Chủ Nhật, 5 tháng 1, 2025
Thơ Lục Bát tháng 1.2025 P2 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
11. ĐỢI CHỜ
Bướm vàng đuổi cạnh cầu ao
Tàn thu lá rụng lẽ nào Anh quên
Vườn hoa tím ngát bên hiên
Mà sao vắng bước chân hiền khẽ qua
Vẳng nghe trong gió xa xa
Bài ca Chim sáo đã đà sang sông
Gió buồn vương rớt cánh Hồng
Gợi chi kỷ niệm chiều đông hôm nào
Yêu Em Anh dạm ước sao
Miếng trầu câu chuyện Mẹ nào chẳng ưng
Hè về Thu tới anh mừng
Duyên về một lối cay gừng có đôi
Đợi chờ khô héo hoa ôi
Người đi chẳng nói đôi lời nhớ nhung
Để cho phím lạc dây trùng
Con tim khô héo nhớ nhung... Người về !
Lê Thảo
12. VỀ LÀNG...
Ve kêu nhớ hạ ban trưa
Về làng giông bão nắng mưa đã mòn
Chợ giờ thiếu mẹ thừa con
Bơ vơ như đứa trẻ còn lang thang
Trầu leo chả bám dây giàn
Giếng vơi gầu nước bờ tràn rêu xanh
Vịt gà ngơ ngẩn chạy quanh
Chẳng ra bữa tối chẳng thành bữa đêm
Lá rơi rụng kín sân thềm
Cà thâm đáy vại tương mềm mốc cơm
Ngõ giờ vương vãi trấu rơm
Bếp thơm mùi khói rạ thơm mùi đồng
Ba gian nhà rộng trống không
Bình vôi khô cạn cơi nông thiếu trầu
Nhìn lên cau chín ngọn cau
Mẹ giờ mẹ ở trong đâu cõi thiền?
Nguyễn Quỳnh
13. THƠ TÌNH MÙA ĐÔNG
Lẽ nào ghét bỏ mùa đông
Bởi cơn gió bấc lạnh lùng hả em?
Đông về càng nhớ nhau thêm
Ánh hồng bếp lửa qua đêm thuở nào
Những ngày giá rét hanh hao
Cái thời mười tám má đào em xinh
Nhớ đêm tuồng diễn sân đình
Cùng đi xem hội, chúng mình gặp nhau
Nhớ ngày đông ấy duyên trao
Xua tan giá lạnh, ngọt ngào tình xuân
Đông qua ngày Tết đến gần
Sẻ san hơi ấm, bội phần yêu thương
Bên nhau bao tháng năm trường
Không qua đông giá, đâu thường có xuân?
Nguyễn Đức Tùy
14. XIN NGƯỜI CỨ CẤT CÁNH BAY
Người ơi tôi vẫn chung tình
Xin đừng lo ngại một mình bơ vơ
Ðời chưa từng học chữ ngờ
Gian nguy mới biết vần thơ có hồn
Có yêu mới thấu nụ hôn
Có xa mới hiểu bồn chồn biển khơi
Người như Mây trắng chơi vơi
Tôi làm cánh gió nâng đời bay xa
Chẳng thêu thùa mộng gấm hoa
Phương trời cách biệt bao la tình người
Chẳng nghe thấy tiếng nhau cười
Nhưng mùa Xuân ấy thắm tươi kiếp này
Xin người cứ cất cánh bay
Gió Xuân nồng ấm hương say ngập trời.
Vũ Kim Thanh
15. THỨC TRỌN ĐÊM THƠ
Thức một đêm, lãi một đêm
Cớ gì lại ngủ khi em cận kề
Lửa tình đốt thỏa đam mê
Trào dâng cảm xúc, tràn trề sắc xuân
Vui đi... nào... chớ ngại ngần
Rung từng cung bậc, thêm gần gũi nhau
Thời gian có đợi ai đâu
Giao bôi ý hợp tâm đầu mà phiêu
Bồi hồi bao nhịp tim yêu
Ý trên, vế dưới và điều vu vơ
Ơi nàng thơ, hỡi nàng thơ
Nướng đêm cùng với gã khờ mà phiêu.
Phạm Luyến
16. RU EM
Ngủ đi nào ngủ đi em
Đêm tàn sao vẫn còn bên nhọc nhằn
Vai gầy bạc cả vầng trăng
Câu thơ mới viết đã nằng nặng rơi.
Dù sao bão cũng qua rồi
Thương người sau lũ tìm nơi trở về
Dìm mình trong những tái tê
Xót thương xót cả bộn bề cố hương.
Bên nhau đạo lý đời thường
Nhường cơm sẻ áo tấm gương mỗi ngày
Làm người tâm sáng ý ngay
Cho con cho cháu mặt mày nở hoa.
Ngủ đi nào ngủ cho ta
Cho em cùng với cả nhà yên vui
Ngủ đi cho hết ngậm ngùi
Ngày mai tươi sáng cất lời hoan ca.
Nguyễn Quốc Trường
17. HƯƠNG SẮC HOÀNG HÔN
Em là hương sắc hoàng hôn
Mùa thu gởi nắng ru hồn thi nhân
Vàng gieo theo những bước chân
Lối hoa dệt mộng bâng khuâng anh chờ
Vẽ em bằng những câu thơ
Ru em bằng nụ môi chờ đêm khuya
Nhìn trăng xuống tắm ao kìa
Xót xa nghèn nghẹn như chia cỏi lòng
Nhớ ai ta cứ chờ mong
Bao mùa thu cạn tàn đông riêng buồn
Từ bình minh đến chiều buông
Gió mưa tàn tạ suối nguồn trôi xa
Em không phải ánh trăng tà
Để ta mượn gió bay qua lối chiều
Vỗ về bằng những lời yêu
Tô màu thêm sắc mỹ miều hơn xưa.
Thành Đô
18. XUÂN
Xuân về cánh én lượn bay
Vạn hoa đua nở ngất ngây lòng người
Xuân về Lộc nảy chồi tươi
Xuân tô thắm cả nụ cười bé thơ
Xuân sang điểm giọt sương mờ
Chào Xuân diễn lệ ngẩn ngơ qua mành
Xuân nồng nụ biếc còn xanh
Rọi tia nắng ấm hoa giành trổ bông
Xuân mơ ủ nhụy cánh hồng
Gió lùa khe khẽ sương đông mịt mờ
Xuân về hạnh phúc vào thơ
Để Xuân nồng ấm rực trời yêu thương
Mùa Xuân tới ở cạnh giường
Như là có gọi người phương xa về
Xuân nồng nàn những tái tê
Đợi em chàng đợi mong về lối xưa.
Minh Tú
19. CHIỀU TÀN...
Bao năm một thuở xóm nghèo
Lênh đênh xác nắng cánh bèo lạc sông
Khúc ru nhuộm ánh chiều hồng
Nhớ thương nhuộm cả cánh đồng cỏ xưa
Người theo cánh nhạn nắng mưa
Bến sông hoa cải đã lưa thưa vàng
Đò còn đợi khách sang ngang
Người còn đợi giữa hồn làng, ngẩn ngơ
Vấn vương câu đợi câu chờ
Vắt ngang lục bát bên bờ áo cơm
Bao nhiêu hồn vía rạ rơm
Đã thành ngọn khói nhuốm thơm chiều tàn!
Nguyễn Quỳnh
20. VỀ QUÊ
Về quê vào giữa vụ đông
Đất vàng phơi cháy, chờ trồng vụ xuân
Chợ phiên dầu dãi muôn phần
Vẫn còn dáng cũ cái thân chợ vùng
Người ngồi người đứng người bưng
Con gà con lợn đặc trưng chợ làng
Thuốc lào đặc sản rất sang
Chợ giờ giàu có tôi mang nặng tình
Vôi nồng bánh đúc xưa sinh
Bay vào quá khứ thấy mình trẻ con
Đa vừng thơm phức chợ mòn
Mẹ tôi thiếu vắng nom khom giữa làng
Ngẩn ngơ chuyện cũ mênh mang
Chỉ còn bóng mẹ ở làng hôm nay.
Nguyễn Huy Hồng
-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Áo dài Yến Thanh minh họa sưu tầm từ internet.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét