Thứ Năm, 22 tháng 4, 2010

Thơ 0065: Sông ca



SÔNG CA
            nhớ Khả Tú 
Bến Tre lắm bến nhiều dừa
Xuồng ai vừa đến để vừa quen nhau
Câu mời con nước nao nao
Xuống xuồng xuồng cũng lao chao tiếng cười.

Cùng chèo chèo vọng mùa vui
Thấy ta lóng lánh, thấy người lung linh
Một mình hát với một mình
Lục bình xuôi với lục bình sóng đôi.

Bềnh bềnh một áng mây trôi
Bồng bồng một cánh chim trời hữu duyên
Em về nón lá nghiêng nghiêng
Hoàng hôn tím tím ngả miền chiêm bao.

Đường bờ cao thấp thấp cao
Có hay không có nẻo vào tương tư?
Vườn chiều chiều lá sang thu
Vẩy trăng mười tám thả từ từ lên.

Bến Tre 2000
(Tuyển tập thơ Khúc Xạ Mùa Thương - NXB Thanh Niên 2006)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ áo bà ba nâu, khăn rằn




Thiếu nữ áo bà ba nâu, khăn rằn

Thiếu nữ áo bà ba che lá sen

Thiếu nữ áo bà ba trắng, sen hồng


Bài thơ được viết tặng cho một cô gái tên Khả Tú quê ở Bến Tre.

Mi Du

Thiếu nữ áo trắng

Thiếu nữ áo trắng

Thiếu nữ áo xanh 2 dây


* Bài thơ đã đăng trên báo Nữ Sinh tập 6 (bộ mới), năm 2003
* Bài thơ đã đăng trên báo PC & Mobile số 789, Số Tất Niên, 22.01.2019

Photo Nguyễn Văn Quyền

Photo Nguyễn Văn Quyền

Photo Nguyễn Văn Quyền

Photo Nguyễn Văn Quyền


+ Bài thơ đã đăng trên trang Thi Viện
+ Bài thơ đã đăng trên trang Vườn Thơ TKaraoke

Photo Nguyễn Văn Quyền

Photo Nguyễn Văn Quyền

Photo Nguyễn Văn Quyền

Photo Nguyễn Văn Quyền


+ Bài thơ đã in trong Tuyển tập thơ Khúc Xạ Mùa Thương - NXB Thanh Niên 2006
+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002

Thiếu nữ áo yếm hồng

Photo Danh Duc

Photo Danh Duc

Thuyền trên sông


----------------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: Ảnh Hoa hậu Việt Nam 2010 Đặng Thị Ngọc Hân (ảnh 1), Mi Du (ảnh 6), ảnh Photo Nguyễn Văn Quyền (từ ảnh 10 đến ảnh 17), ảnh Photo Danh Duc (ảnh 19 và 20) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

2 nhận xét :

Lê Lý Lân nói...

bài thơ luyến láy như một khúc nhạc

quá hay

Hoài Dương nói...

Có bắt đầu cuộc sống một mình, người ta mới hiểu cảm giác cô đơn.
Sau muôn vàn lên, xuống, thiệt, hơn, khổ hay đau cũng chỉ có thể một mình