Thứ Bảy, 11 tháng 8, 2018

Thơ hay mỗi ngày (21)

Thái Tuấn Fashion


1. TÌNH QUÊ

Thương ngô nhớ lúa tôi về
Chẳng nên vẫn nợ nghĩa quê tình làng
Đói no hòn đất cưu mang
Nợ duyên thắm sắc lúa vàng đồng xanh

Bao năm gió lá chim cành
Vay người mượn xứ khó thành mai sau
Không rơm rạ cũng lên màu
Đồng cam run rủi nên câu ước thề

Thương khoai nhớ đậu tôi về
Ngày cũng phố dẫu vẫn quê trong lòng
Dịu dàng cái kiến eo ong
Mắt chưa chạm mắt mà lòng đã say

(Báo Dak Lak)

Phan Thanh Minh


Thái Tuấn Fashion



Thái Tuấn Fashion


2. KHÓI ĐỒNG BẰNG

Tưới tẩm mùa xanh trên cánh đồng khô hạn
Giọt mưa cằn cỗi gieo nhớ gieo thương
Nắng táp nụ cười muôn đời tần tảo
Cha nâu bùn
Nên con đâu lem lấm chân son...

Con neo ước mơ vào đôi cánh chim di
Cha gieo mùa màng bằng giọt mồ hôi đắng đót
Mẹ bấm đốt tay tính toan phiên chợ đời cơm áo
Đêm mệt nhoài trăn trở tiếng ho khan

Vun lại liếp rau mẹ chắt chiu trên đôi quang gánh
Trĩu nặng đường cày hạt thóc cũng biết thương cha
Hành trang con xuôi giấc mơ về phố thị
Mùi quê hương thơm thảo vị quê nghèo

Những bước chân trở về
Rồi lại ra đi...
Thèm một lần úp mặt vào đất quê
Chợt thương cánh thiên di có bao giờ hiểu được
Vị ngọt phù sa thơm mùi châu thổ
Chỉ khói đồng bằng cay mắt giấc mơ xa...

(Báo Dak Lak)

Tịnh Bình


Thái Tuấn Fashion


3. VÕNG

Anh lấy mười ngón tay đan thành chiếc võng
Mời em ngủ võng mùa xuân
Anh ru hời ru hỡi
Đung đưa một cõi mơ màng.

Và rồi,
Một ngày kia
Chiếc võng đứt
Làn gió nào cuốn em đi...?

(Báo Dak Lak)

Bùi Minh Vũ


Thái Tuấn Fashion


4. DÃ QUỲ

Lũng thấp, đồi cao vàng nắng dã quỳ
nắng như sóng dập dờn, óng ả
nắng tụ đóa muôn môi cười rạng rỡ
hút mắt người gần, gọi bước người xa

Không người chăm, đời hoang dã, vẫn hoa
bền bỉ bám ba zan ngày nắng bỏng
bền bỉ bám ba zan giữa mưa vùi rễ cóng
đợi xuân về trổ nắng vàng riêng

Đợi xuân về lại rạo rực thiên nhiên
hoa kiêu hãnh chẳng ngại ngần gió lớn
người vui ngắm và bẻ hoa đầy nón
hoa âm thầm dâng hiến đời hoa...

Dã quỳ ơi, gần hết đời ta
bạc tóc với ba zan giờ mới hiểu
hoa hoang dã vẫn đầy lòng thơm thảo
người không chăm, hoa vẫn trổ dâng người!      

(Báo Dak Lak)

Đặng Bá Tiến


Thái Tuấn Fashion


5. LỜI DẠM NGÕ MÙA XUÂN

Khi anh nghiêng về phương em
mùa chợt thức một miền hoa cỏ
những cánh hoa vàng êm như sợi nắng
mắc vào thềm xuân… đong đưa

Khi em nghiêng vào đời anh
câu thơ mệt nhoài năm tháng
bỗng ngời trong môi mắt hồn nhiên
anh cất vào mùa cũ
cọng thời gian lấm láp ưu phiền
gửi thăng trầm ở lại
thả nỗi buồn trôi xa…

Mùa xuân đang nói gì ngoài kia
xôn xao lời dạm ngõ
ủ trong ngọn nắng đương thì
trong dặt dìu gió lộng
trong anh, trong em
trong tình ta bời bời mọng chín

Ta nghiêng vào nhau bịn rịn
dắt yêu thương đi vô bến vô bờ
ơ kìa em, xuân thầm thì hỏi nhỏ
bao giờ người về bên nhau?

(Báo Dak Lak)

Ngô Thế Lâm


Thái Tuấn Fashion


6. MỞ GIẤC CHIÊM BAO

Chiều nghe gió bấc ngoài đê
Thổi vào lòng nỗi nhớ quê cồn cào
Con ngồi mở giấc chiêm bao
Xếp hình những cánh hoa đào ngày xuân

Tuổi thơ sao cứ vơi dần
Vẫn thèm lắm tết quây quần mẹ ơi
Đồng tiền mừng tuổi đánh rơi
Vài gang pháo tép đốt chơi hết rồi

Một chiều tháng
Chạp ngừng trôi
Bên cha vén lửa quanh nồi bánh chưng
Có manh áo mới mà mừng
Mặc vào như thấy thơm từng cánh hoa

Khoanh giò gói lại mở ra
Vại dưa hành muối tháng ba vẫn còn
Ùa về theo đám mưa non
Con như là đứa trẻ con ngày nào.

(Báo Dak Lak)

Trần Xuân Trường


Thái Tuấn Fashion


7. HỘI XUÂN

Hoa cà phê tinh khôi
Cao su xanh lộc biếc
Suối reo ca
Rừng hát!

Trống gọi trống
Chiêng gọi chiêng
Người gọi người
Náo nức đất trời
Vào hội!

Đêm dân vũ
Lửa sáng rừng
Nghiêng ngả rượu cần
Nghiêng ngả vòng xoang
Thả lời ay ray, líu ríu chân người
Cây nêu thần nối linh thiêng ngàn đời
Chào xuân mới!

(Báo Dak Lak)

Hữu Chinh


Thái Tuấn Fashion


8. BAO GIỜ CHO ĐẾN HỘI LÀNG

Ta về gom những ngày đông
Gửi vào thăm thẳm dòng sông lở bồi
Lá bàng đỏ ối rụng rơi
Lao xao ngày cũ khoảng trời tuổi thơ

Chuồn chuồn nhớ nắng ngẩn ngơ
Mắt ai trong vắt như vờ liếc qua
Ta về gom những thật thà
Gửi vào năm tháng mặn mà ca dao

Chát quả sung chua quả đào
Có còn hoa cải bờ ao nở vàng
Bao giờ cho đến hội làng
Khăn hồng còn đợi người sang bên này

Còn đây những lá trầu cay
Ba đồng một mớ... những ngày xưa xa
Bây giờ em đã... người ta
Hội làng tôi lại hóa ra người thừa

(Báo Dak Lak)

Nguyễn Quỳnh Anh


Thái Tuấn Fashion


9. VỀ QUA CỔNG LÀNG

Tôi về qua cổng làng tôi
Rêu phong đã phủ dưới trời gió sương
Một đời khắc nhớ ghi thương
Tên làng vẫn bước theo đường tôi đi
 
Rì rào gió thổi rặng tre
Cây đa sừng sững lắng nghe mùa màng
Ông theo bà nẻo suối vàng
Cổng chan nước mắt của làng hôm nao
 
Cháu con lên phố ồn ào
Mẹ tôi tựa cổng gầy hao đợi chờ
Tiễn chân con thuở dại khờ
Sớm chiều mẹ vẫn thẫn thờ qua đây
 
Nhớ ngày đánh đáo cù quay
Khăng bay trong gió nắng đày giữa trưa
Nhọ nhem bùn đất từ xưa
Cởi trần bên cổng tắm mưa mát lành
 
Làng quê nặng nghĩa nặng tình
Hoàng hôn đổ xuống bóng mình xiêu xiêu
Một đời mây tóc muối tiêu
Nay về cổng vẫn cô liêu đợi chờ.

(Báo Dak Lak)

Bạch Văn Tín


Thái Tuấn Fashion


RU EM VÀO XUÂN
                (viết tặng Nhạc sĩ Nguyễn Tuấn Khanh)
Ru em một khúc ghi ta
Trăm năm để biết đúng là có nhau
Soi gương bạc trắng mái đầu
Tựa vai sao vẫn nghẹn ngào lời yêu?

Ru em nhạc khúc ban chiều
Nắng lãng đãng tắt, đêm phiêu diêu về
Ngủ đi thuyền thả bến mê
Ngược tìm suối mộng câu thề xa xưa.

Ru em tình khúc bốn mùa
Đàn reo réo rắt, gió lùa bàn tay
Cầm lên thoảng chút hương bay
Hoa hồng lại nở hẹn ngày hợp hôn.

Ru em đêm khúc tình nồng
Nhạc rơi lúng liếng giữa dòng cô đơn
Xa nhau nước mắt vuông tròn
Tháng năm chai sạn vẫn còn thơ ngây.

Ru em nửa khúc tỉnh say
Nửa ngây ngất
Nửa đắng cay ngọt bùi
Tấu lên từng khúc nhạc vui
Nửa dây trầm bổng tiếng cười chông chênh.

Ru em
Đêm đã tàn đêm
Mai vàng lấp lánh bên thềm...
Nắng xuân!

(Báo Dak Lak)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thái Tuấn Fashion



--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Thái Tuấn Fashion minh họa sưu tầm từ internet<

Không có nhận xét nào :