
NHỚ LẠI MỘT BÀI THƠ
Thanh Trắc Nguyễn Văn đã từng gặp tôi trong những giây phút thả hồn theo khói, những giây phút gọi là phiêu trong quán cà phê Nghêu Ngao ở quận Nhất. Lúc ấy tôi đang tàn tạ vì bịnh ung thư cùng với một nỗi buồn vô vọng, rồi Thanh Trắc Nguyễn Văn đã viết nên những vần thơ ma quái tặng tôi trước cuộc sống văn học mà thi ca hiện đang xuống cấp trầm trọng. Thanh Trắc Nguyễn Văn đã thể hiện một tấm lòng nghệ sĩ thật hồn nhiên và đầy niềm tin trước văn học nghệ thuật, không biết có phải là do tâm hồn của một nhà giáo hay không mà anh đã thể hiện được những câu thơ xoáy vào tận trái tim tôi.
