Chủ Nhật, 4 tháng 7, 2021

Thơ Lục Bát tháng 7.2021 P4 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Thiếu nữ ngồi áo yếm trắng


32. CHA TÔI

Mẹ về theo gió heo may
Đêm trăng chỉ một bóng gầy cha tôi
Tình còn khát ở bờ môi
Đời như mé lở, bãi bồi sông sa

Mẹ đi khi chưa kịp già
Giường đơn gối lạnh để cha gầy mòn
Hao hư ngày tháng năm tròn
Ôm bao kỷ niệm vẫn còn đầy vơi

Cha buồn chả khóc cha ơi
Bao nhiêu nước mắt nuốt đời thành no
Thương cha chở nặng chuyến đò
Bỏ quên mối lái, đắn đo lời thề

Ru câu Lục Bát vụng về
Nghe trong tiếng nấc vừa khê vừa nồng
Ngủ đi con! Mẹ ngoài đồng
Nửa còn dối. Nửa thật, lòng quặn đau!

Nguyễn Quỳnh


Thiếu nữ ngồi áo dài hồng



Thiếu nữ ngồi áo trắng, biển


33.  SÁNG NAY

Đêm qua xối xả mưa rào
Sáng nay lúa cất lời chào mởn xanh
Lay phay rẻo gió trong lành
Lăn tăn sóng nhẹ dăng mành nắng hoe

Hồn mình thoáng chốc rời xe
Lâng lâng như bước chân về lối quen
Nhoẻn cười mọng ngọt môi em
Mà vơi cơn khát ngày đêm ngóng chờ

Khoảng trời mảnh đất hằng mơ
Tốt tươi năm tháng ngợp bờ trong ta
Bao mùa hé nụ dâng hoa
Trao nhau ngào ngạt la đà hương say

Trời trong trẻo thế sáng nay
Bon bon, hồn chạm chân mây dịu dàng.

Nguyễn Thanh Tuyên


Thiếu nữ ngồi áo trắng, hoa sen


34. PHỐ XƯA

Quảng Yên tôi có một nơi
Nhà xưa, ngõ cũ, khoảng trời lang thang
Sông Chanh chở nắng hè sang
Tường rêu thành cổ, lá bàng... ngẩn ngơ.

Tôi tìm lại góc tuổi thơ
Nụ hồng còn ngủ giấc mơ bên thềm
Bạn bè kẻ nhớ người quên
Giếng Rừng, Bến Ngự... nỗi niềm có nhau.

Cuộc đời đổ trận mưa mau
Quét trên mái phố phai màu thời gian
Cây Lim thả cánh lá vàng
Nhặt lên ngỡ gió đại ngàn chợt non.

Phố xưa qua độ trăng tròn
Đổi thay mấy khúc, vàng son một thời
Nhớ em một quãng đầu đời
Trăng ngân khúc nhạc không lời trong tôi!

Dương Phượng Toại


Thiếu nữ áo trắng


35. MƯA ĐÊM

Mưa đêm réo rắt nỗi sầu
Lá rơi gió khóc nát nhàu con tim
Mây treo lặng lẽ ngắm nhìn
Ngẩn ngơ cuội thả trâu tìm lúa non

Lập lòe đom đóm hé nhòm
Ánh sao le lói xói mòn bờ tre
Yếm đào sóng sánh qua khe
Núi đôi than thở đêm hè trăng nghiêng

Nguyễn Văn Kết


Thiếu nữ áo dài trắng


36. BÊN THÁP BÚT

Chiều nay.
Nắng rớt
Xuống hồ
Nhìn trời em đã
Câu thơ nhập thiền

Bên cầu .
Tháp bút
Đài nghiên
Mực đâu .
Để "tả thanh thiên"
Hỡi người ?

Se se
Gió bấc
Tháng mười
Lẫn vào hương cốm
Ai cười bên em

Hoàng hôn
Sửa soạn
buông rèm
Cây bàng đỏ mắt
Cả miền ta xưa.

Bùi Tuyết Mai


Thiếu nữ ngồi áo dài nâu


37. SỢI TÌNH YÊU

Bỗng nhiên trở rét Nàng Bân
Cuộn len xưa lại thêm lần gỡ ra
Chị ngồi trong gió tháng ba
Hoa đào rụng hết sắp qua xuân rồi

Dây len như sợi mặt trời
Soi vào góc khuất một thời chiến tranh
Chị ngồi đan áo chờ anh
Bao nhiêu mùa lá trổ cành chưa xong.

Chiến trường bom lửa mênh mông
Anh đi, đi mãi mà không ngày về
Sen tàn, trời lịm tiếng ve
Cành thu trơ khấc chỉ về mùa đông

Bao nhiêu sợi nhớ sợi mong
Cởi ra thắt lại… thương chồng phương xa
Chớp đêm sáng lạnh hiên nhà
Chị thành chiếc bóng xót xa canh dài

Chòng chành bến nước mười hai
Thuyền long lay ván buồm phai nhạt màu
Bóng chim tăm cá tìm đâu
Cuộn len như trái địa cầu cứ lăn…

Thu Anh


Thiếu nữ áo dài hồng


38. THU DỊU

Dặt dìu tháng bảy rồi em
Heo may man mác bên thềm ngóng trông
Bập bùng thắp sáng lửa hồng
Thả vào bến khát khoảng không bến bờ

Khớp điều kỳ diệu vào thơ
Gọi trăng lên gắng đợi chờ mùa sang
Gió ru tình khúc khẽ khàng
Nắng phơi sắc mới mênh mang nhuỵ đời.

Lại Quốc Bửu


Thiếu nữ áo trắng 2 dây


39.  TIẾNG CHUÔNG CHÙA TRONG THẠCH ĐỘNG

Hà Tiên thu đến rồi em
Đường lên Thạch Động chông chênh nắng vàng
Mây chiều rủ gió lang thang
Bẽ bàng lá giận khẽ khàng rụng rơi.

Đá xanh xanh bám đỉnh trời
Giọt tan lách tách ướt lời đưa trao
Câu quen quen đến ngọt ngào
Câu thương thương đến bứt nhàu cỏ may.

Cầm tay rồi lại dắt tay
Dìu nhau qua hết tháng ngày buồn tênh
Nẻo lên
       lối xuống
               gập ghềnh
Chuông rền Thạch Động
                    bồng bềnh khói sương.

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ ngồi áo dà trắng


40. MẸ ĐI

Khóc nhiều đã hóa thiên thu
Còn như có mẹ lời ru lối về
Mẹ đi ngược dốc hoang mê
Bao la sóng cả nặng nề buông lơi

Mẹ đi ngày mới sang chơi
Rằm đang đương độ hoa rơi trước thềm
Mẹ đi một mảnh trời êm
Hóa thân muôn kiếp rót mềm lòng con

Mẹ đi sơn bóng lầu son
Gió lay hương cỏ suơng mòn bóng trăng…
Mẹ đi về phía vĩnh hằng
Con cầu cho Mẹ thiên thăng Niết Bàn

Lưu Thế Quyền


Thiếu nữ áo dài tím, nón lá


41. TÌNH QUÊ

Quê tôi thơ mộng ai hay
Một bên sông Đáy, bên này Vạc Giang
Cao tầng san sát khắp làng
Kém gì phố xá dọc ngang bàn cờ

Đồng điền đổi mới khác xưa
Bờ vùng rộng mở, cày bừa máy vang
Mùa vui thu lượm thóc vàng
Công nông máy gặt rộng ràng gần xa

Danh thơm văn hóa nhà nhà
Cháu con hiếu nghĩa, ông bà sáng gương
Tình người đầy ắp yêu thương
Vành nôi quê mẹ... muôn phương nhớ về!

Vũ Duy Cản


Thiếu nữ ngồi nón tím



--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào :