Chủ Nhật, 2 tháng 5, 2021

Thơ Lục Bát tháng 5.2021 P2 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Thiếu nữ áo dài trắng hái hoa

11. CẮT CẦU...

Nhà em ở mé bên sông
Muốn sang bên ấy quả không dễ nào
Hai bên vách núi cao cao
Sông sâu chảy xiết đò nào dám qua

Tin vui vui lắm thật mà
Cây cầu sắp được bắc qua sông này
Đội cầu vừa đến ở đây
Gặp anh bỗng thấy ngây ngây lạ thường

Gặp nhau để nhớ để thương
Để chờ để đợi... vấn vương tơ tình
Rằng mai hai đứa chúng mình
Nên duyên chồng vợ "trúc xinh trên đồi"

Cầu nay đã bắc xong rồi
Cây cầu còn đó... nhưng người đi đâu?
Hỏi sao lỡ dối lừa nhau
Bắc cầu... sao lại cắt cầu mà đi!...

Phạm Huy Liệu


Thiếu nữ xinh áo len


Thiếu nữ áo yếm ôm đàn tỳ bà

12. KHIÊM NHƯỜNG

Lặng im giữa những ồn ào
Đất ôm hết thảy thấp cao ở đời

Neo bờ lại nhớ nguồn khơi
Càng sâu con nước càng vời vợi êm

Thương bông lúa trĩu nhánh mềm
Cõng bao nhiêu hạt mà quên thân gày

Đi qua bao cuộc dở hay
Cái tôi, ai đã một ngày mà buông.

Phúc Hữu


Thiếu nữ áo len vàng

13. NGỦ Ở QUÊ

Tưởng đầu đang gối rạ rơm
Đêm lên hương vị mùi thơm mùa màng
Say trong giấc ngủ hồn làng
Có hai tay mẹ dần sàng... trăng non
 
Đêm quê một giấc no tròn
Gà như quên gáy tiếng mòn năm canh
Trùng khuya cũng thấm màu xanh
Ngân lên tiếng đất hiền lành sắn khoai
 
Sông quê không lửa thuyền chài
Trăng quê trải thảm trong ngoài hàng hiên
Êm đềm một giấc thần tiên
Thị thành dẫu lắm bạc tiền dễ mua
 
Tuổi cao đâu phải già nua
Tâm an đâu cứ lên chùa mà tu
Ằu ơ văng vẳng lời ru
Đêm trong đến cả sương mù đang rơi.

Nguyễn Lâm Cẩn


Thiếu nữ áo trắng

14. TỪ ĐẤT

Bắt đầu từ đất sinh ra
Ước mơ gần, ước mơ xa kết thành
Ba gian nhà lá chênh vênh
Cột, kèo neo xuống đất lành mà nên!

Quả cà chấm muối ai quên
Bữa cơm dân giả bao miền quê tôi
Tiếng à... đi với tiếng ơi
Đất truyền nối lại thành lời mẹ ru

Đất là nôi của tuổi thơ
Đất nâng con vịn tay bà dìu con
Bánh chưng vuông, bánh dày tròn
Tích xưa... ai đã dạy con nghĩa tình

Hạt gạo trắng, lá rau xanh
Chanh chua, mía ngọt, ớt hành thì cay
Cũng từ đất vút nên cây
Mỗi cây một vẻ, đất hay chiều người

Tự lòng ta gọi đất ơi
Đã bao năm súng chẳng rời trong tay
Cũng là để có hôm nay
Ta say đất mở luống cày thênh thang

"Ai ơi đừng bỏ ruộng hoang..."
Câu ca ấy những chứa chan tình người
Lặng thinh là giọt mồ hôi
Lặn vào đất, nảy một trời tơ non...

Huy Trụ


Thiếu nữ áo trắng bên cửa sổ

15. HÉO THẦM…

Anh đi chinh chiến… không về
Em còn giữ mãi lời thề trong tim
Bao năm lặn lội kiếm tìm
Đất đen đất đỏ... nỗi niềm xót thương!

Liễu mềm nhuốm lạnh màu sương
Mắt mờ gối mỏi... khói hương vô hồn
Đơn côi dạ héo gan mòn
Âm dương cách biệt giọt buồn chẳng vơi!

Héo thầm... khuya sớm đâu nguôi
Sắc xuân hóa đá... một đời vọng phu...!

Phạm Tự


Thiếu nữ áo trắng

16. ĐƯỜNG CHIỀU

Bóng chiều đổ xuống hồn ta
Câu thơ chắt được tóc pha sương rồi

Cám ơn em đến bên đời
Để tình yêu đã nói lời tình yêu.

Dìu nhau sóng bước đường chiều
Trái tim vẫn hát lời yêu, lặng thầm !

Đi qua năm tháng nợ nần
Nhìn nhau giọt mắt cùng lăn bồi hồi.

Nguyễn Vũ Duy Thức


Thiếu nữ áo trắng ngồi chống tay

17. ĐỢI NHAU

Đợi nhau đứng ở bên cầu
Cái đêm mưa gió đoàn tàu qua nhanh
Áo em mỏng đến mong manh
Mà đi qua cuộc chiến tranh chẳng sờn

Đợi nhau trên đỉnh Trường Sơn
Tóc còn chưa bạc đã vờn mây bay
Bao đêm đếm tháng đếm ngày
Đạn bom cày xới rừng cây vẫn còn

Đợi nhau ở giữa Sài Gòn
Ngày vui đại thắng chưa mòn bước chân
Lại cùng cây súng hành quân
Đường lên biên giới rất gần... nhớ không?

Đợi nhau trong đục bến sông
Xin quỳ gối trước cánh đồng làng quê
Giữa mùa thóc lúa bộn bề
Nụ cười hạnh phúc đã về bên nhau...

Đặng Vương Hưng


Thiếu nữ áo trắng

18. MẸ VẪN CHỜ

Bóng mẹ tĩnh lặng đêm khuya
Ngọn đèn héo hắt ánh qua bên thềm
Trăng mờ ngõ nhỏ sương đêm
Giọt rơi tí tách loang bên mẹ ngồi

Gạch mòn gối mỏi không rời
Đăm đăm con mắt mây trời xa xăm
Đêm đêm thấy bóng con nằm
Lệ nhòa khô cạn tháng năm đợi chờ

Cây khô bóng ngả thẫn thờ
Ngọn đèn dầu cạn phật phờ gió lay
Trên trời dưới đất có hay
Liêu xiêu bóng mẹ chờ ngày đoàn viên

Nguyễn Văn Kết


Thiếu nữ áo trắng bên hoa trắng

19. GÓP NHẶT LỜI QUÊ

Bao năm góp nhặt lời quê
Để xây cầu nối đường về qua sông

Tôi đi mót sợi nắng đồng
Gom cành thu tím trên bông lúa vàng

Mùa yêu cũng mới ghé sang
Lời thơ thêm ngọt dịu dàng người quê...

Hoàng Minh Thuận


Thiếu nữ áo dài trắng

20. DẤU XƯA

Bàn chân bấm tõe đất quê
Nửa đời lạc bước đi về lạ chưa
Oằn lưng mẹ gánh cơn mưa
Áo nâu bạc nắng như vừa mới đây

Ngày nào hờn giận bóng mây
Cha đi đánh giặc cho đầy nắng mai
Vui buồn rỗng gió riêng hai
Chị vùi khoai nướng em nhai bóng chiều

Sang thu ai giật dây diều
Tìm trong góc nhớ bao điều dấu xưa.

Bùi Tuyết Mai


Thiếu nữ ngồi áo dài trắng, hoa sen

--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào :