Thứ Hai, 1 tháng 2, 2010
Thơ 0008: Mồ côi
MỒ CÔI
"Má ơi con vịt chết chìm…"
Con kêu…
Oà khóc
Biết tìm má đâu?
1996
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Năm 1996, lúc đó vẫn chưa có cầu Mỹ Thuận, trong một lần trên phà qua sông Tiền chợt nghe câu ai hát:
"Má ơi con vịt chết chìm
Thò ta vớt nó cá lìm kìm cắn con..."
Khi đó có hai em bé quần áo nhem nhuốc đang bán kẹo rong trên phà. Một em ứa nước mắt nói với em còn lại:
"Mày còn má để kêu chứ má tao vừa mới chết. Giờ biết kêu ai bây giờ?"
Tôi đã xúc động viết những câu thơ trên...
Câu ca dao Miền Tây Nam Bộ:
"Má ơi con vịt chết chìm
Thò tay vớt nó cá lìm kìm cắn con..."
+ Bài thơ đã đăng trên Thi Viện
+ Bài thơ đã đăng trên trang Vườn Thơ TKaraoke
+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997
-----------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
15 nhận xét :
"Má ơi con vịt chết chìm"
Thò tay vớt nó cá lìm kìm cắn con
@Thúy Hằng:
Cảm ơn bạn đã họa thơ
Má ơi, ao lớn sông sâu...
Con kêu..
Con khóc...
Tìm hoài, má ơi!
bài thơ của bạn Thúy Hằng cũng được nhưng rất tiếc không vần!
Cũng được mà
Cảm ơn các bạn đã quan tâm
Anh Giang Nguyen không hiểu rõ vấn đề rồi, bài thơ Mồ côi được viết với 2 tiêu chí;
1. thơ tứ tuyệt lục bát nhưng số từ thật ngắn (như thơ haiku)
2. đứa trẻ trong bài thơ mồ côi
thương em thân kiếp mô côi
:(
mồ côi thương lắm ai ơi
cuộc đời trôi giạt khi không có mẹ
ngắn mà cảm động
nỗi đau của những kẻ mồ côi
chỉ vài câu thơ ngắn mà lay động lòng người
Đăng nhận xét