Thứ Ba, 18 tháng 7, 2023

Thơ Lục Bát tháng 7.2023 P2 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Photo: Hoàng Bùi


11. VỀ QUÊ NHỚ ANH

Đi trên lối cũ năm nào
Hoa Xoan tím rụng vương vào đường xưa
Mình em đi dưới nắng trưa
Nhớ anh da diết... người chưa thấy về

Chợt nghe lòng dạ tái tê
Tưởng như gió cũng não nề thở than
Tình xưa người cũ mơ màng
Muốn cùng chung bước đường làng bên nhau

Đỗ Đức Năm


Photo: Hoàng Bùi



Photo: Hoàng Bùi


12. LẠI CHUYỆN NẮNG HÈ

Rét bao nhiêu độ là vừa
Nắng bao nhiêu độ là thừa, nắng ơi?
Ở đâu cũng thấy mặt trời
Ở đâu cũng thấy cái oi, cái nồng

Cá giờ vắng bóng trên sông
Con cua phơi xác giữa đồng cạn khô
Nước thu thành vũng giữa hồ
Búp Sen tàn lụi, bùn khô dính đầy

Nắng xơ xác cả rừng cây
Con Ve gọi mãi hao gầy xác Ve
Trẻ chơi Diều chạy le te
Mấy hôm nắng gắt thu về buồn thiu

Đàn cò bay giữa đồng chiều
Vắng tanh bóng cá, lại theo về rừng
Cánh chim lạc giữa không trung
Cứ như bay mãi tận cùng bến mê

Chói chang cái nắng giữa hè
Giận trời sao cứ đem khoe nắng nhiều

Lê Hải Châu


Photo: Hoàng Bùi

Photo: Hoàng Bùi


13. CẦM CHIỀU, HOA NỞ CHẬT TAY...

Một ngày
Xuân lội ngược dòng
Chiều lưng lửng gió
Hoa hồng hồng bay...

Vàng vàng, trăng trắng, ngất ngây
Kìa đàn bươm bướm
Chạm đầy giấc xưa...

Sương giăng
Cỏ mật
Khát thơ...
Hồ xanh Đại Lải
đến giờ vẫn xanh

Người mang xuân tới ngọt lành
Giang tay vén gió
Hoa thành
Giấc
Say...

Cầm chiều
Hoa nở chật tay
Mùa đem thương nhớ
Rụng đầy mắt quê...

Phạm Phương Thảo


Photo: Hoàng Bùi

Photo: Hoàng Bùi


14. ĐÊM TRƯỜNG

Ước gì về lại quê xưa
Đói cơm, thiếu áo, nhưng thừa tình thương

Lắng nghe tiếng vạc đẫm sương
Đau từng bắp thịt, khớp xương rã rời

Không quê sao lớn nên người
Chôn rau, cắt rốn đời đời nhớ thương

Bây giờ sống cảnh tha phương
Nỗi niềm chan chứa đêm trường vạc kêu.
 
Nguyễn Phi Diếu


Thiếu nữ Tây Bắc

Photo: Tùng NT


15. TÌM

Em đi tìm lại con đường
Ngày xưa lá rớt rụng vương lối về .

Em đi tìm giữa cơn mê
Bờ môi mềm với bộn bề lời yêu.

Em đi tìm giữa một chiều
Hoàng hôn tím nhuộm bóng liêu xiêu buồn.

Tìm gì trong chốn phong sương
Dáng ai đã nhạt cuối đường ướt mưa.

Lê Oanh


Photo: Tùng NT

Photo: Tùng NT


16. GỌI BÌNH MINH CON…

Thanh Xuân mẹ gác hiên đời
Giật mình chiều đã muộn lời ru con
Mẹ ngồi đẫm giọt sương non
Phù du chiếc bóng cõng buồn qua sông

Cõng tràn quên nhớ mênh mông
Gầy lưng che chắn gánh cong nỗi mình
Mẹ ngồi nghiêng bóng lặng hiên
Đếm mùa thay lá bao phen mất còn

Mẹ như viên sỏi đã mòn
Lênh đênh tiếng hát ru hờn cuộc dâu
Chín tư mùa gió chuyển ngâu
Mẹ ru goá bụa bóng câu song cài

Cánh cò cõng tuổi heo may
Dòng sông con chảy miệt mài sóng xanh
Mẹ vui tuổi hạc hương lành
Trăm năm ngồi hát gọi bình minh con…

Võ Miên Trường


Photo: Tùng NT

Photo: Tùng NT


17. MƠ HOA

Giấc mơ em quí hơn vàng
Có anh bên cạnh nhẹ nhàng vui thay
Dịu dàng tay lại cầm tay
Cùng bao tâm sự những ngày dấu yêu

Buồn vui anh kể thật nhiều
Bổng trầm thắm thiết bao nhiêu ân tình
Dòng đời lắm nỗi điêu linh
Trời thương xe lại có mình có ta

Gió đêm xào xạc ngoài xa
Mưa rơi như dạo khúc ca đợi chờ
Tiếc rằng... đây chỉ là mơ
Nếu không, ta chẳng bao giờ xa nhau!
 
Quản Thị Sơn


Photo: Tùng NT

Photo: Nguyễn Hữu Cảnh


18. THƯƠNG TIẾC CA NƯƠNG ĐẶNG TÚ THANH

Gió đưa tiếng hát về trời
Ca nương khuất bóng, lòng người xót đau
Cháu ơi! Mười bốn tuổi đầu
Bông hoa mới nở ngờ đâu lụi tàn!

Trách trời sao nỡ gieo oan
Cướp đi cuộc sống vô vàn đáng thương
Cháu dù nổi tiếng ca nương
Không đem tiếng hát làm phương kiếm tiền

Ước mơ làm một giáo viên
Dạy văn giúp tuổi hoa niên trưởng thành
Thương sao tuổi nhỏ lòng lành
Đâu còn giọng hát trầm thanh dâng đời!

Mẹ cha còn ở xa xôi
Bà con tiễn cháu về trời, xót thương
Bông sen trắng đượm sắc hương
Cháu ơi!... thanh thản về phương Niết bàn!

Nguyễn Đức Tùy


Photo: Nguyễn Hữu Cảnh

Photo: Nguyễn Hữu Cảnh


19. KIẾP HỒNG NHAN

Sinh ra làm phận hồng quần
Mười hai bến nước trao thân cho người
Môi xinh tắt nụ thắm tươi
Vùi hoa dập liễu tơi bời thịt da

Thương thay phận giọt mưa sa
Bùn nhơ đậu phải vóc ngà còn đâu?
Quặn lòng ôm mối duyên sầu
Vũ phu gặp phải còn đâu má hồng.

Lê Duyên


Photo: Nguyễn Hữu Cảnh

Photo: Nguyễn Hữu Cảnh


20. SÓNG KHẼ KHÀNG

Sóng ơi sóng đã bao lần
Theo cơn gió khẽ lăn tăn mạn thuyền
Đường xa vạn dặm truân chuyên
Chuyện xưa cô bé tóc huyền bạc phai

Bây giờ vẫn một thành hai
Vậy thì kép lại hình hài duyên xưa
Một mai gió có đổ thừa
Tại ai mặc kệ nghe chưa sóng vờn

Kệ ai bé chẳng muốn hơn
Tình si bỏ biển dỗi hờn thủa nao
Dẫu rằng sóng vẫn dạt dào
Liêu xiêu ngọn gió vút cao lững lờ

Để hồn nán lại cơn mơ
Vỡ toang ngọn sóng tình cờ một hôm
Bên kia là ngọn sóng chồm
Vo tròn úp xuống gọn ôm mảnh tình

Gió bay vội lại van xin
Để nguyên vẹn nhé bóng hình tinh tươm.

Thiên Hương




--------------------------------------------------
Ghi chú: Photo: Hoàng Bùi (từ ảnh 1 đến 7), Photo: Tùng NT (từ ảnh 9 đến 14), Photo: Nguyễn Hữu Cảnh (từ ảnh 15 đến 19) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào :