Thứ Hai, 23 tháng 8, 2010

Thơ 0146: Hò trên sông

Nguyễn Thu Hiền


HÒ TRÊN SÔNG

Câu hò bổng
Nỗi đau chìm
Trăng sao cũng rụng
Rủ tìm bến mơ.

Tìm duyên
Em chở thuyền thơ
Thả chi giọt mắt
Dật dờ
Thuyền nghiêng?

2001
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Nguyễn Thu Hiền



Lê Huỳnh Bảo Ngọc


Cô lái đò

Thiếu nữ áo tím


Có những đêm, tiếng hò trên sông của những chiếc thuyền xuôi đêm trên sông nước Miền Tây nghe rất buồn.

Thiếu nữ áo tím

Thiếu nữ áo tím

Thiếu nữ áo bà ba ngồi xe thổ mộ

Thiếu nữ áo bà ba ngồi xe thổ mộ

Thiếu nữ áo yếm


Bài thơ viết trong một đêm, ngồi trên thuyền lênh đênh trên sông Tiền

Thiếu nữ áo yếm

Thiếu nữ áo yếm

Thiếu nữ áo yếm

Thiếu nữ áo yếm



+ Bài thơ đã đăng trên trang Vườn Thơ TKaraoke
+ Bài thơ đã đăng trên trang Vuông Chiếu Luân Hoán tháng 6 năm 2022

Photo Cuong Quan

Photo Bùi Cường

Photo Bùi Cường

Photo Bùi Cường


+ Bài thơ đã in trong tập thơ riêng Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002

Thiếu nữ áo nâu

Thiếu nữ áo nâu

Thiếu nữ áo nâu

Thiếu nữ áo nâu

--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Nguyễn Thu Hiền (ảnh 1 và 2), ảnh Lê Huỳnh Bảo Ngọc (ảnh 3), ảnh Photo Cuong Quan (ánh 4), ảnh Photo Bùi Cường (ảnh 15, 16 và 17) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

2 nhận xét :

Công Tử Đa Tình nói...

Gửi theo đêm vắng tình thu chết
Mòn héo tim đau ấp bấy lâu
Gió ơi gió hởi dùm ta nhé! ! !
Chở niềm đau dìm cuối trời sâu

Gà cồ nói...

Thực ra mọi thứ, bản thân ở một khía cạnh nào đó vẫn luôn nhìn nhận rất tiêu cực. Nhất là có lẽ ở phương diện con người đối con người với nhau. Nhưng mà có lẽ, bản thân đã sai. Không có bất cứ ai là luôn luôn cô đơn cả. Chỉ là có lẽ trong thời điểm đó, người mà chúng ta cần chưa đến thời điểm ở bên cạnh chúng ta. Có những lúc buồn, những khi lạc lối, những thời khác mà tâm trí và linh hồn cảm thấy cô độc, có lẽ sẽ có một người bước đến và mang bạn ra khỏi sự cô độc mệt mỏi ấy mà thôi.