Chủ Nhật, 25 tháng 2, 2024

Thơ Lục Bát tháng 2.2024 P4 (nguồn Lục Bát Việt Nam)



31. BẾN VÀ THUYỀN

Lặng nghe tiếng sóng ầm ì
Như lời thủ thỉ thầm thì người xa
Thả hồn cùng biển giao hòa
Trào dâng một khúc tình ca say nồng

Dẫu rằng lòng biển sâu nông
Thì thuyền và bến tâm lồng tron nhau
Nhớ thương làm sóng bạc đầu
Thuyền đi vạn nẻo nơi đâu vẫn về

Miên trường ngóng đợi si mê
Bến tình giữ vẹn câu thề sắt son.
Muôn đời trăng khuyết lại tròn
Bến thuyền một cõi mãi còn khát khao.

Nguyễn Quang Nhật Nam







32. HƠI XUÂN

Xa rồi cái rét căm căm
Tự nhiên hơi ấm đến dần, tưởng mơ
Hôm qua lá trụi, cành trơ
Hôm nay lá nõn non tơ mỡ màng

Hơi xuân đã đến thôn làng
Chim xanh nhảy nhót rộn ràng, líu lo
Bấy lâu mong mỏi đợi chờ
Nỗi mừng vui đến vô bờ, em ơi!

Chỉ là hơi ấm xuân thôi
Mà em tôi đã ngời ngời nét hoa
Tóc xanh tha thướt mượt mà
Má hồng tươi thắm như là nàng tiên!

Lê Sĩ Cúc





33. KHÚC NHẠC MÙA XUÂN

Biết nàng sớm muộn sẽ sang
Mà sao vẫn thấy ngỡ ngàng Xuân ơi
Cây khô hé nụ vươn chồi
Đất dồn hơi thở sinh sôi cựa mầm

Bao nhiêu cung bậc thăng trầm
Lao xao nắng gió, thì thầm cỏ cây
Cứ xanh non nõn mỗi ngày
Nhạc xuân sóng sánh tràn đầy sắc hoa

Đất trời đổi thịt thay da
Tương sinh tương khắc giao hoà mà xuân
Du dương âm điệu xa gần
Lắng nghe nhịp sống chuyển vần để xanh

Xuân khoe búp ngọc trên cành
Nắng non quẫy gió và anh với nàng.

Phạm Luyến





34. CAO NGUYÊN ĐỂ NHỚ

Thỏa lòng mong đợi tình thơ
Ghé thăm miền đá... hẹn hò trong nhau
Cao nguyên bát ngát muôn màu
Trùng trùng điệp điệp vực sâu suối ngàn.

Tình người rộng mở chứa chan
Đơn sơ Hạnh phúc ngập tràn yêu thương!
Hoa cười khoe sắc rộ hương
Từ trong tình đá yêu thương ngàn đời...

Bồng bềnh lãng đãng mây trôi
Mơ màng xao xuyến say lời gửi trao
Kèn môi réo rắt ngọt ngào
Trái tim như thể... thuở nào mới yêu!

Ngẩn ngơ tha thướt dáng Kiều
Lạc miền thơ mộng khúc chiều thầm say
Tìm về Lũng Cú nơi đây
Thiêng liêng Tổ quốc tung bay sắc cờ.

Diệu kì huyền bí hoang sơ
Một lần đến thỏa ước mơ trong đời
Hà Giang lưu luyến... Người ơi!
Trong ta để nhớ nụ cười... Đá thơ!

Phạm Tự





35. MỪNG THỌ MẸ

Thế là mẹ đã chín mươi
Vai gầy kẽo kẹt cuộc người long đong
Một đời sắc sắc không không
Năm mươi năm lẻ thờ chồng nuôi con

Phận nghèo bạc bẽo héo hon
Nhọc nhằn chèo chống áo cơm gạo tiền
Vẫn quen ăn thật ở hiền
Thảo thơm làng dưới phố trên thuận hòa

Chẳng màng mớ bảy mớ ba
Người ta thì mặc người ta...thôi thì
Thoắt ngày đã cổ lai hy
Cơm bưng nước rót biết gì nữa đâu

Xuề xòa nói trước quên sau
Trắng đầu sót mấy sợi nâu ráng chiều
Tỉnh ban cho áo hồng điều
Cháu con chúc mẹ kính yêu thọ trường

Giáp Thìn xuân tỏa sắc hương
Lung linh hoa nắng yêu thương chật nhà.

Phạm Luyến





36. THUẬN TÌNH

Thuận tình buồm đẩy gió lên
Đất xanh hoa cỏ bắt đền bao la
Thuận tình cánh én la đà
Nghiêng chao trời thắm cho ta gặp mình

Thuận tình chiếc lá đồng trinh
Nắng rơi sương giọt lung linh mơ màng
Thuận tình tơ nhện vắt ngang
Cho dan díu nợ với hàng cây xanh

Thuận tình lưu luyến yến oanh
Ngời trong mắt biếc long lanh cầu vồng
Thuận tình cây cải lên ngồng
Luồn kim xe chỉ tơ hồng sánh đôi

Thuận tình tiếng sáo lên môi
Nỉ non đêm nhớ hồn tôi mỏi mòn
Thuận tình núi kết cùng non
Cái duyên khờ dại vuông tròn trong nhau.

Nguyễn Kim Dung


Lý Nhã Kỳ

Lý Nhã Kỳ


37. HÌNH NHƯ

Hình như mây cũng phân vân
Nửa như đứng lại, nửa tần ngần bay
Hình như gió cũng vương say
Chọc trêu dòng nước chau mày khéo ghê.

Hình như ai đó đam mê
Rượu nút lá chuối nơi quê hương mình
Hình như có kẻ đa tình
Chiều vừa buông đã ngồi rình trăng lên.

Bỗng dưng lại muốn gọi tên
Một người tưởng cũng đã quên một người
Ôi con ghê đá ngồi cười !
Hình như cũng muốn làm người…Hình như.

Phạm Ngọc Lại


Lý Nhã Kỳ

Lý Nhã Kỳ


38. HẢI PHÒNG NHỚ

Ơi nào sông Lấp, cầu Tre…
Em đừng đốt đỏ suốt hè…
Phượng ơi
Khi ta đã cháy lên rồi
Tàn bay hóa rượu rót mời ngả ngiêng
 
Hải Phòng nuôi mảnh trời riêng
Mắt em thắp ngọn lửa thiêng thánh thần
Ta thành Từ Hải chôn chân
Sa cơ chết đứng
Hóa thân vào tình
 
Xin làn môi đỏ đừng xinh
Đồng tiền đừng lúm má mình…
Ngẩn ngơ
Em sang phà Bính đừng chờ
Kẻo ta chìm lỉm trên bờ
Cạn khô
 
Ơi tình biết đến khi mô
Sông Tam Bạc sóng
Hết xô vào lòng
Phượng em
Đốt lửa Hải phòng
Ta con tàu rặc neo dòng lửng lơ.

Nguyễn Lâm Cẩn


Thiếu nữ áo trắng đội nón lệch
Thiếu nữ áo yếm xanh


39. SẮM TẾT

Tôi đang sắm tết cho mình
Mấy câu Lục bát gửi tình thăm quê
Đã lâu chưa có dịp về
Con đò bến cũ bờ đê tuổi hồng

Đám rong trôi nổi trên sông
Để tôi vớt lại bềnh bồng chuyện xưa
Áo tơi nón lá che mưa
Khoác vào nỗi nhớ như vừa hôm qua

Bánh chưng cha gói sân nhà
Than hồng bếp củi ấm là ấm ơi
Thoáng mà tết đã đến nơi
Nhớ sao nhớ đến rồi bời chuyện xưa.

Trần Thị Thanh Liêm


Thiếu nữ áo yếm trắng

Ba thiếu nữ áo yếm


40. HỎI

Ai là người yêu của ai
Để ai phải đợi mong hoài bấy lâu
Dây trầu quấn quýt thân cau
Anh và em vẫn cùng nhau…ngập ngừng

Biết rằng mặn muối, cay gừng
Biết rằng sông chẳng phụ rừng trôi xuôi
Hoàng hôn nhuộm tím chân trời
Bao nhiêu phiền muộn hoá lời yêu thương

Đền chùa gọi khách thập phương
Mình anh riêng một nẻo đường gọi em
Nỗi khắc khoải rụng vào đêm
Còn em có rụng vào miền khát khao ?

Nào ai thương nhớ ai nào
Anh xin cất giữ má đào môi son
Giận hờn chỉ bé cỏn con
Trái tim nhân hậu mãi còn yêu thương

Bùi Đăng Sinh




--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào :