Thứ Năm, 4 tháng 8, 2022

Thơ Lục Bát tháng 8.2022 P4 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Thiếu nữ áo dài tím

31. VU LAN NHỚ CHA

Nén nhang cháy đỏ cơn mưa
Chơ vơ cơn lạnh buốt mùa vu lan
Thu gầy trút áo hồng hoang
Vàng bay gió bụi nghĩa loang xóm giềng

Sông He quấn dải đồng chiêm
Đường cày vết rách chưa liền cha ơi
Trâu còn buộc mát nghỉ ngơi
Sức cha kiệt , khoẳm chẳng rời hai vai

Mặc cho thiên hạ đúng sai
Phận cha đói rách an bài nợ vay
Ngửa đầu nghiêng ngả cơn say
Thuốc Lào cha đốt để ngày mau qua

Vạc buồn ký ức vời xa
Con đàn vợ rạc cảnh nhà vẹo xiêu
Nghèo nên chẳng dám mơ nhiều
Chỉ mong gia đạo thương yêu quây quần

Mặt trời chẳng sáng bàn chân
Xưa nay vẫn kiếp thường dân lấm bùn
Cha rằng mình dẫu thân giun
Đất lành nương tựa vén vun lần mò

Ai nghèo ba kiếp mà lo
Ai giầu ba họ mà dò nông sâu
Cha xanh với lá mùa ngâu
Con già theo những dãi dầu bon chen

Lập loè đom đóm lên đèn
Ngỡ hồn cha ở cõi tiên hiện về
Cỏ hoa ấm mộ chở che
Mưa hay nước mắt dầm dề tuôn rơi…

Bùi Thu Hằng


Thiếu nữ áo dài vàng xe đạp


Thiếu nữ ngồi ghế trên bờ biển

32. ĐỜI LÁ - ĐỜI CÂY

Thu sang nhìn lá vàng rơi
Bâng khuâng xao xuyến bồi hồi xót xa
Tiếc thương chiếc lá về già
Vẫn hừng hực cháy đỏ da rạng ngời.

Xác xơ xào xạc tả tơi
Tan thành mùn đất để rồi xanh cây
Dẫu rằng phận mỏng hay dầy
Ngàn đời lá một đời cây ngọt bùi.

Đỗ Quang Đạt


Thiếu nữ áo dài trắng nữ sinh
Thiếu nữ ngồi áo dài tím


33. BÀI THƠ NHƯ HẠT GIEO MÙA

Bài thơ nghĩ ở đáy lòng
Câu thơ theo mạch từng dòng chảy ra
Mỗi từ một giọt phù sa
Mỗi câu như thể cánh hoa theo mùa.

Câu thơ nhuốm váng đồng chua
Còn đây gầu nước té đùa ánh trăng
Cỏ may gấu áo còn găm
Tay người gặt hái nhuộm đằm làn hương.

Câu thơ như hạt vừa ươm
Hạt thui hạt chẩm hạt vươn lên trời
Hạt trổ lòng bụi phấn rơi
Hạt treo quả ngọt hát lời mùa thu.

Hạt thầm lắng giữa lời ru
Ca dao mẹ chắt rút từ ngàn năm
Mẹ gom lại đợi đêm rằm
Cho ta ôm giấc con tằm nhả tơ.

Câu thơ khép lại ý thơ
Bài thơ thổn thức đợi chờ người xa
Ngập ngừng nâng một nhành hoa
Cũng vừa gặp lúc trăng ngà mọc lên.

Dương Phượng Toại


Thiếu nữ ngồi áo dài tím

Thiếu nữ ngồi áo dài tím


34. VIẾT CÂU LỤC BÁT

À ơi!... mẹ hát ngày xưa
Nhịp ru cánh võng ấu thơ dịu dàng.
Chao nghiêng trong giấc mơ màng
Một đàn cò trắng bay ngang nắng chiều

Đã từng qua suối vượt đèo
Vẫn thương mẹ hát ru Kiều thiết tha.
Bập bùng câu sáu mưa sa
Mênh mang câu tám nhớ cha, thương đời.

Tôi về nhung nhớ đầy vơi
Chắp vần lục bát một thời đã nghe…
Loay hoay suốt buổi trưa hè
Giận mình đã lúc khen chê thất thường.

Nhân gian vời vợi dặm trường
Vần thơ khó nén dặm đường để xa!

Nguyễn Khắc Khoan


Thiếu nữ ngồi áo dài tím

Thiếu nữ áo dài trắng ngồi bậc thang


35. BÓNG MÌNH

Hoàng hôn nhìn lại bóng ta
Ghế không ngai- đã ngồi qua bao mùa.
Ở nơi "đáng sống" làm vua
Cung tần, mỹ nữ đêm đùa cho vui.

