Chủ Nhật, 18 tháng 10, 2015

Thơ 0348: Về quê



VỀ QUÊ

Quê hương vẫn gió, vẫn mưa
Bão dông còn đó gốc dừa ngả nghiêng.

Chị tôi vẫn lạnh chữ duyên
Tháng năm kinh kệ trinh nguyên nâu sồng.

Mẹ tôi vẫn thích ra đồng
Nhặt từng hạt nhớ thả dòng sông sâu.

Vườn nhà vẫn ngát hương cau
Tiếng cười ai ghé rớt vào giếng khơi?

Bến xưa vẫn lở vẫn bồi
Yêu người bến lở để rồi lỡ xa!

Đường bờ vẫn bóng em qua
Khăn rằn tím, áo bà ba... Thả bùa...

Con trâu vẫn kiếp kéo bừa
Cọng rơm nhai mãi bốn mùa vẫn rơm!

Lang thang vẫn gặp thằng Bờm
Nắm xôi khô đét, xin cơm đầu đình...


2013
(Tập thơ Nghêu Ngao Ca - NXB Văn Học 2018)
                                

Thanh Trắc Nguyễn Văn



------------------------------------------------------------------------
* Bài thơ đã đăng trên Tạp chí Văn Nghệ Tây Ninh tháng 3 - 4 năm 2015

+ Bài thơ đã in trong Tập thơ Nghêu Ngao Ca - NXB Văn Học 2018

Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

4 nhận xét :

Út Ráng nói...

thơ mang phảng phất nỗi buồn u uất cho số phận \những miền quê nghèo

Lê Thị Hương Tràm nói...

Con trâu vẫn kiếp kéo bừa
Cọng rơm nhai mãi bốn mùa vẫn rơm!

hay

Unknown nói...

về quê và nỗi buồn quê hương vẫn còn nghèo

Chúng ta làm cuộc sống tốt đẹp hơn như thế nào? nói...

Mang hồn dân tộc và màu sắc quê hương