skip to main
|
skip to sidebar
1. MẸ TÔI
mẹ tôi dòng dõi nhà quê
trầu cau thừ thuở chưa về làm dâu
áo sồi nâu, mấn bùn nâu
trắng trong dải yếm bắc cầu nên duyên.
cha tôi chẳng đỗ trạng nguyên
ông đồ hay chữ thường quên việc nhà
mẹ tôi chẳng tiếng kêu ca
hai tay đồng áng lợn gà nồi niêu.
chồng con duyên phận phải chiều
ca dao ru lúa câu Kiều ru con
gái trai bảy đứa vuông tròn
chiến tranh mình mẹ ngóng con, thờ chồng.
bây giờ phố chật người đông
đứa nam đứa bắc nâu sồng mẹ thăm
(tuổi già đi lại khó khăn
thương con nhớ cháu đêm nằm chẳng yên).
mẹ tôi tóc bạc răng đen
nhớ thương xanh thắm một miền nhà quê.
Nguyễn Trọng Tạo
GIẤC MƠ EM TÔI
Trong giấc mơ của em tôi
Có đàn thú hoang chạy ùa vào thành phố hú gào kêu cứu
Có đàn chim non nhớn nhác bay trốn từng phát súng hủy diệt
Có những khu rừng đổ máu
Có những thân cây cổ thụ bị cưa, bị xẻ nằm rên la hấp hối
Em hoảng sợ òa khóc
Nước mắt ướt đẫm cả giấc mơ.
Trong giấc mơ của em tôi
Những sân golf, những khu biệt thự cao cấp lúc nhúc, loi nhoi cứ trồi lên như nấm
Những hố tử thần đen ngòm hiện ra sâu thăm thẳm
Những hồ thủy điện nứt nẻ, xấu xí đua nhau xả lũ
Làng xóm lại bị cuốn trôi về hướng cửa biển
Trôi theo bao lời hứa hẹn ru ngủ
Hợp âm là những câu xin lỗi gây mê
Từng xác bầy tôm thối rữa
Từng xác đàn cá trắng nhợt
Ngơ ngác nằm vắt ngang những đọt cây.
Trong giấc mơ của em tôi
Những cô Hoa hậu Môi trường chân dài bị đám đông rượt đuổi
Bị chửi rủa
Bị ném đá
Những gã đàn ông, những mụ đàn bà ôm tiền vàng chạy trốn
Họ cùng ngoái lại và cười vang:
- Đố ai tìm thấy được bọn ta…
Sóng biển lại gầm thét cuồn cuộn tràn bờ
San hô chập chờn như những bóng ma vỡ vụn trên những mái nhà.
Nghe lời bác sĩ
Tôi đưa em đến một nơi em đã từng thấy trong giấc mơ
Một khu vui chơi ồn ào với muôn ánh đèn màu nhấp nháy
Người người xếp hàng ra vào như đàn kiến
Đàn kiến mù không nhìn thấy quá khứ và tương lai
Một tấm bảng nằm lăn lóc trên thảm cỏ xanh
Tôi nhặt lên:
“Nơi đây, ngày xưa có rừng”!
2017
(Tập thơ Nghêu Ngao Ca - NXB Văn Học 2018)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
NGÀY HỘI THƠ VIỆT NAM NĂM 2019 TẠI SÀI GÒN
Ngày Hội thơ Việt Nam - Tết Nguyên Tiêu Kỷ Hợi được tổ chức tại Trụ sở Hội Nhà Văn Tp.HCM số 81 Trần Quốc Thảo vào đúng rằm tháng giêng âm lịch mỗi năm.
BẤT MỊ - NGUYỄN DU - THANH HIÊN THI TẬP
"Bất mị thính hàn canh,
Hàn canh bất khẳng tận.
Quan san dẫn mộng trường,
Châm chử thôi hàn cận.
Phế táo tụ hà mô,
Thâm đường xuất khâu dẫn.
Ám tụng “Thiên vấn” chương,
Thiên cao hà xứ vấn?"
Dịch nghĩa:
Không ngủ được, nghe tiếng trống canh đêm lạnh.
Tiếng trống canh đêm lạnh đánh mãi không thôi.
Quan san làm giấc mộng thêm dài,
Tiếng chày nện vải giục cho hơi lạnh đến gần.
Quanh bếp ếch nhái tụ họp
Ở góc sâu giun đất bò ra
Thầm đọc khúc "Thiên vấn" (Hỏi trời)
Trời cao, biết đâu mà hỏi?
Đọc bài thơ này, ta tự hỏi Nguyễn Du vì sao mất ngủ.
THÁNG SÁU TRỜI MƯA - NGUYÊN SA
Xin khép lại một tháng Sáu của những cơn mưa đầu Hạ bằng bài thơ "Tháng sáu trời mưa" của Nguyên Sa (Trần Bích Lan). Bài thơ đã được hai nhạc sĩ nổi tiếng là Ngô Thụy Miên và Hoàng Thanh Tâm phổ nhạc thành hai bài hát cùng tên. Riêng với Ngô Thụy Miên, bài hát "Tình khúc tháng sáu" cũng được sáng tác dựa trên ý thơ "Tháng sáu trời mưa", mà ca sĩ Khánh Hà trình bày rất thành công.
"Tháng sáu trời mưa, trời mưa không ngớt
Trời không mưa anh cũng lạy trời mưa
Anh lạy trời mưa phong toả đường về
Và đêm ơi xin cứ dài vô tận"