Nhìn lên phận cỏ ngậm ngùi
Bán lưng cho nắng, tiến lui phận nghèo.
Bàn chân lấm đất gieo neo
Ruộng đồng cày cuốc bám theo một thời.

Cóp xèng xu thích rong chơi
Lang thang, nhìn xuống, bao người ước mơ.
Về quê tìm thuở dại khờ
Chăn bò, đánh dậm, be bờ, tựa vai.

Ghế ngồi thiếu lọng, không ngai
Lúc say, chợt nhớ những ai bên mình.
Về quê gom nhặt chữ tình
Mái đình, giếng nước, trúc xinh ngày nào.

Mùa thu lá rụng lao xao
Vương lên mái tóc, ngạt ngào hương nhu.

Nguyễn Đức Vân





36. MÙA THU CỦA MẸ

Nắng như được dát ánh vàng
Thu vừa chợt đến mênh mang một chiều
Đó đây thư thả cánh diều
Nhẹ nhàng cơn gió nâng niu giữa trời

Dịu dàng tiếng mẹ à ơi
Ngọt thơm dòng sữa trong lời ca dao
"Con cò lặn lội bờ ao"
Ầu ơ con khẽ đi vào giấc trưa

Mùa thu cùng mẹ nắng mưa
Có hương cốm mới mẹ vừa mới rang
Có cây đa với chị Hằng
Có thêm chú Cuội trên trăng đêm về

Đàn trâu lững thững triền đê
Lục bình tím biếc chiều kề hoàng hôn
Ngoài kia đậu những cánh buồm
Xa xa vọng tới tiếng chuông ngân dài...

Lá rơi xào xạc hồn ai
Dội vào ký ức đêm dài xa xăm
Câu thơ xưa cũ mẹ ngâm
Mẹ ngồi sắp mối tơ lòng ngổn ngang.

Hồng Ngoãn





37. VÀO THU

Mấy ngày trời đất vào Thu
Mưa Tần gió Sở mịt mù trời xa
Vàng tươi chút ráng mỡ gà
Rồi se sẽ lạnh, mưa sa trắng trời

Quả cau rụng, lá trầu ôi
Nước tuôn rỉ rả sụt sùi ngày đêm
Gió vò rụng trái Hồng Xiêm
Le te trăng dựng lưỡi liềm đầu hôm

Heo may át vía gió nồm
Đã nghe hương cốm dậy thơm cuối đồng
Nhắn ai ở cuối dòng sông
Nhớ neo thật vững cá lồng chiều nay

Lê Hải Châu





38. LỜI KHÔNG DÁM NÓI…

Anh ơi! Em dạy học trò
Yêu quê, yêu những cánh cò bên sông
Yêu hoàng hôn - áng mây hồng
Yêu bình minh rải trên đồng sớm mai

Yêu vàng hoa cúc, hoa mai
Yêu xanh biển lúa, sông dài, trời cao
Yêu bầy chim sẻ lao xao
Yêu đàn cá lội dưới ao vẫy vùng

Yêu vườn cây mẹ vun trồng
Yêu lời nghiêm khắc – tấm lòng của cha
Yêu bao nhiêu thứ… Nhưng mà…
Lời không dám nói… Đó là… YÊU ANH!

Trần Nguyễn Dạ Lan





39. TÌNH THU

Đường thu lất phất lá rơi
Bâng khuâng chiều tím rối bời lòng thu
Bóng thu  thấp thoáng sương mù
Tình thu như giấc mộng du nhẹ nhàng

Lá thu vương vấn chân nàng
Hồn thu theo gót mơ màng bay bay
Cảnh thu tỉnh tỉnh say say
Hoàng hôn lảo đảo rót ngày vào đêm

Trăng thu chênh chếch bên thềm
Vườn đào đôi trái đã mềm mại thu
“Bướm vàng đậu trái mù u...”
Chợt nghe thấy tiếng ai ru buồn buồn

Nguyễn Trọng Hòa





40. GIẤC MƠ YÊN BÌNH

Dịch bệnh rồi cũng đi qua
Cuộc sống tiếp diễn trên đà vòng quay.
Sông không ngừng chảy mỗi ngày
Phù sa bồi đắp đong đầy yêu thương.

Trẻ con lại được tới trường
Bỗng dưng nhớ cả con đường chưa quen.
Vẫn từng ấy triệu nhân dân
Cách ly thấm thía nghĩa nhân đồng bào.

Ta thường phân định thấp cao
Có hay mình mắc nợ bao ân tình.
Cảm ơn thầm lặng hy sinh
Cảm ơn những sớm bình minh đợi chờ.

Thì xin đùm lại câu thơ
Gửi vào đất Mẹ giấc mơ yên bình.

Hoàng Minh Luyện




--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào :