Thứ Tư, 1 tháng 9, 2021
Thơ Lục Bát tháng 9.2021 P1 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
1. BÃO ĐÊM
Đêm nay giông bão rập rình
Mưa ngồn ngộn, lá vặn mình xôn xao
Gió vồ vập nụ hôn sâu
Cành hồng trinh nữ nát nhàu đoá son
Đến khi giông bão mỏi mòn
Gió mưa cũng tạnh mới tròn giấc ngâu...
Đỗ Anh Thư
2. BƯỚC CHẬM NGỔN NGANG
Về nhà lại muốn đi xa
Dấu chân ngõ cũ cỏ nhòa cơn mưa
Ngẩng đầu cao thấp giấc mơ
Quê chiều bạt gió, phố mờ bóng đêm
Chuông chùa lạ, giọng hò quen
Bước ngang nước mắt sang hèn đâu hay
Cầm gai nhọn giữa lòng tay
Vẫn tin cát trắng nắng say hoa vàng
Cành run rủi lá đa mang
Rạ rơm từ độ ngổn ngang người buồn!
Lê Thiếu Nhơn
3. BẾN NGHIÊNG
Ngồi buồn tôi viết tặng tôi
Câu thơ chìm nổi đầy vơi nỗi niềm
Tháng hai mưa bụi trắng thềm
Đò chiều vắng khách bến nghiêng thẫn thờ
Lục bình theo sóng vu vơ
Trôi đi chẳng biết bến bờ là đâu
Nặng lòng chỉ có sông sâu
Thương con đò nhỏ bể dâu gập ghềnh.
Nguyễn Thị Mai Lan
4. TÌM NHAU MÙA HOA PHƯỢNG
Con đường xưa đã đổi thay
Hè về phượng cháy hàng cây rực trời
Tôi và em ở đôi nơi
Nhớ thương biết mấy cứ vời vợi xa
Đợi em đến tận chiều tà
Tôi ra ngã bẩy ngã ba tôi tìm
Dẫu là tăm cá bóng chim
Người đi duyên phận nổi chìm ra sao
Sông quê sóng nước xôn xao
Đôi bờ trong đục bên nào em sang
Tôi về tát cạn giếng làng
Tìm không thấy ánh trăng vàng ngày xưa
Thôi đành khăn áo gió đưa
Cuối chiều tôi lại đội mưa đi tìm
Trong lòng vững một niềm tin
Còn mùa hoa phượng còn tìm về nhau.
Đào Trọng
5. NGHIÊNG
Chiều nghiêng
Để áo thu vàng.
Nón nghiêng
Để nắng ngỡ ngàng ươm tơ.
Nụ cười nghiêng
Để ngẩn ngơ.
Mắt nghiêng
Để nhớ với chờ hẹn nhau.
Thanh Trắc Nguyễn Văn
6. NHỚ THẬT NHỚ THÀ
Giờ này Hà Nội vẫn mưa
Hạ Long em đã tạnh chưa hay còn?
Hạ Long, đảo mấy nghìn hòn
Ngồi nghe những giọt mưa tròn xoe rơi.
Hướng về nơi ấy biển khơi
Bỗng dưng lòng lại đầy vơi nỗi niềm
Đã đi suốt cả ba miền
Hạ Long, anh vẫn luôn nghiêng nhớ về.
Bởi chưng dang dở câu thề
Mưa rơi càng thấy nhớ ghê em à!
Trái tim yêu chẳng chịu già
Mưa rơi nhớ thật nhớ thà… đó em!
Phạm Ngọc Lại
7. GỬI TUY HÒA
Về thăm lại nhé
Tuy Hòa
Miền quê ấy, vẫn chưa nhòa trong em
Soi căn tiền kiếp mà xem
Từ sâu thăm thẳm quá quen thuộc rồi
Sân ga băng ghế ta ngồi
Đón từ vô lượng người rồi. Vội đi
Kiếp này, kiếp nữa... diệu vi
Vẫn tròn nguyện ước khắc ghi Tuy Hòa
Gió vàng đã thắm màu hoa
Cỏ non tóc mượt vòng qua lối mòn
Về nghe lòng những bồn chồn
Lấy gì tạ lỗi nơi hồn vía xưa
Vết thương tiền kiếp lành chưa
Đủ duyên, nắng lại đón đưa em về.
Trương Nam Chi
8. NHỚ ÁNH TRĂNG XƯA
Em về nhớ ánh trăng xưa
Nhớ cha đêm gặt luống bừa tinh khôi
Nhớ mưa hạt nhú thêm chồi
Đất đai sẽ quẩy áo tơi nẩy mầm
Nhớ đồng lúa trổ cong cong
Lá sen vẫy ngọt ẵm bồng ca dao
Nhớ tiếng gà rộ bên rào
Sớm mai thức dậy mời trao chén trà
Nhớ sông chín nhánh phù sa
Khói rơm ẩn dụ rẫy cà giấc mơ
Mái nâu thao thức mẹ chờ
Xóm nghèo cơ cực đơn sơ trái bần
Nhớ cồn nhớ bãi xanh xanh
Nhớ mênh mông gió trong lành phương Nam
Đất thơm thảnh thót tiếng đàn
Sáu câu vọng cổ tình tang theo người
Nhớ đêm trở lại niềm vui
Em ngồi nhóm lửa ta lùi ngô khoai
Nhớ châu thổ nhớ luống cày
Ánh trăng rót nhẹ trên vai đồng bằng
Nhớ trăng vằng vặc lâng lâng
Mấy bông bí trổ ủ nồng khúc tơ
Nhớ em ta nhớ bao giờ ?
Ngày xưa xưa ấy tình thơ dạt dào
Nhớ mùa nước nổi cầu ao
Đêm cha giặt áo có màu đất nâu
Hạt sương hay giọt đàn bầu
Vừa rơi trên mối chỉ khâu quê nghèo .
Liên Phương
9. DUYÊN THU
Thu vàng cúc nở hoa vàng
Giọt trăng lênh loáng hân hoan mắt cười
Xốn xang thao thiết lòng người
Môi thơ tươi rói khoe mười ánh trăng
Dịu dàng thơ hóa tay măng
Vuốt ve lên trắng da căng má hường
Cây mơ mọc giữa vô thường
Ngát xanh mơ ước thiên đường ái ân
Kiếp người đâu chỉ phù vân
Yêu thương nhau nhé vẫn gẫn dẫu xa
Rộng dài trời đất bao la
Trái tim nhân ái nở hoa dâng đời
Bùi Ái Nhân
10. MỘT CÕI ĐI VỀ
Nợ tình miền lúa mênh mông
Nhớ đàn cò trắng bên sông đợi chờ
Thôi đành lỡ hẹn bạn thơ
Ta về cùng gió ngẩn ngơ ngắm diều
Trong tim nơi ấy miền yêu
Nồng hương trái chín gió chiều cũng thơm
Thương từ ngai ngái mùi rơm
Đến bờ giậu nhỏ xanh dờn mồng tơi
Góc ao in đậm khoảng trời
Bóng ai thấp thoáng buông lơi tóc mềm
Một lần xao xuyến không quên
Để rồi gặp lại cứ thèn thẹn sao
Vẫn tứ thân với yếm đào
Hội đình lúng liếng ngọt ngào câu ca
Hương bùn giếng nước gốc đa
Dệt nên tình nghĩa đậm đà chân quê
Trong ta một cõi đi về
Miền quê yêu dấu lời thề thủy chung.
Nguyễn Quang Nhật Nam
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét