42. TÌNH QUÊ
Quê tôi thơ mộng ai hay
Một bên sông Đáy, bên này Vạc Giang
Cao tầng san sát khắp làng
Kém gì phố xá dọc ngang bàn cờ
Đồng điền đổi mới khác xưa
Bờ vùng rộng mở, cày bừa máy vang
Mùa vui thu lượm thóc vàng
Công nông máy gặt rộng ràng gần xa
Danh thơm văn hóa nhà nhà
Cháu con hiếu nghĩa, ông bà sáng gương
Tình người đầy ắp yêu thương
Vành nôi quê mẹ... muôn phương nhớ về!
Vũ Duy Cẩn
43. NGÓ SEN EM BUỘC LỜI YÊU
Ngó Sen em buộc lời yêu
Tâm Sen anh gỡ, gió trêu thuyền tình
Cánh chuồn ghẹo nước rập rình
Lá Sen ấp mắt ôm hình lưng ong
Long lanh nhịp nhớ nhịp mong
Trời xanh gieo nắng, Sen hồng gieo hương
Tơ vương hồ biếc tơ vương
Tình vương non thắm, hoa nhường bước em
Say tình say nước say Sen
Quyên kêu gọi bạn mở then cửa trời
Câu thề ai lỡ đánh rơi
Sen còn vớt lại cho đôi tâm tình
Trăm năm ai kết giao quỳnh
Chắt chiu yêu dấu cho mình với anh
Vẫn ngời một búp Sen xanh
Ngó tơ kéo sợi giăng mành khôn nguôi!
Nguyễn Minh Huệ
44. NỤ HÔN CỎ DẠI...
Đường chiều ngược ánh bình minh
Vấp vào bóng cỏ sao mình lại đau
Xuân tràn lên hạt mưa mau
Tím em tím cả hàng cau đợi mùa
Thương thầm từ thuở hoa mua
Hoa dành dành kép còn chưa kịp vàng
Trăng sao lạc giữa mây ngàn
Nụ hôn cỏ dại đăng đàn tìm nhau.
Lê Phương Liên
45. HỘI ĐÌNH
Hội làng... thăm lại vườn xưa
Giọng hò ai thả đong đưa nghĩa tình
Hẹn trăng về đậu mái đình
Đợi ai ngơ ngẩn trúc xinh đứng chờ
Miếng trầu cánh phượng nằm mơ
Giật mình tưởng chạm phải bờ môi xinh
Áo the yếm thắm rung rinh
Đôi tà nghiêng cả mái đình rêu phong
Trống chèo vỗ sóng trong lòng
Liếc ngang con mắt tưởng cong mạn thuyền
Trầm hương lan tỏa một miền
Sân đình nao nức... mà duyên lặng thầm.
Nguyễn Quang Nhật Nam
46. NHỚ MẸ
Gió nâu lên sợi tóc ngà
Con ôm dáng mẹ ngày qua chưa tròn
Bóng chiều rụng xuống đầu non
Cái cò ẩn hiện đất mòn mái tranh
Con đem lục bát để dành
Lời ru cứ chảy về quanh sân mình
Đêm nằm thắp lửa lung linh
Con ngồi ru mẹ bóng hình vẹn nguyên
Bây giờ thôn xóm đổi miền
Hàng cau mất ngọn mùa chiêm rối bời
Đất làng lên phố mẹ ơi!
Lẻ loi nhịp võng nhạt lời đêm đêm
Thời gian như bóng qua thềm
Mẹ còn đâu? Giữa nổi nênh phận người
Nhớ hoài tiếng hát đưa nôi
Mẹ đi khuất nẻo phương trời rất xa
Chiều nay nhớ bóng mẹ già
Hình như ngọn khói ánh tà về non
Liên Phương
47. TƠ VƯƠNG MỘT NỬA
Vô tình… gặp người yêu xưa
Ngỡ ngàng ánh mắt, lời thưa thủa nào
Chiến tranh… để tuột ước ao !
Thấy lòng rạo rực chênh chao đan cài
Tơ duyên… ai nỡ phụ ai ?
Trách chi, cũng đã nhạt phai thôi đành !
Ngày về… buồn ngắm trăng thanh
Nửa như nắng đốt - Nửa thành heo may…
Dư âm… vương chút đắm say
Nhớ mùa năm ấy… gió lay lá vàng…
Chỉ còn lại những dở dang ?
Với bao kỷ niệm, cũ càng ngày xưa.
Vũ Văn Thịnh
48. THƯƠNG NGƯỜI
Thương người lặn lội đường xa
Đèo heo hút gió mưa sa trắng trời
Rét run tím cả nụ cười
Gặp nhau se lạnh bên đồi chiều thu.
Thinh Bui
49. THU ĐI
Thu đi lá úa phai màu
Dặm ngàn cách trở mái đầu điểm sương
Sầu tình ngán nỗi tơ vương
Ngàn năm lưu luyến đoạn trường biệt ly.
Thinh Bui
50. TÌNH MEN SAY
Ngày xuân nâng chén tương quỳnh
Rượu như màu mắt, ái tình men say
Bóng hồng thấp thoáng đâu đây
Hương hoa thơm ngát, tóc mây bồng bềnh.
Thinh Bui
51. YÊU THƯƠNG
Đời còn có một chút tình
Tặng nhau để nhớ bóng hình yêu thương
Ra về lòng những vấn vương
Hẹn ngày gặp lại chung đường cùng vui.
Thinh Bui
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
1 nhận xét :
Thơ hay, ảnh đẹp
Cảm ơn anh Trắc!
Đăng nhận xét