Thứ Năm, 1 tháng 4, 2010

Thơ 0044: Vào Chợ Đệm

Thiếu nữ ngồi áo dài trắng, cầu ván


VÀO CHỢ ĐỆM

Đường vào Chợ Đệm bao xa?
Thương thương hương đất mặn mà quê em
Mông mênh sông nước êm đềm
Thuyền ai thấp thoáng chở nghiêng nắng hồng?

Bình Chánh 1996
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẵng 1997)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ áo dài vàng ngồi xuồng



Thiếu nữ ngồi áo dài trắng, cầu ván

Thiếu nữ áo dài trắng chèo xuồng

Thiếu nữ áo dài vàng đi xuồng


Chợ Đệm là một địa danh ở huyện Bình Chánh Tp.HCM.

Photo Rianpk

Photo Rianpk

Photo Rianpk

Photography Đỗ Trung


Gọi là Chợ Đệm vì chợ này từ xưa bán những sản phẩm làm từ cây bàng như: Giỏ xách, bao đựng muối, manh thưa, nóp, đệm...cây lát như chiếu,... Có câu ca dao sử dụng bốn từ cùng trường nghĩa (bàng, đệm, bị, bao) nói về nghề buôn bán và đan bàng ở Chợ Đệm năm xưa như sau: “Chim đại bàng bay ngang Chợ Đệm Trách ông Lưu Bị bàn chuyện chiêm bao” (ca dao)

Photography Đỗ Trung

Photography Đỗ Trung

Thiếu nữ áo bà ba chèo xuồng

Thiếu nữ áo bà ba chèo xuồng


* Bài thơ đã đăng trên báo Giáo Dục - Sáng Tạo tháng 4 năm 1997

Thiếu nữ áo yếm trắng

Thiếu nữ áo yếm trắng

Thiếu nữ áo yếm trắng

Thiếu nữ áo yếm nâu


+ Bài thơ đã đăng trên trang Thi Viện
+ Bài thơ đã đăng trên trang Vườn Thơ TKaraoke

Photo Vinh SaiGon

Photo Vinh SaiGon

Photo Vinh SaiGon

Photo Vinh SaiGon


+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẵng 1997

Dinh Hai Thanh Photography

Dinh Hai Thanh Photography

Dinh Hai Thanh Photography

Dinh Hai Thanh Photography


--------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo Vinh Sai Gon (từ ảnh 18 đến 21), Dinh Hai Thanh Photography (từ ảnh 22 đến 25) và ảnh sưu tầm từ internet

7 nhận xét :

Unknown nói...

Đường vào Chợ Đệm bao xa?
Thương thương hương đất mặn mà quê em
Mông mênh sông nước êm đềm
Thuyền ai thấp thoáng chở nghiêng nắng hồng?

Nặc danh nói...

cảm ơn bạn Ngoan An

Lê Lý Lân nói...

bốn câu thơ mềm mại như sông nước đồng quê

Nhật Lan nói...

Ta về Chợ Đệm tìm em
Mưa rơi ướt lạnh cả rèm mi cong

Kha Đại Hiệp nói...

Có gọi là kỉ niệm được không anh
Khi duyên nợ trôn sâu miền kí ức
Vết thương hở em nhói đau lồng ngực
Nay gió về em lại nhói từng cơn

Dương Cầm nói...

Em chẳng thấy bầu trời trong xanh nữa
Chẳng nghe chim ríu rít ở sau vườn
Chẳng còn mơ còn mộng trước ánh trăng
Ôm điện thoại nhắn những điều vô nghĩa

Dương Cầm nói...

Em chẳng thấy tiếng yêu thương của Mẹ
Nét âu lo thầm lắng của người Cha
Bởi hồn em tan nát những đau buồn
Anh ác quá! Mình chia tay anh nhé!