Thứ Ba, 15 tháng 4, 2025

Thơ Lục Bát tháng 3.2025 P1 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Photo by Cuong Quan


1. THÁNG BA VỀ

Chạm tay vào sớm tháng ba
Cầm lên hương vị sắc hoa nồng nàn
Bung biêng tim tím chùm xoan
Trắng trong tinh khiết bưởi ngan ngát tình

Tháng ba lay gọi bình minh
Nhành xuân tô điểm lung linh sắc màu

Ngân Hậu


Photo by Cuong Quan



Photo by Cuong Quan


2. LỜI THỀ BUỘC CHỈ CỔ TAY

Sao em lại lấy chồng gần
Gặp nhau chung lối, tần ngần dở hơi
Hai nhà cách bức tường vôi
Chồng nàng sớm tối nhìn tôi như là

Người ta giờ của người ta
Liếc sang chút xíu, phiền hà đến ai
Dẫu cho cửa đóng then cài
Tiếng cười bên ấy lọt tai bên này

Lời thề đã buộc cổ tay
Mà giờ em thả đắm say nhà người
Mật hồng tưới đẫm bờ môi
Thà rằng "khuất mắt trông coi" đã đành

Ngoằn ngoèo cây vạn niên thanh
Gốc nằm hàng xóm, ngọn xanh nhà mình
Sớm chiều bên ấy rung rinh
Tường vôi thì thấp, sóng tình thì cao

Đong đưa chi nữa ngọt ngào
Tơ vương còn sót, giấu vào thật sâu
Thôi rồi, trọn kiếp không nhau
Giá đừng chung ngõ, chỉ đau một lần.

Phạm Luyến


Photo by Cuong Quan

Photo by Cuong Quan


3. MEN XUÂN

Bừng lên sợi nắng thanh tân
Cho tươi nõn lá cho nhuần màu mây
Đào đơm bông thắm sắc ngày
Đua nhau xòe cánh gió lay mái đình

Cho ngày mới rực bình minh
Cho ta gặp ánh mắt mình long lanh
Ngõ xuân sức trẻ mát lành
Cỏ non chồi nõn vươn xanh dưới trời

Sương mai uống nắng lả lơi
Đung đưa mắt lá nhấp đời men say
Cuộc cờ đắm đuối cuộc ngày
Cuộc xuân ngây ngất đong gầy người qua

Cỏ cây ken lá chen hoa
Xuân thầm thĩ thế mà hòa xuân tôi...

Phạm Thúy Vinh


Photo by Cuong Quan

Photo by Cuong Quan


4. NỖI NHỚ ĐI HOANG

Đêm nay nỗi nhớ đi hoang
Gió - mưa xuân lạnh…lòng tràn nguồn cơn

Ta ngồi gặm nhấm cô đơn
Xin “Ai” đừng mãi dỗi hờn được không?

Cuộc đời khúc đục khúc trong
Vô thường giống một con sông… thôi người

Hồn như hoang lạnh mồ côi
Gửi “Ai” nỗi nhớ trắng trời mưa xuân.

Trần Trọng Giá


Photo by Cuong Quan

Photo by Cuong Quan


5. HƯƠNG TRẦM

Một đời chém gió, ghẹo mây
Một đời rũa chữ, phanh thây tâm hồn
Gió mưa chìm nổi sóng cồn
Chợ đời khờ khạo chẳng khôn hơn người

Một đời khi khóc lúc cười
Trái tim đa cảm hát lời yêu thương
Tình đầu xa cứ vấn vương
Bóng xinh thoáng gặp đã tương tư thầm

Đa đoan vạn thuở cát lầm
Hồn thơ như đóa hương trầm tinh khôi

Bùi Ái Nhân


Photo by Cuong Quan

Photo by Cuong Quan


6. THU VÀ TA

Thu về gọi gió xôn xao
Nắng mai trải sợi tơ đào lung linh
Dệt lên thảm lụa hữu tình
Điểm tô nét đẹp dáng hình làng quê.

Bãi ngô xanh mướt ven đê
Cánh buồm no gió tìm về biển khơi
Màn đêm lấp lánh sao trời
Tiếng gà vỗ cánh gọi mời bình minh

Niềm riêng, riêng một chút tình
Vầng trăng lẻ bóng chỉ mình với ta !

Đỗ Thị Vinh


Photo by Cuong Quan

Photo by Cuong Quan


7. NẮNG THÁNG BA

Chẳng mong rồi nắng cũng về
Để hoa gạo đỏ bờ đê cuối làng
Cây cầu thay bến đò ngang
Người đi chợ sớm, người sang lễ chùa

Ơn trời thuận gió nhuần mưa
Cây chanh kết trái, cây dừa trổ bông
Lúa xanh mơn mởn khắp đồng
Ngô xanh kín cả triền sông cuối làng

Chim trời sải cánh giăng ngang
Tiếng kêu vui bởi có đàn, có đôi
Sáng ra còn nhọ mặt người
Đã nghe đâu đó tiếng cười thiết tha

Diệu kỳ cái nắng tháng Ba
Cứ như người đẹp la đà vườn xanh

Lê Hải Châu


Photo by Cuong Quan

Photo by Cuong Quan


8. VẸN NGUYÊN

Nửa như
cơn gió mênh mang
Nửa theo chiếc lá, lỡ làng
tự rơi…
Nửa nào
sóng cuộn, tả tơi
Nửa nào góc biển chân trời
tìm nhau…

Nửa buông
trắng ngọn cỏ lau
Nửa ngoi ngóp, lấm lem màu
phôi phai
Nửa mong
chút nắng sớm mai
Nửa thâu đêm ngóng chờ vài
giọt sương…

Nửa thèm
sấp ngửa âm dương
Nửa như chạm cõi vô thường
cao xanh
Nửa em
đến với nửa anh
Lẻ loi hai nửa, bỗng thành
VẸN NGUYÊN…

Phan Dương


Photo by Cuong Quan

Photo by Cuong Quan


9. THÀNH PHỐ THÔNG REO

Một thành phố mới vừa sinh
Ra đời làm đẹp quê mình Hải Dương
Chí Linh muôn dặm nẻo đường
Quê hương Bát Cổ thương trường mở mang   

Côn Sơn vang tiếng gió ngàn  
Vẳng lời Nguyễn Trãi còn vang sấm truyền
Kiếp Bạc như rộn chiến thuyền
Lời hô giết giặc giữ quyền của ta   

Nơi đây mảnh đất nhân hòa
Làm nên chiến thắng bài ca oai hùng
Niềm vui nay được trùng phùng
Chí Linh thành phố một vùng thông reo  

Vũ Kiều Oanh


Photo by Cuong Quan

Photo by Cuong Quan


10.  CHIỀU GIÊNG CAO NGUYÊN

Chiều Giêng
chút lạnh se lòng
Mây giăng triền núi
thinh không sợi chiều

Bờ hoang
thảng thốt chim kêu
Nôn nao nỗi nhớ
giọt chiều lặng rơi!

Thung xa
thấp thoáng bóng người
Quyện vào sương khói...
đá ngồi ngẩn ngơ!

Đất trời
nửa thực nửa mơ
Cao nguyên lặng lẽ
ý thơ say lòng...!

Phạm Tự


Photo by Cuong Quan


-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Cuong Quan minh họa sưu tầm từ internet.

Không có nhận xét nào :