Thứ Bảy, 9 tháng 11, 2024

Thơ Lục Bát tháng 11.2024 P4 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

V ChiVu


31. NẮNG CHIỀU ĐÔNG

Vẫn còn chút nắng chiều đông
Ngả mình ve vuốt một dòng nước xuôi
Mặc cho bên lở bên bồi
Se se giá lạnh, bồi hồi đông sang.

Nắng về ấm lại bờ loang
Ấm vườn ngồng cải, ấm hàng cỏ may
Miên man trong ráng chiều say
Cho ai cứ ngỡ vòng tay xiết ghì.

Ấm thêm đò đến, đò đi
Dan dan díu díu, vân vi cánh chuồn
Nắng như muôn sợi tơ vuơng
Xe tròn sứ mệnh ánh dương chiều tà.

Nhỏ nhoi một phận đàn bà
Em về ôm nắng, nắng xoà trên vai
Đếm thầm buớc một, bước hai
Con tim ấm giữa chiều phai nắng chiều. ...

Kim Phượng


V ChiVu



V ChiVu


32. CHIỀU

Khói chiều đã phủ đầy sông
Nắng thưa cuối bãi thu không sáo diều
Chợ quê nghiêng mấy quán nghèo
Xạc xào lá rụng bóng chiều lưng thôn

Người đi trong ráng mưa nguồn
Bao nhiêu sương lạnh gió luồn trong tôi
Bâng khuâng giọt lệ đầy vơi
Người đi còn lại trong tôi... một chiều

Nguyễn Huy


V ChiVu

V ChiVu


33. PHỐ XƯA

Quảng Yên tôi có một nơi
Nhà xưa, ngõ cũ, khoảng trời lang thang
Sông Chanh chở nắng hè sang
Tường rêu thành cổ, lá bàng... ngẩn ngơ.

Tôi tìm lại góc tuổi thơ
Nụ hồng còn ngủ giấc mơ bên thềm
Bạn bè kẻ nhớ người quên
Giếng Rừng, Bến Ngự... nỗi niềm có nhau.

Cuộc đời đổ trận mưa mau
Quét trên mái phố phai màu thời gian
Cây Lim thả cánh lá vàng
Nhặt lên ngỡ gió đại ngàn chợt non.

Phố xưa qua độ trăng tròn
Đổi thay mấy khúc, vàng son một thời
Nhớ em một quãng đầu đời
Trăng ngân khúc nhạc không lời trong tôi!

Dương Phượng Toại


V ChiVu

V ChiVu


34. MẸ TÔI

Cái cò cõng nắng đội mưa
Mẹ tôi cõng cả bốn mùa cho con
Bão giông thế sự xoay tròn
Mẹ luôn tần tảo nhặt gom tứ mùa

Mẹ gom nắng nhạt hong mưa
Mẹ gom ruộng cạn ruộng vừa ruộng sâu
Mẹ gom cả sợi tóc màu
Sợi thương sợi nhớ trắng phau cuộc đời

Lớn khôn mười chín hai mươi
Vai dài sức rộng từng người cứ đi
Chẳng cần đòi hỏi điều gì
Chỉ mong có nghĩa có nghì nơi con

Bốn mùa con nước vơi tròn
Mặc cho gối mỏi chân chồn chẳng kêu
Cả đời gom hạt nắng chiều
Nhặt khoan tiếng Hạc mẹ yêu về Trời.

Cái cò cõng nắng đội mưa
Mẹ tôi cõng cả bốn mùa cho con
Bão giông thế sự xoay tròn
Mẹ luôn tần tảo nhặt gom tứ mùa

Mẹ gom nắng nhạt hong mưa
Mẹ gom ruộng cạn ruộng vừa ruộng sâu
Mẹ gom cả sợi tóc màu
Sợi thương sợi nhớ trắng phau cuộc đời

Lớn khôn mười chín hai mươi
Vai dài sức rộng từng người cứ đi
Chẳng cần đòi hỏi điều gì
Chỉ mong có nghĩa có nghì nơi con

Bốn mùa con nước vơi tròn
Mặc cho gối mỏi chân chồn chẳng kêu
Cả đời gom hạt nắng chiều
Nhặt khoan tiếng Hạc mẹ yêu về Trời.

Đỗ Quang Đạt


V ChiVu

V ChiVu


35. LỜI NGỎ CÙNG AI...

Gieo thơ hòa sóng dòng Lô
Để cho xanh biếc bãi ngô mượt mà
Gieo thơ Rừng Nhất xóm ta
Cho vơi nỗi nhớ mặn mà Núi Cao

Gieo thơ lấp lánh đêm sao
Trên cầu thủ thỉ ngọt ngào lời yêu
Gieo thơ vào những cánh diều
Để ngân nhạc sáo bóng chiều dải đê

Gieo thơ khắp mọi nẻo về
Để mây hẹn gió lời thề yêu thương
Gieo thơ đến mọi cung đường
Cho hai đầu nhớ vấn vương tơ tình

Gieo thơ cong vút mái đình
Để long lanh giếng dáng hình cây đa
Gieo thơ xuống rặng tre ngà
Cho đêm hò hẹn... la đà gió trăng

Tình yêu có tự bao năm?
Mà thơ quê mãi sâu đằm nhớ mong!

Lê Tiến Tập


V ChiVu

V ChiVu


36. TUỔI THƠ

Một thời bì bõm Sông - Ao
Đuổi bắt Châu Chấu - Cào Cào trời mưa
Võng bằng bẹ chuối đung đưa
Quạt Mo phe phẩy dịu trưa nắng hè

Bán mua trả bởi lá Tre
Đồng hồ lá Chuối mải mê sớm chiều
Tầng không vi vút sáo diều
Vểnh tai Trâu cũng thấy yêu cuộc đời

Tuổi thơ trong sáng tuyệt vời
Ngược dòng ký ức bồi hồi – vấn vương.

Lê Duyên


V ChiVu

V ChiVu


37. THÁNG MƯỜI

Tháng mười hương cốm gió đưa
Cuối thu nắng mật như vừa ngọt hơn
Luồn qua song cửa hương thơm
Thoảng đâu hoa cúc vàng ươm theo mùa

Tháng mười mươn mướt giọt mưa
Bờ sông hoa cải thêu thùa lời ru
Vén cây nghe tiếng chim gù
Hồi sinh sau bão vi vu bồi hồi

Tháng mười gạo mới đơm xôi
Nếp vàng thêm đậm tiếng cười làng quê
Heo may phơ phất triền đê
Gặp cô thôn nữ mải mê mùa màng

Tháng mười ngày ngắn vắt ngang
Tiếng chuông cầu nguyện mênh mang cảnh chùa
Cuối thu mưa nắng như đùa
Gọi đông thăm thẳm như vừa còn thu.

Nguyễn Thị Thúy Ngoan


V ChiVu

V ChiVu


38. VIẾT DƯỚI TRĂNG

Trăng nhu nhú phía đầu non
Nửa nghe lồ lộ, phần còn mây che
Tựa như trinh nữ rụt rè
Ngắm trăng, ta chẳng có bè bạn đâu

Một mình ngồi với canh thâu
Rượu suông nhấm nháp, bạc đầu nhớ ai
Đêm sao mà rộng mà dài
Tự dưng lại muốn viết vài câu thơ

Giá mà đời cũng như mơ
Người trong trăng bỗng bất ngờ hiện ra
Thật gần và chẳng kiêu sa
Cho thơ bớt nhạt, cánh hoa lâu tàn.

Phạm Ngọc Lại


V ChiVu

V ChiVu


39. BÊN BẾN SÔNG THƯA

Quê cha đất tổ là đây
Đồng Xênh mẹ cấy bùn lầy ruộng sâu
Dòng xưa rộng hẹp nông sâu
Vẫn chờ đợi mẹ mái đầu bạc phơ

Người đi từ bấy đến giờ
Bến này con lại bơ vơ đứng ngồi
Đường gần cách trở đôi nơi
Mây bay theo gió bóng người ở đâu

Quyển kinh cờ Phật bắc cầu
Chum sành hứng nước gốc cau thủa nào
Dành dành hoa nhuộm bờ ao
Gừng cay, muối mặn, ngọt ngào xóm quê

Đầu đông kỵ nhật con về
Lối mòn vẹt cỏ điếm đê đợi chờ.

Nguyễn Đức Vân


V ChiVu

V ChiVu


40. KHOẢNG TRỜI KHÔNG NHAU

Miền hoang thu tím cạn lời
Sắc hương hoa cỏ lặng cười, heo may

Cành treo vắng lá, xương gầy
Thầm mơ giọt nắng men say nồng nàn

Trập trùng đá xám thở than
Sương mù giăng phủ đêm hàn lạnh rơi

Trùng dương con sóng nghẹn lời
Thương miền giá lạnh
Khoảng trời không nhau!

Phạm Tự


V ChiVu


-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh V ChiVu minh họa sưu tầm từ internet.

Không có nhận xét nào :