Thứ Năm, 13 tháng 7, 2023
Thơ Lục Bát tháng 7.2023 P1 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
1. ƯU TƯ
Ta từ góc khuất trông ra
Trần gian vạn nẻo xót xa ngậm ngùi
Nhân sinh muôn trạng khóc cười
Phận người - chiếc lá dòng đời nổi trôi
Bình minh giờ đã qua rồi
Chiều tàn bóng xế đến hồi hoàng hôn
Ưu tư đọng đáy sâu hồn
Niềm riêng oằn gánh chữ dồn vào thơ
Mùa Thu góp nhặt ngày mơ
Nhân chia mùa Hạ - cộng trừ mùa Đông
Buồn vui năm tháng chất chồng
Nhân vào nặng trĩu nỗi lòng mùa Xuân.
Đỗ Anh Thư
2. LỜI THỀ BUỘC CHỈ CỔ TAY
Sao em lại lấy chồng gần
Gặp nhau chung lối, tần ngần dở hơi
Hai nhà cách bức tường vôi
Chồng nàng sớm tối nhìn tôi như là
Người ta giờ của người ta
Liếc sang chút xíu, phiền hà đến ai
Dẫu cho cửa đóng then cài
Tiếng cười bên ấy lọt tai bên này
Lời thề đã buộc cổ tay
Mà giờ em thả đắm say nhà người
Mật hồng tưới đẫm bờ môi
Thà rằng "khuất mắt trông coi" đã đành
Ngoằn ngoèo cây vạn niên thanh
Gốc nằm hàng xóm, ngọn xanh nhà mình
Sớm chiều bên ấy rung rinh
Tường vôi thì thấp, sóng tình thì cao
Đong đưa chi nữa ngọt ngào
Tơ vương còn sót, giấu vào thật sâu
Thôi rồi, trọn kiếp không nhau
Giá đừng chung ngõ, chỉ đau một lần.
Phạm Luyến
3. LỘC HOA
Ven đường từng vạt xuyến chi
Xuân về nảy lộc xanh rì đất hoang
Lá xanh hoa trắng nhụy vàng
Loài hoa cỏ dại mọc loang bãi đồi.
Xuyến chi nảy nở sinh sôi
Đất cằn cỗi vẫn đâm chồi nở hoa
Hoa già theo gió bay xa
Dính vào quần áo như là cỏ may.
Hạt rơi xuống đất thành cây
Đất treo dự án mọc đầy xuyến chi
Ngắm loài hoa cỏ mà suy
Cần cù bươn chải bước đi vào đời.
Xuyến chi quà tặng của trời
Thoát lên từ đất dâng người lộc hoa.
Trần Thị Kim Cúc
4. MÙA NHÃN QUÊ EM
Qua mùa mẫn hậu, vải hồng
Tiếp sang tháng bảy nhãn lồng Hưng Yên
Chở đi khắp cả mọi miền
Nhãn đi sang tới Cao Miên, qua Tàu
Nhãn bay tới tận châu Âu
Nhãn sang châu Mỹ bắc cầu dân ta
Đây nguồn đặc sản quê nhà
Hưng Yên xưa chính làm quà - tiến vua
"Cơm" dầy, hạt nhỏ, không chua
Ăn vào ngọt mát cho vừa lòng nhau
Dù xa tận đẩu tận đâu
Tháng bảy nhãn chín nhớ nhau tìm về...
Nguyễn Quang Huỳnh
5. VU VƠ VŨNG TÀU
Lâu rồi lại đến Vũng Tàu
Biển xanh thì vẫn một màu xanh trong
Mà người xưa đã thay long
Và em cũng đã lấy chồng từ lâu
Bây giờ trở lại Vũng Tàu
Bỗng nhiên nỗi nhớ từ đâu hiện về...
Sáng nay bên ly cà phê
Một mình ngắm biển thấy quê cũng gần
Mong ai hẹn gặp một lần
Xế chiều sẽ thấy mình cần nhau hơn
Cuối đời sẽ bớt cô đơn
Biến xanh cũng bớt giận hờn vì yêu...
Đăng Vương Hưng
6. MỘT GÓC QUÊ NHÀ
Quả xanh nặng trĩu trên cành
Lẫn trong sắc lá non xanh mịn màng
Mơn man ngọn gió nồm nam
Chút mưa, chút nắng nhẹ nhàng ngoài sân
Tiếng Ve rền rĩ xa gần
Nắng lên để khóm Tầm Xuân nở đều
Mây bảng lảng, gió hiu hiu
Cánh Chim lẫn với Cánh Diều trong mây
Cảnh quê như thể vẽ bày
Tháng ngày lùi lại, quả cây lớn dần
Nắng trưa tròn bóng trên sân
Khách xa hóng mát chỗ gần triền đê
Đôi ba tiếng Cuốc gọi hè
Nửa nghe khắc khoải, nửa nghe ngập ngừng
Nắng mưa nào phải người dưng
Mà như khách lạ chưa từng biết nhau
Tháng ngày coi vậy mà mau
Chỉ hơn tháng nữa đã đầu mùa thu
Lê Hải Châu
7. BÂNG KHUÂNG
Về thăm xóm khách năm xưa
Đường về quê vẫn nắng mưa vơi đầy
Nhìn em tóc nhuộm màu mây
Xa nhau mấy chục năm nay ngỡ ngàng.
Bỗng lòng như thấy xốn xang
Trời thu nắng ngả chiều vàng buông lơi
Bên em cõi dạ rối bời
Tìm trong ký ức một thời đi qua
Lê Xuân Nhiên
8. CHIỀU VƠI
Lặng nhìn vạt nắng phai phôi
Hoàng hôn rớt xuống nụ cười nhặt lên
Nỗi buồn mà chẳng có tên
Giấu em ở tận con tim chẳng lành
Đời như ngọn gió mong manh
Góp gom nhung nhớ dụm dành khát khao
Thà rằng cứ khuyết trong nhau
Còn hơn tròn trĩnh mà đau cả đời.
Phúc Hữu
9. CƠN MƯA CUỐI HẠ
Hè nồng nỗi nhớ rang khô
Tình yêu cháy khét đen bồ tương tư
Quắt queo ngóng đợi, dường như
Khô dòn cả trái tim nhừ nỗi đau
Trời nung, đất cháy đỏ màu
Khát khao giọt mát trao nhau mỗi ngày
Ngẩng đầu ngóng giọt mưa say
Mưa thương, mưa nhớ thay màu lửa thiêu
Mưa ơi ! Em đợi mỗi chiều
Rơi đi cho dịu nỗi phiêu cháy lòng
Hoàng hôn sập bóng ...cuối song
Rạch ngang chớp lóe, mưa mong đã về
Hoàng Thanh Hương
10. NHỚ CHA
Đời cha chinh chiến phong trần
Đời con côi cút bội phần nhớ thương
Cha đi năm tháng chiến trường
Con thơ ở chốn hậu phương nhớ nhiều
Nhớ cha, nhớ sớm, nhớ chiều
Nào đâu có thấy cha yêu trở về …
Ngày dài lòng Mẹ tái tê
Nuôi con khôn lớn bộn bề liệu lo
Bây giờ đầy đủ ấm no
Mong cha cõi Phật sao cho vui nhiều.
Nguyễn Thị Lộc
--------------------------------------------------
Ghi chú: Photo: Ngoc Vi Tran (từ ảnh 1 đến 6), Photo: Trọng Chiến (từ ảnh 8 đến 14), Photo: Phungbang Cb (từ ảnh 16 đến 19) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét