Thứ Bảy, 12 tháng 10, 2019

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Giây phút cuối cùng - Ultimum Vale

Góc Nhỏ Văn Thơ


GIÂY PHÚT CUỐI CÙNG - ULTIMUM VALE

"Em sẽ nhớ lại bông hoa dập nát
Trên sân ga, nhớ cả số con tàu
Mà cần chi nước mắt nên dâng trào
Mà chẳng gọi cũng chẳng hề xin lỗi"

Trong văn học cận đại, đặc biệt là châu Âu, sân ga luôn là niềm cảm hứng bất tận cho những vầng thơ thấm đẫm nỗi buồn. Sân ga của sự chia ly. Sân ga của giây phút cuối cùng gặp mặt. Ở đó, từng phút giây trôi qua là từng giây phút níu giữ một điều chắc chắn sẽ mất đi, nhưng ta vẫn mang niềm hy vọng mong manh rồi một ngày sẽ gặp lại.
Elisaveta Bagriana là nữ sĩ người Bungari, một trong những nhà thơ có tầm ảnh hưởng trong giới văn chương khối Xô Viết đương thời. Bà đã ba lần được đề cử cho giải Nobel văn Chương (1943, 1944, và 1945).


Photo by Kevin Le



Photo by Kevin Le


Bài thơ Giây phút cuối cùng (Ultimum Vale) với bản dịch của một nữ thi sĩ khác - Xuân Quỳnh:

Em sẽ sống với những phút giây nhỏ bé
Chờ đợi rất lâu mà trôi lại rất nhanh
Ý nghĩ lang thang quanh thời khắc trễ tràng
Em sẽ chẳng nói cùng ai những giây phút ấy
Em sẽ sống lại với niềm hy vọng đầu tiên, bất chợt
Lao xuống ta như con chim cắt tự do
Thắp sáng hồn ta chiếc cầu vồng bảy sắc
Và rọi sáng cho chúng ta những cuộc gặp gỡ mịt mờ
Sẽ thấy lại những phố phường băng giá mỏng
Chúng ta qua chầm chậm phút chia ly
Ánh phân quang run rảy ngả dài
Vạch trước mặt chúng ta những đường dích dắc
Em sẽ nhớ lại bông hoa dập nát
Trên sân ga, nhớ cả số con tàu
Mà cần chi nước mắt nên dâng trào
Mà chẳng gọi cũng chẳng hề xin lỗi

(Góc Nhỏ Văn Thơ)


Photo by Kevin Le

Photo by Kevin Le


----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Kevin Le và ảnh minh họa sưu tầm từ internet.

Không có nhận xét nào :