Thứ Hai, 15 tháng 4, 2024
Thơ Lục Bát tháng 4.2024 P4 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
31. CÂY XOAN
Dẫu cho vỏ mốc thân già
Sống trên trăm tuổi vẫn là cây Xoan
Mùa Xuân mới ngập ngừng sang
Đó đây nụ biếc khẽ khàng bung ra
Thế rồi tím một trời hoa
Cứ như rắc phấn luống cà, luống rau
Có cung ắt phải có cầu
Ong qua bướm lại theo nhau từng đàn
Nắng hè rồi cũng dần sang
Quả xanh lấp ló sau hàng lá xanh
Chim sâu níu lá níu cành
Cơn mưa giục quả lớn nhanh mỗi ngày
Tiếng ve còn rớt đâu đây
Mưa Ngâu tý tách báo ngày Thu sang
Cuối thu lá đã nhuốm vàng
Đôi ba chiếc rụng bay ngang ngõ nhà
Cây Vàng anh dựng hôm qua
Con chim mồi nhún theo đà gió lay
Tính ra cũng đã đủ ngày
Quả Xoan giờ đã hây hây sắc vàng
Thế rồi gió Bấc tràn sang
Lá xoan rụng xuống ngập tràn vườn bên
Lê Hải Châu
32. THÁNG TƯ
Người gom hoa gạo vào thơ
Ta mong chút nắng dẫu ngờ tháng Tư
Hè còn đủng đỉnh như chưa
Mà hoa xoan đã nhặt thưa lối chờ
Mùa thi xưa mới như vừa
Chia tay chép mấy câu thơ tặng người
Ai ngờ tuổi mãi đôi mươi
Để rồi trẻ mãi mặc đời già nua
Trăm kẻ thắng có ai thua
Sao đau đáu mãi chuông chùa tháng tư
Mong ai không vẹn câu chờ
Gói bài thơ để người xưa ấm lòng
Trịnh Đình Bích
33. NỖI NHỚ HẠ VỀ
Lửa lòng xin hãy đừng khơi
Chim quyên khắc khoải tiếng rơi canh trường
Ngọt ngào còn chút dư hương
Mưa rào cánh phượng trải đường máu tim
Thề xưa em mãi đi tìm
Bởi ai quên buộc nổi chìm phương nao
Côn trùng nức nở rặng rào
Trái tim cô lẻ nghẹn ngào nhớ ai
Trời sao khóc suốt canh dài
Gió cào ô cửa chạy hoài về đâu
Ai quên hẹn ước cau trầu
Em se nỗi nhớ ngồi khâu tim khờ.
Lê Duyên
34. CÁI TÊN BỎ BÙA
Trăng suông níu ngọn tre gầy
Mái đình bạc phếch lưu đày tháng năm
Gió lùa con rét lạnh căm
Sồng nâu mắc cạn rau răm bạc lòng
Cờ người đưa tốt sang sông
Vít vu tiếng sáo thương đồng mồ côi
Mộc miên mùa cũ vơi rồi
Còn mơ sắc đỏ lạc trôi phương nào
Ta về nhón nhặt vì sao
Thêu lên chiếc áo hôm nào để quên
Bỏ bùa ta một cái tên
Bỏ bùa ta nụ hôn mềm mại hương
Lời người gửi lại ngõ sương
Mảnh trăng treo ngược con đường lá lay
Đò già nằm nhớ cỏ may
Đêm qua có kẻ loay hoay giở mình...
Lê Phương Liên
35. TỰ KHÚC THÁNG BA
Tháng ba - hoa cải gợi tình
Có con bướm lượn cho mình nhớ nhau
Lá trầu xanh nhớ buồng cau
Con thuyền nhớ khúc sông sâu cuộn bờ
Tháng ba - hoa cải đợi chờ
Anh về một sớm mịt mờ gió sương
Bếp nhà khói trắng còn vương
Bàn tay em gói niềm thương tặng người
Tháng ba xao xuyến nụ cười
Một ngày ấm áp tuyệt vời - tháng ba!
Đỗ Anh Thư
36. VÀO HÈ
Xuân đi nhạt cánh hoa bèo
Để cho bông gạo lạc vào vu vơ
Hè sang bơi giữa dòng mơ
Bước đi thong thả để chờ bão dông
Nắng vàng trải lụa trên đồng
Cánh cò bạc trắng bay trong gió chiều
Ánh trăng soi cảnh liêu xiêu
Trong mây còn dấu những điều ngẩn ngơ
Tiếng đàn ngại dạo cung tơ
Xui đàn đom đóm vật vờ bụi tre
Cuốc kêu khắc khỏai đêm hè
Râm ran cành phượng tiếng ve gọi đàn
Thoảng đưa cơn gió nồm nam
Con chim tu hú báo đang chuyển mùa
Bên hè kẽo kẹt võng đưa
Lời ru đứt quãng giữa trưa ạ ời
Tao nhân ngại đến sân chơi
Bài thơ bỏ dở cạn lời đường thi
Rạ rơm vương khắp đường đi
Mùa màng cũng đã đến kỳ bội thu
Đỗ Hoàng Phong
37. ĐƯỜNG VỀ QUÊ MẸ
Trở về nơi ấy quê nhà
Bước trên lối nhỏ nắng nhoà ban mai
Đó đây ngập cánh đào phai
Chợt đâu thấp thoáng dáng ai thuở nào
Sông xưa bến cũ nao nao
Chuyến đò ngày ấy khát khao trở về
Đỏ hoa gạo, rực đường quê
Gió xuân đùa giỡn trên đê đón chào
Miền đầy giọt nắng xôn xao
Hương trầm dìu dịu ùa vào hồn tôi ...
Cổng làng lễ hội hát đôi
Dặt dìu chan chứa ấm lời mẹ ru
Phạm Thúy Vinh
38. HOA CỦA ĐẤT MƯỜNG
Em là tia nắng giọt sương
Em là hoa của đất Mường quê ta
Ngọt ngào em hát dân ca
Em ươm chồi biếc em là mùa xuân
Em như nước suối đầu nguồn
Chưa qua bến đục vẫn còn trong veo
Dáng em tha thướt yêu kiều
Khiến anh lạc bước trong chiều ngẩn ngơ
Lam Phong
39. XẨM CHỢ QUÊ
Trời cho thính được đôi tai
Cả đời chả thấy ban mai bao giờ
Từ khi thuyền chạm tới bờ
Tay nương cây gậy chân nhờ bước đi
Gai chông chả quản là gì
Có manh chiếu rách trải khi đêm về
Trở đêm húng hắng lời thề
Trở ngày là lúc tái tê thăng trầm
Nắng về cũng tựa trời râm
Trong veo khúc nhạc âm thầm ai hay
Hết đêm rồi lại sang ngày
Con đường xưa cũ chả thay bao giờ!
Nguyễn Quỳnh
40. HOA LỰU NỞ
Đậm dần dặm lục ngoài song
Tiếng hoa lựu nở đỏ cong dáng chiều
Đồ Sơn tím những màu yêu
Vút cao tiếng những con diều mỏng manh
Chói chang nắng hạ buông mành
Để hồn Thục Đế cầm canh đêm dài
Chẳng còn những cánh hoa mai
Hoa đào dã cánh về ngoài biển đông
Sấm rền buông giữa tầng không
Ếch kêu vang vọng khát mong mưa rào
Tiếng lòng bỗng thấy nôn nao
Hàng tre đưa võng gió vào quanh ta
Mặt hồ đầy những sao sa
Hoa sen bừng nở đưa ta vào hè.
Vương Bảo
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Nguyễn Đình Tròn minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét