Thứ Sáu, 9 tháng 5, 2014

Thơ của bạn thơ Nguyễn Thanh Tiên



TIÊN NỮ VỀ TRỜI
                  (Họa bài thơ Tiên Nữ về trời)
Em là Tiên Nữ xuống trần
Cưỡi mây lượn gió phiêu bồng núi sông
Gặp anh thề hẹn đêm đông
Áo tiên cởi lốt lấy chồng nhân gian...

Ngờ đâu năm tháng dở dang
Cõi yêu chỉ thấy lệ tràn đắng cay
Thôi đành xa cách chân mây
Đau xưa gói lại...
Em bay về trời...

Nguyễn Thanh Tiên





--------------------------------------------------------------------



TIÊN NỮ VỀ TRỜI

Trách ta sao quá vô tình
Bao năm tiên ở với mình không hay
Xuôi thuyền đi khắp đông tây
Tìm bao hư ảo để nay ngỡ ngàng.

Mải mơ bóng nguyệt lầu vàng
Tỉnh ra thì đã lỡ làng còn đâu
Uổng câu tát biển mò châu
Sợi tơ bỏ lạnh rơi sầu đáy sông.

Bao năm kinh sử nằm lòng
Sao không nhớ hiểu cành hồng ai trao?
Mắt tường biển rộng trời cao
Lại không nhìn thấy nụ đào trên cây!

Để giờ gió lạnh chân mây
Nàng tiên nữ ấy đã bay về trời
Sông xưa bên lở bên bồi
Bao nhiêu mộng cũ tan rồi em ơi!

1994
(Tập thơ Hạ Nhớ – NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




----------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào :