Chủ Nhật, 9 tháng 5, 2010

Thơ 0081: Qua trường cũ



QUA TRƯỜNG CŨ

Con đường xưa là lá
Lá bây giờ thành hoa
Hoa phượng hồng lệ đỏ
Đỏ mắt nhớ người xa.

Tóc em xưa là gió
Gió bây giờ thành mây
Mây lặng lờ cuối phố
Ai buồn mây có hay?

Áo em xưa là nắng
Nắng bây giờ thành mưa
Mưa oà rơi vụn vỡ
Trắng lạnh mờ lối xưa.

Ngôi trường xưa là nhớ
Nhớ bây giờ thành thương
Thương một thời thơ dại
Mực tím rơi bên đường.


1997
(Tập thơ Hạ Nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Hai thiếu nữ áo dài trắng nữ sinh



Thiếu nữ áo dài trắng, nón lá

Thiếu nữ ngồi áo dài trắng

Thiếu nữ áo dài trắng, hoa phượng đỏ


"Trường cũ" của tác giả là trường Trần Quốc Tuấn ở Quận 3 Tp. HCM, nơi tác giả có rất nhiều kỷ niệm khi còn học lớp 12 tại đây.

Photo: Lưu Quốc Dũng

Photo: Lưu Quốc Dũng

Photo: Lưu Quốc Dũng

Photo: Lưu Quốc Dũng


Bài thơ viết khi cùng bè bạn chung lớp về trường cũ chụp hình lưu niệm.

Thiếu nữ ngồi áo dài trắng

Thiếu nữ ngồi áo dài trắng

Thiếu nữ áo dài trắng

Thiếu nữ áo dài trắng che dù


* Bài thơ đã đăng trên Tạp chí Tây Ninh Nguyệt San Tuổi 18 số 32, tháng 5.1998
* Bài thơ đã đăng trên báo Nữ Sinh số 9 (bộ mới), năm 2000
* Bài thơ đã đăng trên báo PC & Mobile số 578, ngày 19.6.2018

Thiếu nữ áo dài trắng

Thiếu nữ ngồi áo dài trắng

Thiếu nữ áo dài trắng, nón lá

Hai thiếu nữ áo dài trắng, xe đạp


+ Bài thơ đã đăng trên trang Thi Viện
+ Bài thơ đã đăng trên trang Vườn Thơ TKaraoke

Photo by Kevin Le

Photo by Kevin Le

Photo by Kevin Le

Photo by Kevin Le

Photo by Kevin Le


+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Hạ Nhớ - NXB Tổng Hợp Đồng Nai 1999

Thiếu nữ xinh

Thiếu nữ xinh

Thiếu nữ xinh

Thiếu nữ xinh


---------------------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: Photo: Lưu Quốc Dũng (từ ảnh 6 đến 9), Photo by Kevin Le (từ ảnh 18 đến 22) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

5 nhận xét :

Unknown nói...

nhiều kỷ niệm

Nặc danh nói...

cảm ơn Hong Hoa

Unknown nói...

bài thơ xao xuyến quá

Nặc danh nói...

thơ viết về kỷ niệm thường rất xao xuyến người đọc

Lê Lý Lân nói...

Ngôi trường xưa là nhớ
Nhớ bây giờ thành thương
Thương một thời thơ dại
Mực tím rơi bên đường.

thơ hay