21. BÁN DẠ NGẮM HOA QUỲNH
Ai ơi chớ có vô tình
Canh ba thức dậy xem Quỳnh nở hoa
Trắng trong như ngọc như ngà
Lơ thơ cánh rủ làm ta sững sờ
Chị Hằng lúc tỏ lúc mờ
Cũng ghen chợt thấy nhà thơ ngắm Quỳnh
Yêu hoa chớ có chùng chình
Đã yêu cho cạn chén tình cùng hoa
Mặc trời bão táp mưa xa
Khoảng trời riêng chỉ có ta với Quỳnh.
Duy Hiền
22. BÂNG KHUÂNG LỐI VỀ
Hò ơ... Cây lúa trổ bông
Câu ca ngọt lịm đẹp lòng quê ơi
Mênh mang sông nước đầy vơi
Bờ dâu bãi mía đã vời vợi xanh
Bếp chiều sợi khói quẩn quanh
Cánh diều tuổi dại chòng chành giấc mơ
Tìm đâu thuyền giấy ngày thơ
Gọi cơn mưa cũ vô bờ yêu thương
Mẹ còn gánh gió đội sương
Dãi dầu năm tháng dọc đường nắng chan
Thị thành bao nỗi ngổn ngang
Quê hương máu thịt đa mang vào lòng
Hò ơ... lúa đã trổ đòng
Vườn sau cây trái còn không chim chuyền
Lối về giọt nắng rơi xiên
Bâng khuâng chân bước giữa triền cỏ may...
Tịnh Bình
23. ĐẸP XINH LÀM GÌ
Mới vừa rét ngọt tháng Ba
Ngoảnh đi ngoảnh lại đã là tháng tư
Một nàng xinh đẹp tiểu thư
Cất lên giọng hát hệt như tiếng đàn
Vọng về quá khứ thời gian
Một mình chuốt sợi tơ đan nỗi lòng
Đan bao nhiêu sợi nắng hồng
Đan cho hai trái tim lồng với nhau
Vườn nhà đã nở hoa cau
Bao giờ thắm lại miếng trầu nồng vôi
Tự nhiên sao lại bồi hồi
Hết ra đứng lại vào ngồi vẩn vơ
Buồn trông con nhện giăng tơ
Sợi thương sợi nhớ sợi ngơ ngẩn tình
Tháng Tư vẫn chỉ một mình
Chẳng ai biết đến đẹp xinh làm gì!
Đồng Kế
24. BỒI HỒI MÙ CANG CHẢI
Cheo leo trên đỉnh núi cao
Những vành trăng xếp kín vào thung xanh
Trăm năm vất vả tạo thành
Bậc thang tiếp nối bồng bềnh rừng cây
Nước về vợ cấy chồng cầy
Trập trùng núi, trập trùng mây trập trùng
Ngắm nhìn Cọn nước bỗng dưng
Nậm Kim lấp lánh bập bùng ý thơ
Thương em cô gái bản Mơ
Mắt vương đầy nắng đợi chờ khát khao
Mưa nguồn thác bạc chênh chao
Trắng đêm huyền diệu quyện vào trong tôi
Nâng cần rượu ấm lên môi
Mông, Dao, Tày, Thái... bồi hồi tình thân
Chia tay nhau cứ tần ngần
Đêm nay nhớ mãi rượu Cần xứ Yên...!
Lương Hải Thuận
25. THÁNG NĂM
Tháng năm nông nổi mưa rào
Chị cua sã yếm bới cào búi rong
Cháy trời lưng nắng uốn cong
Mẹ gà bới mớ bòng bong phận mình
Tháng năm nắng cũng đa tình
Đỏ hồng má chị rập rình gió sang
Lửng lơ phượng đỏ nhỡ nhàng
Bờ tre mắc võng bên hàng ấu thơ
Tóc bà hóng mát phơi tơ
Mo cau gọi gió, lẳng lơ Bờm cười
Nong tằm ăn rỗi dâu tươi
Vàng ươm hạt thóc mẹ phơi sân đình.
Ái Nhân
26. ĐẦY VÀ KHUYẾT
Biết trăng lúc khuyết, lúc đầy
Nên đi tìm mãi ngàn ngày không thôi.
Chị Hằng ơi có chiều người
Để cho trăng khuyết giữa trời Trung Thu
Cho ai hứng nắng dầm mưa,
Một lần gặp lúc trăng chưa kịp tròn?
Chập hai mảnh khuyết tâm hồn
Thành bài ca mãi mãi còn hỡi ai...
Chỉ là mong ước vậy thôi
Nguyệt kia là vậy, kệ đời chờ trông
Thi nhân giữa cánh đồng không
Đợi trăng khuyết... giữa trời trong đêm rằm...
Nguyễn Ngọc Châu
27. PHƯỢNG HỒNG
Ta về phơi kỷ niệm xưa
Ngược dòng dĩ vãng như vừa hôm qua
Áo em trắng ngọc khoe tà
Lưng trời phượng đỏ rắc hoa ngập đường
Tóc thầy bụi phấn còn vương
Cây bàng khoe tán sân trường biếc xanh
Ve hòa tấu bản đồng thanh
Luyến thương mùa cũ đọng thành dư âm.
Ngân Hậu
28. MẸ
“Con đi trọn cả cuộc đời
Cũng không đi hết những lời mẹ ru”
Mẹ như nắng tỏa mùa thu
Dịu êm từng giọt, ngọt lừ trái thơm
Một đời trăn trở áo cơm
Vai gầy trĩu nặng sớm hôm tảo tần
Tóc sương nhuộm những gian truân
Má hồng môi thắm cũng dần nhạt phai
Con đi khắp chặng đường dài
Mỏi mòn năm tháng mệt nhoài bước chân
Ngoài kia sóng dội, thác ghềnh
Chỉ về bên mẹ mùa xuân vẹn tròn!
Mạc Thu Huệ
29. GỬI ANH
Bài thơ anh viết cho em
Xin anh gìn giữ đừng đem tặng người
Mình em, chỉ mình em thôi
Được nghe anh nói những lời thiết tha
Mai này dù có cách xa
Gần trong tâm tưởng, vẫn là có nhau
Sông quê mãi mãi xanh màu
Lời yêu trao gửi ghi sâu đáy lòng
Ấp iu nỗi nhớ, niềm mong
Nuôi cây hy vọng tô hồng ước mơ
Quản chi năm tháng đợi chờ
Con thuyền xuôi gió, cập bờ tương lai
Xin anh đừng nghĩ đến ai
Dù trong một thoáng dễ phai tình nồng !
Nguyễn Thị Lưu Hoa
30. ƯỚC CHI
Về thôi đứng đó mần chi
Con thuyền rời bến chèo đi lâu rồi
Sông Lam nước chảy bồi hồi
Giận thưong câu ví biết trôi đằng nào
Rú Trăm càng ngắm càng cao
Bóng che khuất bóng, bóng nào che em
Quay về cửa đã cài then
Bâng khuâng đứng giữa hòn lèn Hai Vai
Rứa là nỏ biết chờ ai
Gió Lào đổ đốn thổi rài rạc quê
Khoai lang vừa chín không về
Rổ dừ úp xuống lời thề còn đâu
Ước chi về tuổi chăn trâu
Chung nhau hai đứa đội đầu cơn mưa
Ước chi về lại ngày xưa
Trái đào để chỏm lòng chưa biết buồn.
Nguyễn Lâm Cẩn
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét