Chủ Nhật, 8 tháng 12, 2024
Thơ Lục Bát tháng 12.2024 P3 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
21. VU VƠ VỀ LÀNG
Xa quê tưởng sạch gót chân
Mà một hôm lại phân vân ngẫm mình
Trái bòng trái ổi còn xanh
Nên chua chát cứ lạnh lành khoé môi
Sim em còn hái trên đồi
Hay núi kia đã thành vôi thành đường
Tháng mười xưa cỏ ngậm sương
Giờ bê tông chẳng còn đường ấy đâu
Long lanh thôi chẳng ngậm màu
Thì tan ra để khỏi câu bụi mờ.
Xa quê từ bấy đến giờ
Phải đâu choáng ngợp bến bờ đẩu đâu
Chỉ mong còn có cầu ao
Ta khua động nước… biết nhau mà chờ!
Tìm đâu nơi để vu vơ
Một hôm chợt muốn làm thơ về làng.
Trịnh Đình Bích
22. THƠ NGÂN CUNG ĐÀN
Thơ ngân lên một cung đàn
Hát mừng non nước ngập tràn sắc xuân
Con đường hội nhập thanh tân
Xem ra đã được mấy phần đổi thay
Đến như ngọn cỏ, nhành cây
Nghe nhựa sống cũng tràn đầy sinh sôi
Ngay cả giấc ngủ mồ côi
Cũng bao hi vọng xa xôi ùa về
Giữa bao công việc bộn bề
Nụ cười hạnh phúc cũng về cùng xuân
Đường dài chưa lúc dừng chân
Mừng vui non nước, thơ ngân cung đàn.
Phạm Ngọc Lại
23. PHẬN GÁI ĐỒNG CHIÊM
Nổi chìm phận gái đồng chiêm
Nước ngâm sạm nắng, nỗi niềm ai hay
Màu phèn nhuộm úa da tay
Bước đi nặng gót bùn lầy ruộng sâu
Phận cùng con tép lá rau
Tuổi xuân đã gủi trọn vào nắng mưa
Kịp mùa: Đi sớm về trưa
Đồng chiêm phận gái từ xưa đã từng
Bao nhiêu kỷ niệm êm đềm
Cái thời thơ ấu còn nguyên bên lòng
Quê hương xưa vẫn nhớ mong
Cho tôi xin gửi đôi dòng thiết tha
Ngày nay chuyện đổi khác xa
Nông thôn đổi mới nhà nhà giàu sang
Lê Hồng Khanh
24. VIẾT GỬI EM XA
Tôi viết một câu thơ đêm
thả thơ vào gió đi tìm em đây
giá em như mảnh trăng này
dù xa tôi cũng đứng đây tôi chờ
nhiều khi tôi đã hững hờ
nghĩ vầng trăng chẳng bao giờ biết yêu
đêm nay gió thổi hai chiều
cả hai chiều gió rất nhiều âm vang
em như bông lúa đồng làng
chín vào tôi cái sắc vàng chờ mong
nhớ hôm em đứng trên đồng
chiều thu đẹp quá tôi không muốn về
và hôm gió lộng chân đê
tôi không hiểu nữa, tôi mê em rồi
vầng trăng thì lấy bầu trời
sông Ngân thì đã lấy ngôi sao này
em thì chân thật như cây
còn tôi như gió đến đây mà tìm
để giờ đứng lặng trong đêm
chỉ riêng tôi vén trời nhìn sao thưa
sao ơi, đừng hóa làm mưa
đợi tôi chút nữa tôi đưa sao về
tôi không thích gió đêm hè
gió đi uống rượu lè bè giọng say
lặng im tôi nói câu này
mà thôi, sợ quả trên cây nó nhìn
mình tôi có lúc tôi tìm
từ đâu có được cái nhìn em xa.
Kim Chuông
25. RÉT NGỌT ĐẦU ĐÔNG
Đã nghe rét ngọt đầu đông
Chút hương vị thấm vào lòng cuối năm
Lạnh về từ chốn xa xăm
Gió rơi lả tả sâu đằm canh thâu.
Chợt về rét ngọt nhớ nhau
Chớm đông mời gọi hanh hao nhanh về
Trải hồn dâng hiến say mê
Lung linh giọt nắng chân quê ấm lòng.
Củ khoai nướng rịn mật trong
Sưởi bàn tay giữa lạnh đông hôm nào
Rét như trộn lẫn ngọt ngào
Cớ gần bên muốn gửi trao thêm lần.
Cho ta nhịp sống chậm dần
Rét luồn trong gió níu chân bước đời
Như gia vị của đất trời
Chút men say để tình người thăng hoa!
Trần Mạnh Tuân
26. THƠ TÌNH VIẾT GỬI TRỜI XANH
Vay em một chút xôn xao
Nhận rồi chưa biết khi nào trả xong.
Trao nhau một khắc tình nồng
Sắc hương tạo hóa đôi lòng hiến dâng.
Ơn em tạo dáng phù vân
Để tuôn lời ngọc gieo vần thơ vui
Yêu em cái liếc để đời
Dao cau ghen sắc, chợ trời ghen chua.
Chẳng ai bán, chẳng ai mua
Không duyên, không phận ... gửi chùa Bà Đanh.
Tình trôi gió cuốn mong manh
Mượn câu thơ gửi trời xanh tỏ bày.
Chưa hết nợ, chẳng còn vay
Tàn nhẫn đâu dễ mà thay ngọt ngào?
Phạm Khắc Mã
27. QUA CẦU
Một tôi vỡ vụn cơn say
Một em đi giữa những ngày chênh chao
Hoa Xoan rụng tím ngõ nào
Ngọn đu còn mảnh yếm đào tháng giêng
Hôm qua xem hội làng Chiềng
Voi nan lạc nẻo... đời quên mấy mùa
Đường quê xao xác gió lùa
Người đem xác pháo giao thừa về đâu
Bùi ngùi trở lại thôn Châu
Rêu in lối cũ một mầu cổ viên
Ngút xanh bờ bãi tang điền
Mây trời sông Mã còn nghiêng đáy lòng
Em sang Cầu Bụt lấy chồng
Cơn mưa đổ lạnh cánh đồng... và tôi
Nguyễn Huy
28. CHIẾU THƠ LỤC BÁT
Quê mình nét đẹp từ lâu
Chiếu thơ Lục bát thấm sâu tình người
Cho dù đi bốn phương trời
Nào ai quên được những lời ca dao
Lời ru của mẹ ngọt ngào
Vần thơ Sáu Tám lắng vào tâm can
Những ngày vui vẻ đón xuân
Chiếu thơ bầu bạn quây quần bên nhau
Câu thơ lục bát bắc cầu
Quê hương nghĩa nặng tình sâu thấm dầm
Xa xôi cũng trở nên gần
Hồn thơ lục bát sáng ngần tim ta!
Nguyễn Lưu Hoa
29. CÚI XIN CHA MẸ ĐỪNG BUỒN
Lạy Cha, lạy Mẹ con đi
Đường xa dặm thẳm biết khi nào về
Bóng Tùng - thân Hạc ở quê
Cậy anh, nhờ Chị bộn bề lo toan
Còn đây hai tấm lụa vàng
Cúi đầu con tạ dâng ngang chân mày
Sợ rằng cách trở gió mây
Lòng Thiền con có chút này Mẹ ơi !
Nuôi con khôn lớn thành người
Dậy con cái lẽ biển đời đục trong
Đường đi không trải hoa hồng
Cho dù máu đổ và giông bão người
Đá qua lửa mới thành vôi
Kinh không có chữ ấy lời chân kinh
Con đành mắc nợ hiếu sinh
Hai vai nặng trĩu ân tình quê hương
Nghìn xưa những bậc Quân Vương
Ngai vàng nhường lại tìm đường cứu sinh
Con đi Tập Học cho mình
Chỉ mong an lạc, thái bình muôn nơi
Mong cho một kiếp làm người
Không còn nước mắt, máu trôi chan hòa
Đường về đất Phật còn xa
Con thêm một bước thấy là gần hơn
Cúi xin Cha, Mẹ đừng buồn!
Phạm Xuân Trường
30. MÙA SANG TA NẮM TAY NHAU
Nhìn mây bay lượn ngang đèo
Suối trong róc rách nắng gieo trên đường
Ngọt ngào lời nói thân thương
Tóc xanh gió cuốn đẹp nhường câu thơ.
Bên em lòng mãi mong chờ
Nắm tay chung bước trên bờ cỏ xanh
Em là tất cả tình anh
Nhìn đời tươi đẹp long lanh giọt tình.
Nhìn reo chim sáo chân xinh
Riêng em tha thướt dáng hình đoan trang
Nắm tay hôn nhẹ dịu dàng
Em là tất cả mùa sang yên lành.
Em về gió mát tình xanh
Sớm hôm bên cạnh em anh tuyệt vời
Câu thơ ru mãi à ơi
Lắng nghe gió hát bên trời mùa reo.
Thành Đô
-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Nguyễn Đình Tròn minh họa sưu tầm từ internet.
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét