Thứ Bảy, 15 tháng 6, 2024
Thơ Lục Bát tháng 6.2024 P5 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
41. MÀU ÁO HOA BÈO
Từng hồi eo óc chiêu đăm
Nghe gà gáy sáng tháng Năm giật mình
Còn đâu nữa những ân tình
Mắt huyền má thắm môi xinh hôm nào
Hết rồi một giấc chiêm bao
Bướm yêu vờn cánh hoa Đào ngày xanh
Tiếc cho một mối duyên lành
Đã là vỡ nát tan tành xác xơ
Chỉ còn một mảnh hồn thơ
Người đi kẻ đứng thẫn thờ trông theo
Áo em màu tím hoa Bèo
Với màu trong vẻo trong veo sắc trời!
Đồng Kế
42. KHÚC TÌNH QUÊ
Sáo diều ngân khúc chiều quê
Thoảng thơm hương thị dắt về tuổi thơ
Đong đưa cánh võng ầu ơ
Rặng tre thả bóng bên bờ ao xanh
Đèn dầu leo lét mái tranh
Ổ rơm ủ ấm giấc lành đêm đông
Mẹ ngồi sàng sẩy trăng trong
Nhịp chày giã gạo đêm chòng chành rơi...
Chị kều bớt lửa cơm sôi
Bữa cơm gạo cõng nửa nồi sắn khô
Rau vườn mắm cáy dưa kho
Bữa nghèo thiếu đói nằm mơ nuốt thèm
Tuổi thơ thủa ấy nào quên
Đọng trong ký ức nỗi niềm-quê ơi !
Thoát đà nay đã bẩy mươi
Qua bao ngày tháng cuộc đời đổi thay
Nay về khóe mắt se cay
Vít chùm khế ngọt hái đầy vị quê.
Nguyễn Thuận
43. NHỚ
"Nắng mưa là việc của trời "
Bỗng dưng nỗi nhớ một thời của Cha
Khoai non thóc chưa kịp già
Hạt cơm cõng sắn nặng ba bốn phần
Mỗi khi gió bấc mưa dầm
Một manh áo mỏng che thân chống trời
Lội bùn từ lúc sương rơi
Hoàng hôn đi ngủ mới ngồi rửa chân
Cả đời lam lũ tảo tần
Bóng Cha dáng Mẹ âm thầm bên con
Đêm khuya ướt lệ mỏi mòn
Một thời để nhớ lòng còn tạc ghi
Nguyễn Văn Kết
44. BAO GIỜ
Bao giờ anh lại về đây
Để nghe dông bão chuyển xoay đất trời
Để cùng nắng rát thân người
Để ta thương lấy nụ cười của nhau.
Cà phê đắng, cà phê nâu
Nhớ xưa thơm ngát một bầu không gian
Bao giờ anh mới rẽ ngang
Về nơi phố cũ thăm lan mỗi chiều.
Kim Phượng
45. ĐỀN LẠI CHỖ NẰM
Từ trên mảnh đất quê hương
Sinh ra... ta bước lên đường đi xa
Biết ơn bóng mát đa già
Nương từng chiếc lá trên đà lớn khôn.
Từ ban mai tới hoàng hôn
Sương se mái tóc, nắng dồn bước chân
Bão giông năm tháng xoay vần
Đường dài một áng phù vân cuối trời.
Ta đi gom nhặt hạt đời
Gieo ươm trên thửa ruộng người riêng ta
Mỗi ngày một giọt phù sa
Đắp thêm mảnh đất mùa hoa cấy trồng.
Ta gom đền lại dòng sông
Đem buồn vui nở cánh đồng gian lao
Ta gom thành trận mưa rào
Đền cây khô héo xanh bao cánh rừng.
Ta gom ngọn gió sau lưng
Đền mùa thu cũ xin đừng xa xăm
Vầng trăng đền lại đêm rằm
Ta gom đền lại chỗ nằm tuổi thơ.
Dương Phượng Toại
46. BIỂN THÔI DẬY SÓNG
Người về ươm đọt sen gầy
em về ủ nắng tránh ngày lập đông
mùa này nhiều bão lắm giông
lấy đâu mật ngọt để ong tìm về
Bữa mình ghé bến cập kê
xuống thuyền mời gọi đam mê theo cùng
nhân gian đẹp lạ đẹp lùng
mơ gì xứ ấy trùng trùng mây bay
Em về người hỡi có hay
biển đông đang dậy sóng ngay giữa dòng
gió mê mải đuổi bắt còng
người xưa còn có phải lòng tình xưa?
Trương Nam Chi
47. RƯỢU TÌNH
Rượu tình chưa uống đã say
Uống đi kẻo nữa mai đây chẳng còn
Rượu tình uống với môi son
Lời tình nào cũng ngọt ngon yêu đời
Rượu tình cạn chén chơi vơi
Mãi còn son sắt niềm vui ban đầu
Rượu tình thắm thiết yêu nhau
Tình sâu nghĩa nặng như trầu thắm vôi
Thương nhau trọn nghĩa ở đời
Thuỷ chung son sắt, tình người nhân văn.
Nguyễn Xuân Ngọc
48. CÕI MƠ...
Chợ tình đến hẹn đợi em
Mênh mang thả bước về miền Khâu Vai
Vòng cua thương nhớ nhau hoài
Tìm về cái thuở ban mai hẹn hò
Một năm mưa đợi nắng chờ
Núi ngồi núi đứng ngẩn ngơ bóng hình
Đêm nay gặp gỡ ta mình
Nồng nàn hương sắc thắm tình núi mây
Vơi đầy lúng liếng men say
Ô xòe réo rắt khèn quay bập bùng
Lời yêu chảy mãi không ngừng
Cõi mê cháy bỏng... trập trùng cao nguyên
Lửa lòng khao khát tàn đêm
Tình suông giã bạn... nỗi niềm Khau Vai!
Phạm Tự
49. BẾN VẮNG
Tiếng gà xao xác ban trưa
Tóc dừa đẫm ướt, cơn mưa sụt sùi
Sông xưa, bến vắng ngậm ngùi
Đôi bờ bên lở, bên bồi... cách xa.
Lục bình tím biếc màu hoa
Dập dềnh con sóng lại qua cợt đùa
Phận hèn dầu dãi nắng mưa
Dạt vào bến vắng đợi mùa nước dâng
Tím buồn - rồi tím bâng khuâng
Duyên tình gá nghĩa chỉ ngần ấy thôi
Nào đâu gắn bó trọn đời
Mai này nước lớn bèo trôi giữa dòng
Bến nằm hiu hắt chờ trông
Nhớ màu hoa tím - nặng lòng bến mơ…
Đỗ Anh Thư
50. HẠ TÍM
Cõi mơ xa lắm em về
Mang theo mơ ươc lời thề đắm say
Lung linh trong nắng chờ ai
Âm thầm tím ngát cho dài nhớ thương
Nhuộm bầu trời, nhuộm con đường
Tự tình trong gió tỏa hương dịu dàng
Mong manh cánh mỏng đa đoan
Tím buồn như thể mênh mang tình buồn
Hạ về lặng lẽ bên đường
Hương đưa thoang thoảng như dường mơ thôi
Đợi ai thăm thẳm xa vời
Nhớ ai cánh mỏng tuông rơi lệ tình
Em duyên dáng, em tươi xinh
Em chung thủy dẫu riêng mình em thôi
Bằng lăng tím ngát em tôi
Trái tim mùa hạ xa xôi em về...
Nguyễn Phước Hiếu
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Ngọc Linh (ảnh 1), Photo by Master Thanh (từ ảnh 2 đến ) minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét