Thứ Tư, 4 tháng 12, 2024
Thơ Lục Bát tháng 12.2024 P2 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
11. LỜI CÂY CẢI
Cũng nuôi từ đất của trời
Mà sao em phải chịu đời đắng cay!
Ngọt, ngon thân mía heo may
Bùi thơm vừng lạc, những ngày tháng ba,
Góc vườn hồng nở kiêu sa
Vài cây rau húng hương là là bay.
Đắng lòng, xanh hết đời này
Xót xa dưa muối cho ngày đông ken
May còn một chút gọi tên
Triền đê hoa cải, vàng bên một trời
Mấy cô mấy cậu đôi mươi
Chen nhau chụp ảnh, nói cười vô tư
Rồi mai cây rũ bên bờ
Chỉ còn hạt giống lại chờ năm sau.
Không than vãn, chẳng âu sầu
Mưa phùn em vẫn ngẩng đầu, chờ mưa
Muôn đời cha mẹ ta xưa
Cải cay nhường ngọt, cho vừa lòng sung.
Trịnh Đình Bích
12. NGHIÊNG, QUAY!
Hãy nghiêng lại chút nữa nào?
Đừng quay lưng thế ngắm sao được người!
Hãy nghiêng, nghiêng chút nữa thôi
Nghiêng cho thác đổ, nghiêng đồi nghiêng sông
Nghiêng cho má thắm môi hồng
Cho ai nghiêng ngả, nghiêng Đông nghiêng Đoài...
Nghiêng chiều đừng để nhạt phai
Một mai má thắm, một mai tình nồng!
Nguyễn Ngọc Cẩn
13. GÁI QUÊ
Sinh ra từ xóm, từ làng
Nong nia, rổ rá, giần sàng vốn quen
Gái quê không thiết bon chen
Nhọc nhằn mà chẳng hờn ghen với đời
Nắng mưa cũng chẳng trách trời
Nói năng nghe chỉ thấy lời dễ thương
Quanh năm dãi nắng dầm sương
Vẫn duyên vẫn dáng, sắc hương vẫn giòn
Áo nâu, yếm trắng, eo thon
Nụ cười tỏa nắng làm mòn mắt ai
Đã đi quá nửa đời trai
Chiều nghiêng vẫn cứ nhớ hoài gái quê.
Phạm Ngọc Lại
14. LÀNG ƠI!
Làng ta là nước là non
Làng còn thì nước vẫn còn, sao đâu?
Chiến tranh bạc nửa mái đầu
Lại về cuốc bẫm cày sâu đồng làng
Có người sống cũng dở dang
Có người mãi mãi lỡ làng tuổi xanh
Làng bao em bé lớn nhanh
Chỉ từ rau cháo mà thành hoa khôi
Mà thành tiến sĩ… làng ơi!
Làng nuôi bao thế hệ người ra đi
Đói no làng có tiếc gì
Bao nhiêu trai tráng thảy vì nước non
Làng còn thì nước vẫn còn
Thịt xương trộn đất, máu cồn đại dương
Làng và Biển - Đảo - Biên cương
Tiếng làng tiếng nước sao thương quá chừng
Nước vui, làng cũng vui cùng
Làng buồn, nước có tưng bừng nổi chăng?
Nước - Làng chung một vầng trăng
Nghìn năm Làng - Nước kết bằng máu xương!
Hà Cừ
15. ÂM THẦM
Âm thầm đến thế thì thôi
Trắng trong, thơm ngát một đời ai hay?
Nâng niu cánh mỏng trong tay
Thương hoa thương cả đắng cay một đời
Gió sương mưa nắng đất trời
Lắng lòng chiu chắt chơi vơi nỗi mình
Sao em giấu mãi, lặng thinh?
Đêm đông thấu hiểu khối tình em mang?
Trách ai, số phận bẽ bàng
Trách ai niềm nổi ngổn ngang, cũng đành
Thương sao những đóa mong manh
Quỳnh hoa tươi thắm trọn dành, thắm tươi
Chờ người tri kỷ trên đời
Diệu kỳ tìm đến mở lời yêu thương
Âm thầm sâu lắng ngát hương
Dang tay mở lối con đường vào xuân...
Nguyễn Phước Hiểu
16. NỬA
Nửa câu, nửa chữ cũng là..
Nửa vần, nửa ý - thật thà chửa nên..
Nửa còn nhớ, nửa chưa quên
Bài thơ ta khắc dòng tên một người
Nửa chung chiêng - nửa ngậm ngùi
Ai còn tiếc nuối ngọt bùi thuở xưa
Nửa mùa nắng - nửa mùa mưa
Nửa khô, nửa ướt sao chưa vội cùng?
Nửa kia con nhện giăng mùng
Nửa này một góc lạnh lùng sương rơi
Mưa sa gió táp dập vùi
Nửa nào trọn vẹn bầu trời ước mơ?
Đỗ Anh Thư
17. ĐÊM ĐÔNG
Đông về nắng trốn trong mây
Bằng lăng giơ ngón tay gầy khù khoăm
Mưa phùn gió bấc căm căm
Ông Hoàng bà Chúa cũng nằm chèo queo
Đêm dài rét nảy mầm yêu
Chiếu chăn cựa quậy, mĩ miều tuột khuy
Thạch sùng tắc lưỡi mà chi
Ngoài kia gió cũng xiết ghì vặn đêm
Đã rồi, đã nữa, đã thêm
Cho tan, cho chảy, cho mềm giấc đông
Í a cải đã lên ngồng
Cứ say như gái chưa chồng đã sao
Tội gì cành cộc cành cao
Tối đèn tắt lửa thì ao như hồ
Mặc đời vỗ... đập... va... xô
Mặc người mua bán, xin cho, giật giành
Xin đừng kén cá chọn canh
Đêm dài lắm mộng, quẩn quanh làm gì
Đan xen, quấn quyện, thầm thì
Cỏ xanh thì cứ xanh rì cỏ xanh
Đói ăn, khát uống ngon lành
Trời cho sao nỡ để dành giấc đông.
Phạm Luyến
18. DẶN CON NGÀY VU QUY
Hôm nay con bước theo chồng
Ngày vui cha mẹ chờ mong lâu rồi
Con đi xây dựng cuộc đời
Thương con mẹ dặn đôi lời thiết tha
Ngày con bước lên xe hoa
Rời vòng tay của mẹ cha cưng chiều
Nếp nhà bên ấy con theo
Kính trên nhường dưới, thương yêu mọi người
Giữ gìn hạnh phúc con ơi!
Chịu thương chịu khó xây đời ấm êm
Mẹ cha gửi trọn niềm tin
Hãy làm dâu thảo, vợ hiền, nhé con!
Nguyễn Việt Hà
19. HÌNH NHƯ...
Đêm còn thấp thỏm sang canh
Người đang mong nhớ đã thành người xưa
Một thời đồng ruộng nắng mưa
Tình như ngọn gió vấp chưa sang bờ
Một ngày viết chả thành thơ
Đuổi theo vạt nắng ngẩn ngơ cuối chiều
Hình như mình đã thầm yêu
Để cho con chữ nói điều dở dang
Hình như cây gạo cổng làng
Nở hoa chả biết nắng vàng hay chưa!
Nguyễn Quỳnh
20. MƯA BAY
Sài gòn lất phất hạt mưa
Trời se se lạnh sương vừa mới tan
Đâu rồi chút nắng hanh vàng !
Bao ngày mơ mộng nhẹ nhàng chung đôi
Nay mưa thấm ướt vành môi
Góc vườn riêng sắc hồn côi nẩy mầm
Mềm lưng lạnh cõi trăm năm
Ly cà phê nhạt - xa xăm bóng hình
Trời buồn giấu biệt ... bình minh
Bỗng cơn gió lạ vô tình - lạnh vai
Buồn lên - hồn nặng hơn ngày
Lá rơi theo cánh chim bay ngang đầu
Đưa tay hứng giọt mưa ngâu
Mơ hồ phía nhớ - lạc đâu ... câu chờ !
Khuấy tan giọt đắng bơ vơ
Sao lòng sầu vướng vách mờ đầy mưa
Nợ nhau những buổi đón đưa
Nợ nhau nửa kiếp tình vừa đặt tên
Đường yêu triệu lối gập ghềnh
Lạ - quen bắc nhịp chênh vênh gót tình .
Hồng Cúc
-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Hoàng Phương minh họa sưu tầm từ internet.
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét