Thứ Bảy, 7 tháng 5, 2022

Thơ Lục Bát tháng 5.2022 P5 (nguồn Lục Bát Việt Nam)



41. HỎI TRỜI

Trăng ơi tròn khuyết mấy lần
Đa đoan héo vận chín vần chả xong
Xổ chân bà nguyệt lên đồng
Ông tơ rách mối long đong tội tình

Đã đành là kiếp nhân sinh
Cúc cung rồi cũng vạ mình mà lây
Thôi đành cúm miệng cúp tay
Để xem gió máy phơi bày ra sao

Phấn son rữa mảnh yếm đào
Lênh đênh bùa gió ùa vào hư vô.

Lại Quốc Biẻu





Thuyền đêm trăng

42. PHƯỢNG HỒNG

Cháy lên những tán phượng hồng
Rừng rực cõi hạ đỏ nồng từng trưa

Đốt mình từ thuở xa xưa
Cháy vào kỷ niệm ngẩn ngơ học trò

Xác rơi lấp tuổi hẹn hò
Em về vất vưởng bến đò năm xưa

Nắng vàng vẫn rực bến trưa
Gió lùa tóc rối bơ vơ hạ về.

Mạc Tường Vi


Thiếu nữ áo dài nữ sinh
Thiếu nữ áo dài nữ sinh

43. CHÀO MÙA HẠ

Vẫn là cái nắng đó thôi
Vẫn là cái gió tự hồi ngày xưa
Hèn chi mới chỉ giao mùa
Mà giông cả gió, mà mưa dữ dằn

Ừ thôi cũng đã tàn Xuân
Đã nghe tiếng Cuốc gọi gần gọi xa
Lũ ve hoà bản tình ca
Cánh diều no gió la đà tầng không

Mênh mông gió nội hương đồng
Đó đây cánh phượng đỏ hồng triền đê
Rộng dài trên khúc sông quê
Thuyền đi khuất bóng, thuyền về đầy khoang

Muộn chiều, chút gió lang thang
Giục cây sen giữa ao làng toả hương.

Lê Hải Châu





44. TRẦU CAU

Trầu xanh mắc nợ gì cau
Mà duyên buộc chặt cùng nhau đến giờ
Đêm đêm dệt mộng thành mơ
Ngày ngày ra ngẩn vào ngơ một đời

Lá trầu, vẫn lá trầu thôi
Gặp cau thủ thỉ nói lời ái ân
Mưa nguồn chớp bể bao lần
Gió sương lặn lội tảo tần có nhau

Anh cười, cả lúc khổ đau
Dìu em qua khúc cháo rau gánh gồng
Lợi danh rồi cũng hư không
Cái duyên bén sợi chỉ hồng ngồi khâu

Vẹn nguyên như buổi ban đầu
Lời thề buộc chặt cau trầu thắm vôi
Lá trầu, vẫn lá trầu thôi
Bên cau mắt biếc khoảng trời bình yên

Trần Nguyễn Dạ Lan





45. GIÁ NHƯ

Giá như ngày ấy đừng mưa
Tình không ngập lụt dây dưa đến giờ
Giá như ta bớt dại khờ
Thì không đến nỗi ngẩn ngơ một đời

Giá như đừng nuốt lấy lời
Bếp không le lói than cời cạn đêm
Mặn tình nặng muối tay nêm
Đã không nuốt nổi còn thêm đắng lòng

Tình chiều xẩm chợ hát rong
Đồng xu dính túi ăn đong kiếp người.

Nguyễn Lâm Cẩn





46. ĐÓN SEN

Hẹn mùa sen nở ta về
Tìm trong kỷ niệm nét quê một thời
Thơm hương rơm rạ Cha phơi
Ngọt ngào trái chín cành lơi Mẹ chòi

Nắng vàng từng vạt khẽ rơi
Vẽ hình in bóng hai người bên nhau
Giơ tay dắt, bước lên cầu
Hoà mình vào giữa sắc màu thiên nhiên

Đung đưa lá vẫy thật hiền
Ướp hương vị cốm mỗi phiên chợ làng
Sắc hồng rực rỡ đài trang
Vương tà áo trắng nhẹ nhàng tinh khôi

Bạt ngàn hoa giữa đất trời
Lạc vào tiên cảnh, thảnh thơi cảnh hồ
Sắc hồng dẫn lối tứ thơ
Đón sen đầu Hạ mong chờ mùa thương.

Lại Thị Việt Hà





47. CHUYỆN CHÀNG THẠCH SANH

Chuyện rằng ngày xửa ngày xưa
Vào thời cổ tích, người chưa phá rừng
Thạch Sanh to khỏe nhất vùng
Sống cùng chiếc búa, ngủ cùng gốc đa

Mồ côi cả mẹ lẫn cha
Tiều phu chỉ lấy thật thà làm công
Có nhà họ Lý tên Thông
Tỉ tê kết nghĩa tương đồng em anh

Ba lần quyết giết Thạch Sanh
Cướp công mang đến kinh thành kiến vua
Lưới trời lồng lộng tưởng thưa
Lòng tham biết mấy lấp vừa lòng tham

Chém trăn tinh, giết đại bàng
Cứu nàng công chúa, cứu chàng long quân
Quà trao vàng bạc chẳng cần
Chỉ xin một chiếc đàn thần mang theo

Về quê bạn gốc đa nghèo
Hồn ma phách quỷ lập kèo hiểm thâm
Tái tê đàn ngục thăng trầm
Đến tai công chúa đang câm bỗng cười

Tiều phu bước ngoặt đổi đời
Trai tài gái sắc người người hoan ca
Đại binh Bắc giới tràn qua
An nguy xã tắc sơn hà mong manh

Đàn thần ru khúc nhạc xanh
Niêu cơm kỳ bí Thạch Sanh tấu mời
Địch quân chưa đánh đã rời
Nước non ngàn dặm đời đời vạn xuân.

Phạm Luyến





48. CHIỀU TRẦM HƯƠNG

Bến làng lắng lại nguồn cơn
Sóng nhân tình vẫn bồn chồn đi qua
Chiều trầm hương mỏng mảnh sa
Mắt xanh dìu tháng ngày qua nhịp đời

Giọt chiều gió ứa màu môi
Hương mười tám ướp dấu đời chưa phai
Con đê biếc những miệt mài
Cho đôi bờ cỏ xanh dài nỗi riêng.

Chúng mình thuở ấy thiêng liêng
Chúng mình trời đất, thần tiên chúng mình
Chết nhau từ đóa yêu lành
Ngộ ra chín kiếp nhân tình trả vay.

Chiều làng vẫn cỏ với cây
Trời xanh vẫn gió mây ngày ta yêu
Sang sông gọi chín vía chiều
Trầm hương một mái chèo neo lưng trời.

Nguyễn Thế Kiên





49. CHIỀU HÈ

Con ve chừng đã cạn lời
Trời se sẽ gió, phượng rơi đỏ đường
Nghé con bì bõm dòng mương
Nước dâng ngập bãi, triều cường đang lên

Mướt xanh đám cỏ loa kèn
Thuyền ai gõ cá rộ bên xóm chài
Ồn ào cuối quãng đê quai
Vịt đàn ai thả mé ngoài bãi sông

Xa xa ở cuối cánh đồng
Trời tây đôi vệt nắng hồng dần loang

Lê Hải Châu



Thân Hoàng Thi Nga


50. EM MỜI

Trưa rồi ở lại ăn cơm
Có sườn chua ngọt, gỏi tôm, bề bề
Vịt bầu ướp sấu om me
Nâng bầu mỹ tửu ngồi nghe hát chèo

Cụng ly lẩy mấy câu Kiều
Chung tay mở lối vườn chiều hái hoa
Men nồng níu giữ tình ta
Cải ngồng ngắt muộn nhưng mà vẫn tươi

Dịu dàng ánh mắt làn môi
Tim hồng ước hẹn đôi lời gửi nhau
Mong rằng nghĩa nặng tình sâu
Mặn mòi có ở những câu mặn mòi.

Hồng Nguyễn


Thiếu nữ áo dài hồng

--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào :