Thứ Ba, 22 tháng 1, 2019

Những nhà thơ đúng nghĩa luôn là những người khiêm tốn

Nhà thơ Đinh Lan và Thanh Trắc Nguyễn Văn

NHỮNG NHÀ THƠ ĐÚNG NGHĨA LUÔN LÀ NHỮNG NGƯỜI KHIÊM TỐN 

Nhà thơ Đinh Lan (có nick trên Facebook là Giang Trúc) là người dự thi thơ và đạt Giải Nhất Thơ Trung Tâm UNESCO VIỆT NAM 2018. Còn tôi chỉ đạt Giải Ba. Khi vào dự tiệc, những người được Ban Tổ Chức mời giới thiệu là nhà thơ, đều được MC vinh dự xướng tên và mời ngồi vào các bàn VIP. Rất nhiều nhà thơ tôi hoàn toàn không quen, không biết tên. Trong đó có một nhà thơ là Phó Chủ Nhiệm Câu Lạc Bộ Thơ Gia Định, cách trường Võ Thị Sáu nơi tôi dạy học không xa, nhưng tôi cũng mới lần đầu nghe đến tên vị này.

Tôi thì tìm một bàn ở phía xa sân khấu, ngồi chung với các thành viên thơ vô danh. Rất vui vì thấy các chị thành viên thơ chung bàn rất thích chụp hình, có chị tính tình rất dễ thương lo mãi chụp hình mà quên cả ăn uống! Có người hỏi tên tôi, tôi trả lời tôi tên Tạo, dạy môn vật lý ở trường Võ Thị Sáu. Có lẽ thấy nghề nghiệp không ăn nhập gì đến văn chương nên không ai buồn hỏi nữa.





Khi tôi lên lãnh Giải Ba thì những người trong bàn mới biết tôi là Thanh Trắc Nguyễn Văn. Một lúc sau thì nhà thơ Đinh Lan và những người thân của chị mới vào. Do bàn của chúng tôi ở xa sân khấu nên còn rất nhiều chỗ trống, chị và những thành viên đi theo đã chọn bàn của chúng tôi để vào ngồi chung. Sau đó chị lên sân khấu lãnh Giải Nhất và phát biểu ý kiến theo gợi ý của MC...

Khi tôi xin phép về sớm, lúc đứng lên thấy tôi ôm lỉnh kỉnh nào là hoa, Kỉ niệm chương và Giấy khen của Giải Ba. Nhà thơ Đinh Lan rất ngạc nhiên hỏi tôi là ai thì được những người ngồi bên cho biết đó là Thanh Trắc Nguyễn Văn. Thế là chị vội vã chạy theo...




Chị đuổi kịp tôi khi tôi đã xuống cầu thang ra gần đến sảnh của nhà hàng. Tôi rất ngạc nhiên vì nhớ mình hoàn toàn không quen biết chị. Chị cho biết từ lâu chị đã rất yêu thích dòng thơ của Thanh Trắc Nguyễn Văn và muốn xin được chụp hình chung lưu niệm. Tôi hơi bất ngờ vì người Giải Nhất lại đi xin chụp hình chung với người Giải Ba!

Hôm sau, đọc được những dòng trên Facebook của chị chú thích cho tấm ảnh chụp chung của tôi và chị, lời lẽ cực kì khiêm tốn của chị khiến tôi rất cảm động, thật xứng đáng cho một tài năng thơ và một nhân cách lớn.

"Bạn Thanh Trắc Nguyễn Văn, tác giả đạt Giải Ba của cuộc thi thơ lần này trẻ và đẹp giai rất lạ.

Bạn (ấy) và tui cùng sinh năm 1962. Tui ngưỡng mộ bạn (ấy) cách đây lâu lắm, thơ của bạn (ấy) sâu sắc triết lí, còn tui mới là học trò tập sự.

Lần này gặp mặt, tui và bạn (ấy) ngồi cùng chung một bàn, ăn đến tàn tiệc mà không nhìn ra. Khi bạn (ấy) đứng dậy ra về tui mới biết.

Bởi vậy mới có tấm ảnh "Đôi bạn cùng tiến" rất vui nè"


(Giang Trúc - Đinh Lan)




Trên các group thơ bây giờ xuất hiện rất nhiều những nhà thơ "tự xưng". Tài năng thơ của những người này chẳng có gì đáng kể, ngoài cái "tự đại" và "tự tôn" không đáng có. Những "nhà thơ" này luôn thích chê bai thơ người khác và luôn cho phép họ có cái quyền xấc xược là dạy dỗ những người khác về cách làm thơ. Tôi cũng đã từng nhiều lần là nạn nhân bị gây sự, bị đặt điều, bị chửi, bị khinh khi - hoàn toàn không biết rõ lí do -  bởi các "nhà thơ" nói trên.

Tôi chợt nghiệm ra một điều: Chỉ có những nhà thơ đúng nghĩa như nhà thơ Đinh Lan mới có được đức tính cực kì khiêm tốn đến như vậy. Chỉ có văn chương thật sự mới giúp cho tâm hồn con người thêm cao đẹp, thêm giàu tính nhân văn, và cùng giúp cho khu rừng trí thức nở được thêm nhiều những cánh hoa hồng mang niềm vui hương sắc đến cho đời.

Chúc chị Đinh Lan có thêm nhiều sáng tác mới.


Thanh Trắc Nguyễn Văn






CÀ PHÊ MỘT MÌNH

Trưa
Quán cà phê thưa khách
Tiếng nhạc lả lơi
Bụi cuốn mù trời
Quậy chút đường cho đời đỡ đắng.

Nổi nhớ trĩu nặng
Trái tim em nhỏ nhoi mềm nhũn
Vì anh thêm một lần thất hẹn
Giọt cà phê nhìn em chế giễu
Chỉ một phút thôi... ngã nhào đáy tách.

Nhạc rã rời
Quán buồn hiu
Phố buồn hiu
Người buồn hiu!...

Đinh Lan







AI LÀ NGƯỜI ĐÀN BÀ NHẶT CHỮ NUÔI THƠ?
                (Tặng nhà thơ Đinh Lan)
Ai là "người đàn bà nhặt chữ nuôi thơ"
Nhặt lên ước mơ
Và những nỗi đau của tận cùng cái ác?
Người đàn bà khóc
Người đàn bà mỉm cười
Người đàn bà ru
Người đàn bà hát...

Hoa xương rồng nở trong tiếng chim hót gọi bình minh
Từng đàn bướm vươn cánh bay lên
Mở những trang thơ lung linh phập phồng ánh sáng
Mưa đã rơi trên những cánh đồng khô hạn
Cây lá xanh mầm
Mặt đất hồi sinh.

Ai lặn lội lên rừng
Ai lần dò xuống biển?
Ai hái cọng rơm lửa vàng trên đỉnh núi tuyết
Ai nhặt giọt nước mắt đỏ công chúa ngọc trai?
Ai vất vả vượt trước đến tương lai
Ai ưu tư tìm về quá khứ?
Những ai đã ngã xuống để bài thơ thành bất tử?
Viết được một câu thơ
Đá bỗng vỡ dưới nắng Mặt Trời!

Những dòng chữ Hạnh Phúc rồi sẽ bay vút lên mây cao
Những dòng chữ Thương Đau cũng sẽ chìm sâu xuống đáy vực
Vẫn còn đó thổn thức trong lồng ngực
Đập rộn ràng
Vang lấp lánh
Lời yêu thương ngọt ngào
Nhân hậu
Trái tim thơ...


2020

Thanh Trắc Nguyễn Văn



------------------------------------------------------------
Ghi chú: Photo: Dương Quốc Định (ảnh 3, 7 và 11), ảnh Áo dài Link An (ảnh 3, 4, 5 và 6 ) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào :