Thứ Sáu, 5 tháng 11, 2021

Thơ Lục Bát tháng 11.2021 P5 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Thiếu nữ áo dài trắng


41. CHƠI VƠI

Heo may lay nhẹ lá vàng
Sông xa một mảnh thuyền nan chòng chành

Dòng xuôi chèo ngược chênh vênh
Mười hai bến nước dập dênh ghé vào

Dương tà bóng ngả nao nao
Cứ băn khoăn với chốn nào đục trong

Muộn chiều chợ vẫn còn đông
Sao vương vấn bách giữa dòng chơi vơi.

Nam Phụng


Cô đơn



Thiếu nữ áo dài trắng nón lá


42. LẠC GIỮA HỒN QUÊ

Hạ nồng thêm nỗi nhớ quê
Chiều nghiêng giọt nắng đường về trông theo
Lớn lên từ mảnh đất nghèo
Phồn hoa bỏ lại nặng đeo lối lề

Đồng trong gạo trắng cơm quê
Thành danh đến mấy cũng về chốn xưa
Nhớ nơi bùn đất nắng mưa
Thơm mùi cỏ dại đủ vừa lớn khôn

Gió giăng chớp bể mưa nguồn
Câu ca mẹ bới giữa hồn đất nâu
Hong vào khô những giọt ngâu
Ủ ươm cánh nắng cho màu lên men

Sau làng tím những đầm sen
Bồng bềnh tiếng sáo bỗng nghèn nghẹn đau.

Nguyễn Quỳnh


Thiếu nữ áo dài trắng


43. TA ĐƯA TAY VỚI SAO TRỜI

Ta đưa tay hái mộng sầu
Người nâng niu khúc tình đầu bỏ quên
Ta hôn mộng mị cô miên
Người hong ân ái... nơi miền lãng du

Ta đưa tay hái sương mù
Vởn vơ ngõ mộng…thực, hư đọa trần
Người ôm ước vọng một lần
Trăm năm tình dẫu có ngần chơi vơi

Ta đưa tay với sao trời
Ngón mềm cũng đã rã rời niềm đau
Người ươm duyên nợ ngàn sau
Ta cay đắng ngậm trái sầu thiên thu.

Nhật Quang


Thiếu nữ áo dài trắng nữ sinh, xe đạp


44. ĐÓN ĐÔNG MỘT MÌNH

Xoè tay hứng giọt thu vàng
Khát khao chưa thoả đông sang mất rồi

Em về gửi lại tình tôi
Để đêm vắng lạnh nằm ngồi nhớ nhung

Ánh trăng cũng chẳng vui cùng
Sương đùa mỗi sáng gió rung cửa mành

Giấc nồng trốn chạy năm canh
Người đi một nửa, nửa đành gối đơn.

Nguyễn Thành


Thiếu nữ ngồi áo dài trắng


45. VÔ THƯỜNG

Danh thơm ai chẳng tôn thờ
Tiền tài vị thế đã mờ mắt xanh
Cứ như cây đứng yên bình
Nắng mưa hoa nở kết thành trái thơm

Gian lao vất vả chẳng sờn
Vẫn tươi vẫn tốt cùng non núi rừng
Chim ca ríu rít tưng bừng
Người vui quả ngọt ong lừng ngát hương

Lực quyền phú quý vô thường
Nhất thời vạn đại chớ vương bụi trần

Nguyễn Xuân Ngọc


Hai đứa trẻ


46. VỀ LẠI MIỀN TUỔI THƠ

Chiều về gió lộng chân đê,
Hàng cây lả ngọn bốn bề lao xao.
Dòng kênh con nước rạt rào,
Hoa bần rơi rụng trôi mau theo dòng.

Ven bờ lau trổ trắng bông,
Cánh cò chấp chới trên đồng xa xa.
Tầng mây ráng đỏ nắng tà,
Nhấp nhô sóng lúa, ngân nga sáo diều.

Lối mòn bóng ngã liêu xiêu,
Hoàng hôn chầm chậm giọt chiều dần phai.
Làng quê êm ả tháng ngày,
Như bầu sữa ngọt, vòng tay Mẹ hiền.

Nơi nầy cuộc sống bình yên,
Là vùng kỷ niệm, là miền tuổi thơ.
Nhắn ai xa xứ mịt mờ,
Dòng sông, bến nước vẫn chờ người đi.

Ngoài kia gió gọi rầm rì,
Ngỡ lời của Mẹ thầm thì gọi con!

Trần Luân


Thiếu nữ ngồi áo dài trắng, nón lá


47. TỪ KHI NÀNG LẤY CHỒNG XA

Từ khi nàng lấy chồng xa
Hình như ngày bỗng dài ra mấy lần?
Sáng không nghe tiếng bước chân
Chiều về lẻ bóng khuyết dần hoàng hôn

Đêm ai mơ giấc cô đơn
Tiếng gà gáy có lâu hơn quê nhà?
Từ khi nàng lấy chồng xa
Niêu cơm mau nguội, quả cà chóng thâm

Canh cua cứ thiếu sấu dầm
Muối vừng giã nát vẫn nhầm ớt cay
Chum tương múc mãi còn đầy
Muốn ăn bánh đúc lại bày bánh đa…

Từ khi nàng lấy chồng xa...

Đặng Vương Hưng


Thiếu nữ áo trắng, hoa hướng dương


48.  NẮNG VƯƠNG TƠ LÒNG

Bao nhiêu sương trắng nắng tràn
Trùm lên khắp nẻo non ngàn sơn khê
Cỏ non xanh mướt lối về
Hàng cây khóm trúc bờ tre rì rào

Nỗi lòng biết mấy xôn xao
Đồng quê hương lúa ngọt ngào đắm say
Chim chuyền cành lá ngọn cây
Cánh diều ai thả lên mây giữa trời

Con thuyền trên sóng chơi vơi
Dòng sông bến nước vang lời reo ca
Cánh cò bay lả bay la
Còn đây không biết bao là dấu yêu

Hoàng hôn ngả bóng xuống chiều
Bao nhiêu là nhớ rất nhiều là thương
Trong làn khói tỏa mờ sương
Vẫn còn bao sợi nắng vương tơ lòng!

Đồng Kế


Thiếu nữ áo đầm, hoa hướng dương


49. KHÚC GIAO MÙA THỨ 5

Chớm hè nắng đỏ muôn nơi
Chớm thu óng ả vàng tươi một màu
Chớm đông sương trắng dãi dầu
Chớm xuân xanh biếc bể dâu mặn nồng

Giao mùa trời đất vấn vương
Bốn màu bốn khúc thơm hương bốn mùa.
Tình em chợt nắng chợt mưa
Như là một khúc giao mùa thứ năm

Khúc giao mùa những bổng trầm
Quá nhiều màu sắc trong ngần yêu thương.

Đặng Cương Lăng


Thiếu nữ áo trắng, hoa hướng dương


50. LÊN TAM ĐẢO

Hãy lên Tam Đảo người ơi
Ngắm rừng ngắm suối ngắm đồi núi xanh
Nơi đây khí hậu trong lành
Một vùng rừng núi giờ thành phố đông

Bình minh vừa tỏa nắng hồng
Ríu ran chim hót mà lòng bâng khuâng
Lặng nghe thác Bạc rì rầm
Như lời ai đó thì thầm gửi trao

Rộn ràng phô núi mời chào
Nghiêng ô che khuất má đào em yêu
Bao người con gái mỹ miều
Bâng khuâng muốn nói bao điều thầm mong…

Đỗ Đức Năm


Thiếu nữ áo trắng, cừu trắng


--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào :