Thứ Tư, 3 tháng 8, 2022

Thơ Lục Bát tháng 8.2022 P3 (nguồn Lục Bát Việt Nam)



21. VÌ SAO LẠC

Tàn canh
Vỡ một vì sao
Ngây ngô lạc chỗ
Đậu vào mắt anh
Giận đêm
Vội vã đi nhanh
Giấc mơ chưa cạn
Vội xanh xao lòng

Tâm tư ai vớt đem hong
Ướt mèm một đụn tơ hồng bùa say
Giọt đêm lay
Giọt khuya bay
Lạc vào miền nhớ
Canh chày chon von

Ai gieo cái vạt mỏi mòn
Mầm vui chưa nẩy hạt còn ngủ quên
Đêm từng đêm
Nhớ dày thêm
Gõ vào thăm thẳm
Về miền không nhau

Men lòng no giấc vàng au
Em - vì sao nhỏ lạc vào chốn anh!

Lê Thị Hương







22. TẠ LỖI CÙNG CHA

Đã hơn bốn chục năm rồi
theo miền nhang khói lần hồi tìm cha
Con đàn tần tảo gồng qua
Đò tình hai bận đành là số thôi*

Theo trâu cày cả cuộc đời
Chưa phơi ải hết kiếp người long đong
Hai vai gánh mấy cánh đồng
Vài lạng thóc lép một công là mừng*

Nhà mình bữa vực bữa lưng
Đêm nằm tính gạo, nhẩm từng bữa ăn
Dao pha, chẳng quản nhọc nhằn
Rét đông lưới quét còn căm căm ngày

Đợi cây xoan lớn mấy tay*
 Bán bù tiền gạo nợ ngày tháng ba
Có nghề bánh đúc bánh đa
Còn sợ nhà nước cấm ra cấm vào

Không rượu, thuốc lá, thuốc lào...
Chuốt nan đan rổ cạp vào nắng mưa
Mùa năm xoay đủ bốn mùa
Mùa người cha chỉ một... thừa lo toan

Cái giường tre mọt thay thang
Mái tranh dặm dọi rơm vàng cơn mơ.
Cổ tích cha kể tuổi thơ
Con nghe còn thuộc đến giờ chưa quên

Dạy con nói thật, ở hiền
Biết thương hạt gạo, đồng tiền, mồ hôi...
Ru con cũng nhịp à ơi...
thật thà thơm thảo nên lời lúa khoai.

Thương đứa lớn chẳng bằng ai
Nhịn cơm, sẻ gạo không ngoài xót xa
Mấy con học hết cấp ba
Bời bời sương gió đầu cha bời bời

Chẳng làm được cuộc đổi đời
Tám con khôn lớn thành người là yêu
Mặc ai quan sếp bao nhiêu
Nhà mình góp bão nói điều thường dân

Hai mươi tuổi, con tòng quân
Chưa hề báo hiếu phụ thân ngày nào
Lạy đất thấp, lạy trời cao
Hai mốt tháng bảy cha vào cõi tiên

Con đờ đẫn mấy ngày liền
Phương xa vái vọng về miền hư vô...
Con thành một kẻ tội đồ
Khi về quỳ trước nấm mồ phụ thân.

Nén nhang cháy chửa cạn tuần
Lòng con đã bỏng mấy lần xót xa
Nấc thầm một tiếng gọi cha
Đất trời mờ mịt nhập nhòa mưa mưa...

Trần Kế Hoàn





23. MỜI ANH VỀ QUÊ EM

Quê em ở cuối Sông Hồng
Miền quê nổi tiếng nhãn lồng tiến Vua
Phố Hiến tươi đẹp như mơ
Nơi cho em cả tuổi thơ êm đềm.

Mời anh về thăm quê em
Năm nay đất nhãn Hưng Yên được mùa
Nhãn lồng giòn ngọt quả to
Người quê chất phác đợi chờ thủy chung.

Cầu Yên Lệnh đã bắc xong
Đường đê rải nhựa giao thông tuyệt vời
Về quê em nhé Người ơi
Hưng Yên - Phố Hiến ấy nơi em chờ !

Nguyễn Bách Bổng





24. TRƯỚC BÀN THỜ MẸ

Trở về chẳng thấy mẹ đâu
Ngõ sau, sân trước rầu rầu lá rơi
Nắng mưa thoáng một kiếp người
Buồn vui, sướng khổ... về trời là xong.

Nỗi niềm năm tháng mẹ mong
Con giờ khôn lớn thong dong nhặt chiều
Không giàu cũng chẳng cao siêu
Chỉ mong khơi mở những điều nghĩa nhân.

Chiều nay con cháu quây quần
Bát cơm dâng bữa muôn phần xót xa
Cao xanh mẹ thấu chăng là
Xóm làng nhắc mẹ, ngày qua thêm buồn?

Cái chiều tiễn mẹ mưa tuôn
Mới hay thăm thẳm cội nguồn đớn đau
Mẹ ơi, ngữ nghĩa sang giàu
Đời con mất mẹ nhĩ nhàu trần ai.

Đinh Thường





25. NHỚ BÓNG LÀNG

Nghe Đào Liễu nhớ "BÓNG LÀNG" *
Mái đình, giếng nước mùa vàng quê hương
Mưa rơi nhoà hạt trên đường
Lời ru của mẹ vấn vương bao điều

Đồng quê vang vọng sáo diều
Cánh cò bay lả những chiều vào đông
"Bóng làng ai nhớ ai mong
Dòng sông bến nước mênh mông tháng ngày"

Mượt mà lúa thả bùa say
Mồ hôi chát mặn miền này ngàn năm
Mõ khua chuông điểm ngày rằm
Bát cơm độn sắn, xa xăm vẫn gần

Hai mùa rơm rạ níu chân
Trở trăn vất vả nhớ thầm ngày xưa
Tiếng gà cục tác sớm trưa
Lời ru của mẹ còn chưa đong đầy

Lớn lên từ mảnh đất này
Buốt tay mẹ cấy càng dày nhớ thương.
Tháng mười cốm mới ngát hương
Đừng quên con nhé. Vấn vương BÓNG LÀNG!

Nguyễn Đức Vân





26. NƯỚC MẮT THÁNG VU LAN

Củ khoai luộc vội sượng lòng
Rét khan cào gió vào đông buốt trời
Canh dài lướt thướt khôn vơi
Bước chân mỏi đến rã rời thế gian

Mẹ ngồi trông gió treo giàn
Quả mướp vặn chéo ngọn lan bờ rào
Đăm chiêu thấp thỏm ước ao
Chống lưng mẹ vịn cây sào đo con

Mong sao cho được lớn khôn
Run run lòng mẹ bồn chồn khát khao
Cửa quen lối cũ ngày nào
Nay con ra trận đất chao nghiêng buồn

Rối lòng sầm sập mưa tuôn
Mẹ lau nước mắt ngọn nguồn chia xa
Con đi vì nước non nhà
Ôm sầu mẹ vượt can qua một mình

Ngày về mắt chẳng còn tinh
Mẹ xoa lên khắp thân hình mà thương
Con đi trên mọi nẻo đường
Năm châu bốn biển vẫn nương bóng già

Chiều nay nức nở hương hoa
Rưng rưng tháng bảy nhạt nhoà mẹ ơi!

Lại Quốc Biểu





27. ĐỒNG TIỀN

Đường đời lắm nỗi chua cay
Chân tình đến mấy mà ngày hoá đêm
Bao nhiêu mắt ướt môi mềm
Buông tay rũ sạch qua thềm lả lơi

Bao nhiêu giả dối trên đời
Ngụy trang son phấn thành lời nghĩa nhân
Chuông chùa hoá tiếng phù vân
Đồng tiền sấp mặt chẳng cần vì nhau

Mẹ cha, còn một nỗi đau
Chân trần lội ruộng đã nhàu nắng mưa
Cuốc kêu khản tiếng sau mùa
Rạ rơm nhàu nhĩ bán mua ân tình

Trăng xưa gá nghĩa sân đình
Trắng đen đen trắng rập rình mà đau.

Nguyễn Quỳnh





28. LẠY CỤ NGUYỄN DU

Chắp tay lạy cụ Nguyễn Du
Gọi hồn Nguyễn Bính về tu chùa làng
Hỏi rằng Lục Bát Việt Nam
Ngày nay còn có thể làm duyên không?

Thơ như cày cấy vun trồng
Làm sao để có cánh đồng quả ngon?
Ngàn năm mưa nắng chẳng mòn
Ca dao tục ngữ có còn tươi xanh?

Hồn quê liệu có trở thành
Quốc Thi, Di sản... vinh danh muôn đời?
Thả câu Sáu Tám lên trời
Nhớ đừng quên gửi theo lời mẹ ru!

Chắp tay lạy cụ Nguyễn Du...

Đặng Vương Hưng





29. PHỐ ANH VỀ

thốt nhiên phố bỗng lạ vì
cầm tay anh dắt em đi một ngày
ngước lên cao trắng phau mây
và cao hơn nữa gió say nắng trời

bên em không thốt một lời
mà vòm anh bỗng xa vời xốn xao
cây bên hàng phố nhìn nhau
và nhìn hai đứa với màu biếc lam

gót qua đá lát trên đường
lâng lâng đêm bén làn hương rất thầm
sao chiều nghiêng xuống đăm đăm
thoảng thoang lên cõi tình trăm năm về

Nguyễn Kim Lan





30. VƯỜN XƯA

Vườn xưa vắng bóng em rồi
Gốc dừa ngày ấy mình ngồi bên nhau
Kia khóm chuối, đó buồng cau
Nơi cha mẹ đã cùng nhau hẹn hò

Nơi sinh ra, biết lẫy, bò
Chúng mình cùng lớn chơi trò ú tim
Trải bao ngày tháng đi tìm
Về vườn xưa vẫn ngập chìm tiếng ve

Bờ ao tiếng cuốc vào hè
Chia tay ngày ấy rặng tre xạc xào
Bình minh làng xóm xôn xao
Nhìn nhau chẳng nói câu nào – rồi xa

Nơi đâu in bóng đôi ta?
Nửa đời hai đứa bôn ba phương nào?
Về đây nỗi nhớ dâng trào
Vườn xưa nay đã đi vào… cõi mơ

Trịnh Thao




--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào :