bao ngày chưa xa
Anh đi
Trả lại tuổi hoa
Nụ xinh hàm tiếu tươi hoa ngày nào
Anh đi
Nỗi nhớ gầy hao
Trở về hạnh phúc ngọt ngào lúc xưa.
Phan Mạnh Hùng
32. VẮNG EM NGÀY HỘI
Hẹn nhau ngày hội Đền Hùng
Vắng em, khoảng trống mênh mông nơi này
Hình xưa bóng cũ còn đây
Ngỡ như trong cuộc vui vầy có em
Thương ai lặng lễ bên thềm
Nâng niu hoa tím ướt mềm đôi tay
Đêm dài lạnh giá heo may
Biết bao niềm nỗi đong đầy ưu tư
Mong người về với trung du
Nghe câu xoan ghẹo, lời ru của bầm
Câu ca sâu lắng trầm ngâm
Xa xôi gần lại, trao thầm nét duyên
Chúng mình đã trót tâm nguyền
Long lanh Giếng Ngọc, đền thiêng chứng lời
Cho dù năm tháng xa xôi
Tình xuân níu lại khoảng trời cách xa!
Đỗ Đức Năm
33. HỎI BIỂN XANH
Ta về hỏi biển xanh mơ
Nhớ ai thuở ấy bây giờ chưa nguôi?
Nhớ ai dài đến chân trời
Muôn con sóng nhỏ rối bời lặng câm?
Nhớ ai biển nhớ ngàn năm
Bạc đầu sóng vỗ âm thầm lẻ loi?
Ta về hỏi biển biển ơi
Vì sao biển mặn khóc người biệt ly?
Vì sao để gió cuốn đi
Vì sao để núi xanh rì đợi mong?
Vì sao ngàn vạt nắng trong
Vẫn không đủ ấm đến lòng biển sâu?
Vì sao sóng đã bạc đầu
Và mây trắng xóa nhuộm màu tóc ai
Cuộc chờ cứ thế còn dài?
Trăm năm biển cứ thương hoài ngàn năm
Nguyễn Phước Hiếu
34. MẸ TÔI
Mẹ tôi nay tuổi đã già
Bước chân xiêu vẹo làn da đồi mồi
Đâu còn dáng ngọc tinh khôi
Đâu còn má thắm làn môi ửng hồng
Mẹ tôi nắng hạ mưa đông
Sớm hôm tần tảo gánh gồng nuôi con
Lo toan từng bữa cơm ngon
Từng manh áo ấm mẹ mòn tấm thân
Dòng đời tất bật gian truân
Vì con mẹ chịu muôn phần đắng cay
Nắng mưa khô héo vai gầy
Để mầm non hóa thành cây trưởng thành
Mẹ tôi giờ chẳng tinh nhanh
Nhưng tình thương mẹ vẫn dành phần con
Dạy con đạo hiếu vuông tròn
Tình yêu mẹ mãi theo con tháng ngày
Nhiều khi trong giấc ngủ say
Lời ru của mẹ thoảng bay bên thềm
Mẹ như cánh vạc trong đêm
In vào tiềm thức... ngọt mềm ca dao.
Hồng Ngoãn
35. CHỚP GIỜI NHOAY NHOÁY ĐẰNG ĐÔNG
Mắt ai ủ chín men trời
Xiêu đình đổ quán mà lời chẳng trao
Hoang sơ một cõi vườn đào
Quá giang không biết lối vào nông sâu
Chưa lần nói chuyện trầu cau
Mà sao mắt cứa vào nhau ngải bùa
Đường tình lắm quẹo nhiều cua
Hay là mình cứ ngọt chua mà đời
Một dòng thơ, một khoảng trời
Một rừng thương nhớ bời bời miền say
Em à, mở rộng vòng tay
Anh xin thế chấp đời này... chịu không !
Chớp giời nhoay nhoáy đằng đông
Nhão đêm đợi một tiếng lòng mà chưa.
Phạm Luyến
36. LỜI GIÓ MƯA
Tương tư cong khúc độc cầm
Lời yêu như mật trao nhầm mà đau
Bao mùa lạc mất tin nhau
Trầu xanh ngơ ngác, tủi cau héo già
Hoàng hôn nắng quái la đà
Đa đoan trầm cảm đưa ma hồn mình
Tim đau chảy máu vô hình
Tưởng như sắt đá bất thình lình cay
Si tình xuống tóc ăn chay
Hoàng hôn đột quỵ cuối ngày buồn tênh
Xuân hồi lạc bước chênh vênh
Long lanh mộng điệp lênh đênh thuở nào
Đắng cay duyên phận má đào
Trầm luân bể ái… cồn cào gió mưa
Bùi Ái Nhân
37. TA XIN TỪNG NỖI MONG CHỜ NGỪNG ĐAU
Một ngày nào đó ta về
Ngẩn ngơ vườn cũ bộn bề nỗi đau
Thương thay thiếu phụ hoa sầu
Lẽ đời cũng chỉ bấy lâu thôi mà
Chiều hoang gió hát sương sa
Đi qua phố cũ đã xa ngày nào
Ru đời như giấc chiêm bao
Hồn thơ dưới cội hoa đào dệt mơ
Thu hương còn thoảng cung tơ
Hoa xưa vàng giữa bài thơ nghẹn ngào
Tay cầm mộng giữa xôn xao
Mảnh gương trăng cũ thuở nào chia hai
Vung tay xé toạc đêm dài
Trần gian quá chật tìm ai dại khờ
Quên đi ngoan nhé đừng ngờ…
Ta xin từng nỗi mong chờ ngừng đau...
Thái Uyên Sa
38. TÌM LẠI CHÂN QUÊ
Bây giờ bàn chuyện chân quê
Người đời cười nụ lại chê ấm đầu
Quê ta ngõ trước vườn sau
Làm chi còn cảnh hàng Cau Liên Phòng
Ao bèo nước chẳng còn trong
Còn đâu ngõ trúc lối vòng đường xưa
Nắng vẫn nắng, mưa vẫn mưa
Còn đâu bóng dáng rặng dừa hoàng hôn
Ngày xưa ngõ hẹp lối mòn
Khóm tre ngả xuống đường thôn trưa hè
Đường quê rền rĩ tiếng ve
Trời mưa đom đóm lập lòe vườn rau
Con chuồn chuồn đậu ao bèo
Ngoài kia ếch nhái ỷ eo đêm dài
Trời mưa nước đổ tàu khoai
Còn Tôi- Tôi vẫn nhớ hoài Chân quê
Lê Hải Châu
39. EM CHƯA ĐƯỢC THẾ BAO GIỜ
Độ nàng mà chẳng độ ta
Tửng tưng nòn nõn lướt qua để rồi
Trông kìa cái mắt, cái môi
Ba vòng ngúng nguẩy, lạy giời khổ không
Giá như lòng đã bằng lòng
Thì ta ru giấc mơ hồng ngọt chua
Áo quần phải gió te tua
Đậy che loáng thoáng lưa thưa gọi là
Mắt đời đánh thức thịt da
Mong manh mạng nhện, có mà như không
Em à, nếu thích "lăm vông"
Ta làm "nguyên soái Thiên bồng" giúp cho
Em chưa được thế bao giờ
Hay ta ngố nhỉ, lo bò trắng răng
Độ nàng khúc giáng khúc thăng
Khổ ta bõm bõm hồ trăng đắm chìm.
Phạm Luyến
40. NHỌC NHẰN LỜI RU
Cất lên khúc hát mẹ ru
Nhọc nhằn quẩy cả sắc thu vào chiều
Thân cò lặn lội liêu xiêu
Chong chong thao thức buồn nhiều hơn vui
Đắng cay chắt lấy ngọt bùi
Sầu riêng, phận bạc ngậm ngùi khúc nhôi
Đồng quê chao chát một đời
Trắng trời mưa, nước mắt rơi đoạn trường
Nay về chốn ấy Tây phương
Thiên thu một cõi vô thường mẹ ơi !
Tỏ lòng, thành kính dâng người
Lời ru ru mãi ru hời tháng, năm.
Bùi Quang Lục
--------------------------------------------------
Ghi chú: Photo: Nguyễn Quang Thái (từ ảnh 1 đến 9), Photo: Xuan Nguyen (từ ảnh 10 đến 13), Photo: Xuan Nguyen (từ ảnh 14 đến 16), Hoàng Mây (ảnh 19 và 20) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét