Thứ Hai, 17 tháng 3, 2014

Cô Hoàng Bảo Tú Quỳnh và bài thơ Hoa quỳnh nở



CÔ HOÀNG BẢO TÚ QUỲNH VÀ BÀI THƠ HOA QUỲNH NỞ

Chuyện đã xảy ra cũng khá lâu, khoảng năm 2001. Cô Tú Quỳnh, giáo viên dạy toán trường PTTH Võ Thị Sáu, năm ấy còn rất trẻ đẹp, dù cô đã có chồng và một con.





Tối hôm đó tôi ở lại trường, một mình trong phòng giáo viên, đang nghĩ những tứ thơ đầu tiên cho bài thơ tứ tuyệt lục bát có tên là Hoa quỳnh, dự định sắp viết. Thơ tứ tuyệt chỉ có bốn câu nên rất cô đọng và cũng rất hàm súc. Câu thứ tư, cũng là câu kết của bài thơ tứ tuyệt, thường phải là câu thơ hay nhất để có thể khép lại bài thơ một cách thật hoàn hảo.

Tôi trăn trở mãi. Hoa quỳnh có màu trắng, đẹp, có hương, chỉ nở vào giữa đêm. Nếu bài thơ chỉ xoay quanh những ý đó thì không có gì đặc biệt, vì ai cũng đều biết, nhiều nhà thơ cũng đã viết rồi. Thơ hay phải là thơ có sáng tạo, biết khám phá những ý mới, biết tìm ra những hình ảnh mới mà chưa một ai nghĩ đến. Thế những ý mới, những hình ảnh mới của bài thơ sẽ là gì?



Đúng lúc này, như một điều kỳ diệu, cô Tú Quỳnh mở cửa phòng giáo viên bước vào. Theo thói quen cô cười rất tươi để chào đồng nghiệp. Tôi ngẩn người, vì trước ánh đèn sáng lấp lánh, cô Tú Quỳnh bỗng trở nên rất xinh đẹp. Sau lưng cô Tú Quỳnh là bóng tối của màn đêm đậm đặc nên càng làm hình dáng cô thêm nổi bật trước cửa ra vào của phòng giáo viên.

Tôi suy nghĩ rất nhanh. Hoa dù đẹp cách mấy cũng không thể đẹp hơn “hoa biết nói” được! Hoa quỳnh dù đẹp cách mấy cũng không thể đẹp hơn người đẹp tên Quỳnh được! Thế là ý thơ hình thành: hoa quỳnh dù đã nửa đêm nhưng vẫn chưa nở, hoa chỉ nở khi có “hoa biết nói” tên Quỳnh về đến. Lúc đó không phải chỉ là một mà có đến hai đóa quỳnh. Thế là bài thơ Hoa quỳnh nở ra đời. Tôi hạ bút viết rất nhanh:



HOA QUỲNH NỞ

Hương đêm ngan ngát trăng tròn
Cánh quỳnh vẫn khép như còn đợi ai
Em về lấp lánh sương mai
Môi cười, hoa nở ngát hai đóa quỳnh!

Thanh Trắc Nguyễn Văn





Bài thơ sau đó đã được nhanh chóng đăng trên Tạp chí Văn Nghệ CLB Sáng Tác Trẻ Tiền Giang, báo Xuân Nhâm Ngọ 2002. Cũng năm ấy tôi đã cho in bài thơ vào tập thơ riêng của tôi, Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002.

Năm 2005 bài thơ lại được nhà thơ Lê Bá Duy tuyển chọn in tiếp vào Tuyển tập thơ Tứ Tuyệt Tình Thi – NXB Đà Nẵng 2005 do chính anh chủ biên.

Ít lâu sau có một em học sinh trong trường Võ Thị Sáu đã đưa bài thơ Hoa quỳnh nở vào dẫn chứng trong bài luận văn của mình. Em tỏ ra rất tâm đắc bài thơ trên. Nhưng có lẽ em cũng không ngờ cô gái trong bài thơ lại chính là cô giáo Tú Quỳnh năm 2001. Không biết em học sinh đã tìm được bài thơ ở đâu? Cô Lê Kim Mai (giáo viên văn dạy lớp của em) đã cho tôi biết về điều thú vị trên.


Thanh Trắc Nguyễn Văn

Ảnh cô Hoàng Bảo Tú Quỳnh với học sinh năm 2013


--------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: Ảnh cô giáo Phan Hồng Anh (2, 3, 4, 5, 6 và 7) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

3 nhận xét :

Unknown nói...

cô giáo de thương quá

Nặc danh nói...

ha ha ha

Út Ráng nói...

thơ hay thật đúng là không hổ danh Thanh Trắc Nguyễn Văn