Thứ Năm, 21 tháng 9, 2023

Thơ Lục Bát tháng 9.2023 P3 (nguồn Lục Bát Việt Nam)



21.  VỀ THÁI BÌNH

Hôm nay về lại quê em
Thái Bình như đã thân quen thủa nào
Phi lao gió hát rì rào
Qua cầu Tân Đệ ngọt ngào lời ru

Cau trầu đang độ sang thu
Anh về thưa với thày u chọn ngày
Điệu chèo quê lúa thêm say
Lời thơ ai viết, đong đày ngân nga

Bên dòng Trà Lý quê ta
Diêm Điền sóng biển chiều tà Quang Lang
Mênh mang lúa trải thảm vàng
Câu ca em hát anh càng thấy thương

Ngọt ngào ”Nắng ấm quê hương”
Đồng Châu bãi biển thiên đường trong ta
Thăng trầm chẳng chút phôi pha
Như người con gái nết na quê mình

Thái Bình trai đẹp, gái xinh
Tình dân thơm thảo nghĩa tình bao la
Một ngày em đón anh qua
Để rồi chẳng thể chia xa mỗi ngày.

Đỗ Trọng Kim







22. LẶNG THINH

Lặng thinh nghe bước chân thu
Tiếng chim lảnh lót, gió ru dịu dàng
Lối về thu trải lá vàng
Chìm trong nắng mới, ngỡ ngàng dáng ai

Mắt huyền ngơ ngác như nai
Eo thon óng ả, tóc cài hoa ngâu
Lặng thinh vận khí đổi mầu
Xao lòng giữa đám vàng nâu bên đường

Đã thương thì mãi là thương
Tìm trong nỗi nhớ mà nương chút tình
Ai đi tìm chốn hoa vinh
Ta tìm tĩnh lặng, yên bình ngày thu.

Kim Phượng





23. BUỒN

Cái buồn lắm lúc vu vơ
Buồn đeo con chữ, bài thơ cũng buồn
Đôi khi buồn chẳng ngọn nguồn
Chập chờn như cánh chuồn chuồn báo mưa.

Đỗ Anh Thư





24. PHÙ DU.

Đời người như cánh phù du
Lửng lơ tựa áng mây mù ngày đông
Ước gì mình hóa hư không
Làm cơn gió thoảng trên đồng lúa xanh.

Đỗ Anh Thư





25. TRẮNG

Trắng trời, trắng đất, trắng mây
Cõi người bạc trắng tháng ngày phong sương
Dấu nhân sinh trắng dặm trường
Nẻo về một cội vô thường - trắng tay !

Đỗ Anh Thư





26. BÀ VÀ MẸ

Mẹ làm xa
Bé ở nhà,
Đong đưa cánh võng, tiếng bà ầu... ơi!...

Ngủ mơ bé nhoẻn miệng cười:
Tiên Bà, Tiên Mẹ đang chơi cùng mình...

Mai ngày một đóa lung linh:
Khôn ngoan nét mẹ, hiền xinh nét bà!

Cuộc đời hạnh phúc thăng hoa,
Nghĩa bà - Tình mẹ bao la Đất - Trời!

Đào Đức Trang





27.  ĐÀ LẠT VẮNG ANH

Chiều vương giọt nắng bên thềm
Xuân Hương soi bóng liễu mềm phất phơ
Chờ ai thông đứng ngác ngơ
Thác Pren hoang lạnh, lững lờ sương giăng.

Phố chiều tím sắc bằng lăng
Trung tuần tháng Bẩy, trăng vằng vặc soi
Một mình, một bóng lẻ loi
Gom câu thơ cũ cho vơi tình sầu

Từ ngày mình lạc bước nhau
Đồi thông như cũng nhuốm màu chia li
Nằm nghe tiếng gió thầm thì
Mắt buồn dõi bóng những vì sao xa

êm nay giữa dải Ngân Hà
Ngưu Lang, Chức Nữ vỡ òa... đắm say
Nhớ nhau con mắt cay cay
Vắng anh Đà Lạt đêm nay thật buồn!

Nguyễn Quang Toản





28. BẾN XƯA

Bến xưa chừng rã con đò
Người xưa đâu… để câu hò chơi vơi
Dòng sông vẫn nhớ một người
Nước xuôi về biển, mây trôi phương nào?

Gió buồn ru rặng phi lao
Cô đi cắm lại con sào đợi trông
Nỗi niềm gửi đáy dòng song
Người đi giá lạnh còn mong một người.

Đêm về lắc thắc mưa rơi
Bên sông lại nhớ dáng ngồi vọng phu
Lục tìm ký ức tâm tư
Đò hoang sào mục hồn như võ vàng…

Trân Trọng Giá





29. CHẠM TÌNH MÙA THU

Thẹn thùng giọt nắng mùa Thu
Như tình mới chớm tương tư... lạ lùng!
Có gì như thể nhớ mong
Chập chờn hư ảo nghe lòng chẳng yên!

Sắc vàng trải rộng cao nguyên
Thu chiều man mác bình yên đất trời
Thung xa thấp thoáng bóng cười
Thoảng cơn gió lạ tỏ lời men say...

Lẳng lơ buông tiếng rơi gầy
Lac vào sương khói hơi may bồng bềnh
La đà giọt nhớ chông chênh
Mơ màng đếm ngược... gập ghềnh chơi vơi!

Tình thu chưa tỏ hết lời
Trăng vừa chạm đỉnh... bồi hồi heo bay...

Phạm Tự




30. CUỐI CHIỀU  

Cuối chiều chưa hẳn cuối chiều
Vẫn mơ mộng vẫn dáng yêu thôi mà
Cuối chiều vẫn chuộng kiêu sa
Hồn hương cứ đọng la đà trong tâm

Cuối chiều tri kỉ tri âm
Vẫn nồng hơi thở lặng thần trong nhau
Dù cho núi thẳm sông sâu
Vẫn cùng nhau bước nhịp cầu thanh xuân

Cuối chièu nắng trải ngoài sân
Bến hoàng hôn đuổi... bến xuân thẩn thờ
Nụ hôn nồng ấm câu thơ
Cuối chiều ai đợi- ai chờ .... trăng lên

Bùi Ngọc Liềng




--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet.

Không có nhận xét nào :