Thứ Bảy, 4 tháng 5, 2024
Thơ Lục Bát tháng 5.2024 P3 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
21. NHỚ VỀ MỘT LỜI RU
Dẫu rằng chỉ một câu thôi
Mà lời mẹ vẫn ngời ngời trong tim
Mẹ ru khi ấy là đêm
À ơl mẹ dặn chớ quên câu này
Con đi đánh giặc bao ngày
Xóa đêm để nắng trải đầy đường thôn
Trời quang mẹ mãi chẳng còn
Nửa câu thơ, nửa phần hồn vẫn nguyên.
Nguyễn Văn Thích
22. KHÔNG ĐỀ
Mình về vui sống an nhiên
Tránh xa sầu não ưu phiền dối gian
Bằng lòng hai chữ bình an
Cơm cà dưa cá giòn tan tiếng cười
Thềm nhà hoa nở thắm tươi
Râm ran nước vối mọi người mời nhau
Nắng vàng ươm sắc khoe màu
Gió vờn đùa giỡn luống rau xanh rờn
Chẳng ai tính toán thiệt hơn
Sẻ chia cả những nguồn cơn vui buồn.
Ngân Hậu
23. KỈ NIỆM THÁNG NĂM
Tháng năm đón hạ về rồi
Vẳng nghe tiếng cuốc bồi hồi bên sông
Đường quê phượng đã nở hồng
Ve sầu nao nức bên lòng xốn xang
Nhớ ngày xưa ấy hè sang
mình chia tay bước dưới hàng phượng xanh
mắt buồn từng giọt long lanh
Cầm tay bông phượng em anh thẹn thùng
Nay về kỷ niệm còn không?
Trường xưa bạn cũ mà lòng xa xôi
Tình ta chỉ có vậy thôi
Để giờ sót lại một thời nhớ thương
Hè đi khép lại sân trường
Tiếng ve nức nở còn vương vấn lòng.
Ngân Lê
24. GIẤU PHẬN
Sông tình nước có còn xanh
Còn không mắt biếc long lanh thuở nào
Đáy đêm sóng vỗ cồn cào
Tìm đâu giấc mộng ngọt ngào xửa xưa?
Đâu rồi kẻ đón người đưa
Tinh khôi trong trắng hồi chưa biết buồn
Gió mưa ở tận đầu nguồn
Bão dông nổi phía… chuồn chuồn vừa bay
Lên chùa theo vãi ăn chay
Long bong tụng liệm quên ngày lên xuân
Cuộc người không sắc phù vân
Nâu sồng giấu phận nợ nần… kiếp hoa
Bùi Ái Nhân
25. VỀ ĐẢO CÁT
Về đây bỗng lạ thành quen
Chợt nghe sóng gọi ào lên bến bờ
Biển nghiêng khao khát giấc mơ
Dạt dào vỗ đến bao giờ khôn nguôi
Lặng nghe từ thuở xa xôi
Trăm sông ngàn suối vỗ lời yêu thương
Cồn cào tiếng sóng đại dương
Biếc xanh mắt biển khiêm nhường mà say
Trào dâng ta cất hồn bay
Gửi vào thăm thẳm vơi đầy... vực sâu
Sóng yêu cồn đến bạc đầu
Êm đềm dào dạt xô nhau tìm bờ
Sóng ôm hòn đảo mộng mơ
Vỗ vào gềnh đá nhấp nhô tháng ngày
Về nơi đảo cát hôm nay
Biển dâng nỗi nhớ, mê say lòng người
Vần thơ, nghĩa bạn, tình đời
Tay trong tay nắm niềm vui ngập tràn...
Phạm Thúy Vinh
26. TIẾC NUỐI
Dẫu rằng tiếc lắm một thời
Thì hoa gạo cũng đã thôi rực hồng
Em về mang chiếu ra hong
Giũ đi nấm mốc ẩm nồng bấy lâu
Chang chang nắng quái ngang đầu
Lúa xuân chắc hạt buồng cau chín vàng
Râm ran ve gọi hè sang
Trường đây bạn cũ mấy hàng ghế xưa
Ao làng trẻ vẫn nô đùa
Một thời bồng bột dưới mưa xa rồi
Gói vào kỷ niệm mà thôi
Chỉ còn tiếc nuối một thời chênh chao .
Đỗ Quang Đạt
27. CẢNH SẮC THÁNG NĂM
Hè sang ánh nắng mơ màng
Ráng chiều ai thả xốn xang mong chờ
Dâng trào cảm xúc hồn thơ
Tháng 5 ao ước mộng mơ trong lòng
Xuyến xao cánh nhụy tơ hồng
Chồi non thắm mượt mây bồng bềnh bay
Mùi rơm. Bếp rạ hương say
Thôn làng bóng ngả tháng ngày bình yên.
Bùi Xuân Lâm
28. LỐI RA
Đã qua bao nẻo quê người
Những chiều vắng mẹ đành khơi gió lòng
Tôi chờ chuyển tiết sang đông
Dải mây ám khói đốt đồng trôi đêm.
Có dòng sông chẳng nhớ tên
Nước bay lặng lẽ về miền hoang sơ
Tàn thu còn đọng bãi bờ
Thân cò tháng chạp đậu hờ cành sương
Đã đi dài những con đường
Mà chưa qua nổi đoạn trường mẹ tôi
Bụi tre ngả bóng đầu hồi
Bình yên như lá nhẹ rơi sân nhà
Một lần vào giấc mơ xa
Làm sao trở lại lối ra quê mình
Mong làm chiếc lá lặng thinh
Đầu hồi rơi nhẹ yên bình chiều đông...
Trần Thị Bảo Thư
29. TÌM CÂU THƠ Ở CUỐI TRỜI
Câu thơ còn ở cuối trời
Thương ai ngụp lặn tìm lời vu vơ
Chiêm bao lạc lõng niềm mơ
Hoàng hôn tím phủ bến bờ chân mây
Tay nâng ly rượu ngang mày
Uống vào lại sợ hao gầy nhớ thương
Đã xa cách vạn nẻo đường
Dường như phảng phất gió hương tìm về
Ráng vàng thả ngái triền đê
Vô tình đốt cháy lời thề năm xưa
Thời gian mòn cả nắng trưa
Chắt chiu mãi mãi chả vừa câu thơ!
Nguyễn Quỳnh
30. THƯƠNG VỀ NƠI ẤY
Quê mẹ trăm nhớ ngàn thương
Bao nhiêu giọt nắng trên đường hanh hao
Bước chân chập chững hôm nào
Ra đi xa xứ in vào tâm can
Ngang trời tiếng sáo miên man
Thương cha, thương mẹ nắng chan vai gầy
Giọt châu thấm đẫm đong đầy
Chắt chiu từng hạt lúa hây hây vàng
Vườn rau trước gió nhẹ nhàng
Thương con chẳng quản dẫu đang tuổi già
Mái đầu đã phủ sương sa
Bàn tay nhăn nhúm trải qua thăng trầm
Lặng nhìn nơi ấy trầm ngâm
Dõi theo từng bước mà tâm nghẹn ngào
Mắt môi nhòa lệ nao nao
Con mong cha mẹ ngày nào cũng vui.
Phạm Hoàng Oanh
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Văn Tân (từ ảnh 1 đến 19) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét