Bốn anh cùng chung một tên Cùng đi một bước như in rành rành Anh thì chiếm bảng đề danh Anh thì hôi rích như hình cú ma Anh thì lắm bạn thay là Anh thì bé tí chẳng ma nào nhìn Là những con gì?
Cà cưỡng bay cao Chào mào bay thấp Cu bay về ấp Quạ bay về trời Nghe tiếng chủ mời Ra ăn thịt chuột Thịt gà đang luộc Thịt chuột đang hâm Dọn thầy một mâm Thầy ăn kẻo tối.
Cà cưỡng bay cao Chào mào bay thấp Cu bay về ấp Trở mỏ về trời Nghe thấy thầy mời Về ăn thịt chuột Mâm dưới nhẵn chuột Mâm trên nhẵn đầu Chín chả ngàn lâu Con trâu ních hết.
Anh kia quần áo đẹp sang Cái nhà anh ở như hang chuột chù.
Bí ngô là cô đậu nành Đậu nành là anh dưa chuột Dưa chuột cậu ruột dưa gang Dưa gang cùng hàng dưa hấu Dưa hấu là cậu bí ngô Bí ngô là cô đậu nành.
Bước sang tháng sáu giá chân Tháng chạp nằm trần bức đổ mồ hôi Con chuột kéo cày lồi lồi Con trâu bốc gạo vào ngồi trong cong Vườn rộng thì thả rau rong Ao sâu vãi cải lấy ngồng làm dưa Đàn bò đi tắm đến trưa Một đàn con vịt đi bừa ruộng nương Voi kia nằm dưới gậm giường Cóc đi đánh giặc bốn phương nhọc nhằn Chuồn chuồn thấy cám liền ăn Lợn kia thấy cám nhọc nhằn bay qua Bao giờ cho đến tháng ba Ếch cắn cổ rắn tha ra ngoài đồng Hùm nằm cho lợn liếm lông Một chục quả hồng nuốt lão tám mươi Nắm xôi nuốt trẻ lên mười Con gà nậm rượu nuốt người lao đao Lươn nằm cho trúm bò vào Một đàn cào cào đuổi bắt cá rô Thóc giống cắn chuột trong bồ Một trăm lá mạ đổ vồ con trâu Chim chích cắn cổ diều hâu Gà con tha quạ biết đâu mà tìm.
Hôm nay (8/10) là khởi đầu của tiết Hàn Lộ, một trong 24 tiết khí của Âm Dương lịch phương Đông. Trước là 'Thu phân', sau là 'Sương giáng'. Hàn Lộ đánh dấu sự kết thúc của tháng Dậu và bắt đầu của tháng Tuất theo lịch Can Chi.
Hàn Lộ (寒露) dịch nghĩa đen là "Sương lạnh", lúc mặt trời ở xích kinh 195°, mưa dần ngớt đi, không khí lạnh dần, ban ngày trong trẻo, ban đêm sương đọng trên lá, do đó có tên Hàn Lộ. Trong "Nguyệt Lệnh Thất Thập Nhị Hậu Tập Giải" có nói: “Tháng Chín, sương đã lạnh, chuẩn bị đông kết”. Lúc này, nhiệt độ thấp hơn nhiều so với thời điểm Bạch Lộ, sương xuất hiện dày đặc hơn và không khí ban ngày lẫn ban đêm đều mang theo hơi lạnh.
Nguyễn Tử Thành đời Trần viết:
"Quy tứ chính sầu, thu chính hảo, Nhất đoàn hàn lộ vị khai hoa." (Day dứt ý về, thu thắm đẹp, Nụ hoa chưa nở, hạt sương sa. - Nguyễn Trọng Nhàn dịch)
51. “Công việc của nhà văn là phát hiện ra cái đẹp ở chỗ không ai ngờ tới, tìm cái đẹp kín đáo và che lấp của sự vật, để cho người đọc một bài học trông nhìn và thưởng thức.” (Thạch Lam)
52. “Nghệ thuật bao giờ cũng là tiếng nói của tình cảm con người, là sự tự giãi bày và gửi gắm tâm tư.” (Lê Ngọc Trà)
53. “Một tác phẩm thật giá trị, phải vượt lên bên trên tất cả bờ cõi và giới hạn, phải là một tác phẩm chung cho cả loài người. Nó phải chứa đựng một cái gì lớn lao, mạnh mẽ, vừa đau đớn lại vừa phấn khởi. Nó ca tụng lòng thương, tình bác ái, sự công bình… Nó làm cho người gần người hơn.” (Nam Cao)
54. “Thi sĩ là một con chim sơn ca ngồi trong bóng tối hát lên những tiếng êm dịu để làm vui cho sự cô độc của chính mình.” (B. Shelly)
55. “Ðể trong lòng là chí, ngụ ra ý là thơ. Người có sâu, cạn cho nên thơ có mờ có tỏ, rộng hẹp khác nhau… Người làm thơ không ngoài lấy trung hậu làm gốc, ý nghĩa phải hàm súc, lời thơ phải giản dị.” (Nguyễn Cư Trinh)
26. “Thơ là sự sung mãn của tình cảm mãnh liệt.” (Ban-zắc)
27. “Thơ là chuyện đồng điệu.” (Tố Hữu)
28. “Thơ là tiếng gọi đàn.” (Xuân Diệu)
29. “Thơ sinh ra từ tình yêu và lòng căm thù, từ nụ cười trong sáng hay những giọt nước mắt cay đắng.” (Raxun Gamzatôp)
30. “Phải phí tổn hàng ngàn cân quặng chữ Chỉ thu về một chữ mà thôi Những chữ ấy làm cho rung động Triệu trái tim trong hàng triệu năm dài” (Maiakopxki)
"Phinh phinh niểu niểu thập tam dư, Đậu khấu tiêu đầu nhị nguyệt sơ. Xuân phong thập lý Dương Châu lộ, Quyển thượng châu liêm tổng bất như."
Dịch nghĩa:
Mảnh mai yểu điệu, vừa hơn mười ba tuổi, Như hoa đậu khấu chớm nở trên ngọn cây vào tháng hai. Gió xuân thổi qua mười dặm đường Dương Châu, Cuốn lên hết rèm châu, nhưng chẳng tìm thấy ai giống nàng.