Thứ Tư, 2 tháng 4, 2025

Thơ Lục Bát tháng 4.2025 P2 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Tiệm Cổ Phục Hoàng Thành


11.  VƯỜN TÌNH EM TỈNH TÔI SAY

Xin đừng cởi áo cho ai
Dẫu mình chưa phải trúc mai vẫn là
Mắt môi ướp mật làm quà
Lại còn cười nụ cười hoa bềnh bồng

Giữa dòng lênh loáng đục trong
Sợ thuyền lạc bến phải lòng người ta
Sợ đời giông gió phong ba
Sợ tình ma mị vào ra ưu phiền

Cứ phơi ra gió lúm tiền
Lỡ rơi lạc lõng vào miền không nhau
Xin đừng lúng liếng dao cau
Nụ cười bên ấy làm đau bên này

Vườn tình em tỉnh tôi say
Cứ hơn hớn nụ chỉ đày đọa tôi
Gót hài lạc bước xa xôi
Còn đâu xuân nõn cho đời thung thăng.

Phạm Luyến


Tiệm Cổ Phục Hoàng Thành



Tiệm Cổ Phục Hoàng Thành


12. NÓI VỚI MÌNH

Buồn vui may rủi đành thôi
Phải chăng thiên định lộc trời cho ta
Lợi danh, gió thoảng trời xa
Quan quèn, lính bét, ông, cha, nửa vời...

Cứ mơ mộng tít mù khơi
Vợ hiền, con thảo.(Dở hơi mấy lần...)
Trắng tay vấp giải phù vân
Mất bò, mất bạn, mất phần mấy phen

Nhân tình, thế thái vờ quên
Cố hương lạc bước trôi miền bèo mây
Nợ tình trả mãi chưa đầy
Nợ đời cháy túi còn vay vợ mình.

(Hưu non, mấy cắc lương còm!
Cuối đường nhẹ bước chấm com! cười ruồi!).

Lê Minh Dung


Tiệm Cổ Phục Hoàng Thành


13. NỢ ĐỜI

Ai mua tôi bán khúc sông
Bao nhiêu cũng bán,nhưng không bán bờ
Tôi xin bớt lại bến đò
Có doi cát nhỏ em chờ đón tôi

Bên kia tình lở đã trôi
Bên này thương nhớ cứ bồi đầy thêm
Mái chèo khua vỡ trăng đêm
Lặng con sóng. Lại êm đềm trăng soi

Ai bán, xin mách dùm tôi
Để tôi mua lại cái thời trẻ con
Quả me chua thế mà ngon
Tuổi thơ rơi ở lối mòn quanh co

Lớn dần theo những hẹn hò
Tôi đi ra trận em chờ phong thư
Giá bán…đắt đến thế ư
Cả đời tôi trả vẫn dư nợ nần.

Dương Đoàn Trọng


Tiệm Cổ Phục Hoàng Thành


14. VIẾNG CHÙA HƯNG TÍCH

Đến chùa con thắp nén hương
“Gửi vào tâm niệm vô thường thế gian”
Cầu mong đất nước bình an
Dẹp tan tham nhũng hân hoan lòng người

Cầu mong sông núi biển trời
Không còn bành trướng lắm lời lu loa
Cầu mong đừng có can qua
Giúp cho xã hội thuận hòa yên vui

Cầu mong muôn triệu lớp người
Dựng xây thế giới đẹp tươi huy hoàng.

Trần Đăng Luật


Tiệm Cổ Phục Hoàng Thành


15. THĂM CÔN SƠN

Chiều nay thăm lại Côn Sơn
Phượng Hoàng núi biếc gió vờn thông reo
Đàn dê gặm cỏ chân đèo
Đường lên Bàn Thạch cheo leo lối mòn

Nguyệt Hồ thảm cỏ xanh non
Ức Trai sử sách mãi còn lưu danh
Thắp nhang dâng tấm lòng thành
Bình Ngô Đại Cáo tỏa xanh muôn đời

Nhân tâm tài đức sáng ngời
Muôn dân vẫn tỏ ngàn lời tri ân !

Đỗ Thị Tâm


Tiệm Cổ Phục Hoàng Thành


16. TRĂNG ĐÊM XỨ HUẾ

Thì chiều cứ dắt em đi
Bỏ tôi đứng lại bên ni Tràng Tiền
Mây trôi về phía Phong Điền
Sương giăng tím cả một miền hư vô

Khói chiều xám mặt cố đô
Đò chưa xuôi bến còn chờ đợi ai
Trách chi người khách trang đài
Theo trăng xứ Huế ra ngoài Ngọ Môn  

Hương Giang nào thấy sóng cồn
Trăng khuya rối ngọn tóc trên phím đàn.

Nguyễn Huy


Tiệm Cổ Phục Hoàng Thành


17. HƯƠNG QUÊ

Tay em vuốt mái tóc mềm
Mùi hương bồ kết bên thềm hong khô
Gió vờn hương thoảng xa đưa
Dịu dàng kín đáo điểm tô nết người

Ước gì thầy mẹ sang chơi
Cơi trầu cánh phượng để rồi sang ngang
Sông nhà sóng nước mênh mang
Hẹn ngày trong họ ngoài làng xum xuê

Nguyễn Thị Động


Tiệm Cổ Phục Hoàng Thành


18. CÁNH CÒ QUÊ MẸ CỦA TÔI

Miền quê Thanh Miện nơi này
Những đàn cò trắng đắm say đợi chờ
Để từ buổi sáng tinh mơ
Cò bay cánh liệng bến bờ xốn xao 

Cảnh thêm bình dị ngọt ngào
Mắt nhìn xao động chênh chao tâm hồn
Quê ngời thân thiện sáng trong
Cò ơi chấp chới đượm nồng thiết tha 

Mãi yêu cuộc sống quê nhà
Đất lành chim đậu câu ca để đời
Tự hào quê Mẹ sáng tươi
Cảnh nơi tuyệt mỹ đất trời tặng ban.

Mạnh Chiến


Tiệm Cổ Phục Hoàng Thành


19. VẺ ĐẸP HỒN NHIÊN

Nắng như là dải lụa mềm
Ai đem vắt giữa thảm thềm có xanh
Gió đâu nhè nhẹ, mong manh
Khẽ làm lay động những nhành liễu tơ

Con chuồn chuồn ớt ngây thơ
Nghiêng đầu ngơ ngác bên bờ rào thưa
Cảnh quê từ những ngày xưa
Tôi - em còn trẻ, chửa chưa biết nhiều

Bây giờ thì đã xế chiều
Mượn thơ vẽ lại những điều thơ ngây
Và rồi sẽ gửi lên “phây”
Nhờ lưu giữ vẻ đẹp đầy hồn nhiên.

Phạm Ngọc Lại


Tiệm Cổ Phục Hoàng Thành


20. MẸ GIỜ NHƯ TUỔI THƠ XƯA

Mẹ giờ như tuổi thơ xưa
Bàn chân lẫm chẫm, gió mưa cuối chiều
Hay hỏi chuyện, thích nói nhiều
Lúa đồng còn mẩy, cơm niêu cháy vàng…?

Đồng Sau, Đồng Thượng, Đồng Cang*
Có còn ngày hội rộn ràng rạ rơm
Ai ơi thương cảnh thằng bờm
Chín trâu chẳng đổi, nắm cơm lại cười

Tình yêu ủ chín niềm vui
Hương thơm gạo mới, than vùi câu ca:
Trâu ta ăn cỏ đồng nhà…
Cháu con quần tụ đầy ba gian cười

Gần trăm tuổi một cuộc đời
Còng lưng một chút cho trời mãi cong
Sông còn có lúc đục trong
Sống thời Nhật Pháp mà lòng vẫn tin

Cách mạng Tháng Tám bùng lên
Mẹ làm liên lạc đi tìm tự do…
Quê hương đổi mới từng giờ
Bước chân ngắn lại, nhấp nhô vai gầy

Tình xưa, nghĩa cũ đong đầy
Mẹ ngồi niệm Phật ngàn tay, nguyện cầu…
“Một già một trẻ bằng nhau”
Câu ca thuở trước còn đau đến giờ.

Trịnh Toại


Tiệm Cổ Phục Hoàng Thành


-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Tiệm Cổ Phục Hoàng Thành minh họa sưu tầm từ internet.

Không có nhận xét nào :