Thứ Tư, 1 tháng 6, 2016
Thơ của bạn thơ Phạm Tự (2)
DÁNG HÌNH
(đồng cảm bài thơ Mẹ của Thanh Trắc Nguyễn Văn)
Tháng Ba ngày Tám nổi trôi...
Buồn vui cay đắng đầy vơi một đời!
Còn non còn nước còn người
Dáng hình Mẹ vẫn sáng ngời tim con.
Tồn sinh thương xót mất còn...
Kính dâng lên Mẹ lòng vàng dạ vàng.
Lời ru xế bóng muộn màng
Khát hoài lòng Mẹ... ngổn ngang nỗi buồn!
Mờ xa sương rủ hoàng hôn
Bơ vơ mơ bóng mơ hồn Mẹ thôi!
Lệ nhoà... mất Mẹ, mồ côi...
(Trang thơ Lục Bát Việt Nam ngày 26.6.2010)
Hà Giang
Phạm Tự
---------------------------------------------------------------
MẸ
“Mẹ già như chuối chín cây”
Thời gian nặng chuyến đò đầy chông chênh
Chở bao câu hát bồng bênh
Gió đưa gió đẩy mông mênh chín chiều.
Chiều nay chim vịt kêu nhiều
Xiên xiên nắng đến, xiêu xiêu mưa về
Lá vàng vàng nhói chân đê
Hoàng hôn tím tím lối về mẹ xưa
Đâu thời thúng gạo rổ dưa
Mặt trời mẹ gánh sớm trưa chợ làng?
Con giờ hết bước đa đoan
Đi tìm bóng mẹ bàng hoàng nỗi đau
Cù lao chín chữ cao sâu
Nổi chìm chìm nổi bạc đầu mới hay!
Muộn màng khóc ướt gió mây
Trên cao phải bóng trăng gầy mẹ tôi?
2002
(Tuyển tập thơ Lộc Phát Canh Dần - NXB Công An Nhân Dân 2010)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Hoa tho
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét