Thứ Hai, 16 tháng 10, 2023

Thơ Lục Bát tháng 10.2023 P5 (nguồn Lục Bát Việt Nam)



41. GIAO MÙA

Se se thu quá lẹ làng
Sáng nay sót mấy lá vàng chưa rơi
Hương thu vẫn tỏa bời bời
Gió thu vẫn nói ngàn lời tiễn đưa

Ngoài kia trời đã lạnh chưa?
Chăn bông cất kỹ mới vừa đem phơi
Phương nam nắng vẫn đầy trời
Chạnh lòng trời trút giọt rơi âm thầm...

Giao mùa nóng lạnh trong tâm
Họa my trắng xoá bấc lầm lũi hong
Bao giờ cho hết mùa đông
Cúc vàng đào thắm cho lòng ngẩn ngơ

Tình trao cứ vẫn mong chờ
Nỗi niềm trút hết bao thơ cho đầy
Đợi mùa oanh yến nồng say
Thử chi cho lắm chia tay cũng đành...

Lâm Viên







42. NÉT ĐẸP ĐẦU ĐÔNG

Thoắt mùa đã ngả về Đông
Khói sương bảng lảng bến sông tạ từ
Ai đi đâu đấy bây chừ?
Gió khe khẽ hát cứ như thầm thì.

Vàng tươi những đóa dã quỳ
Tinh khôi trắng, cúc họa mi…như cười
Điểm tô hương sắc tháng Mười
Sân đình nghê đá ngồi cười, vui không?

Vàng lơ hoa cải bến sông
Hây hây gò má chưa chồng gái quê
Ai đi, ai ở, ai về
Yêu không nét đẹp Đông quê hương mình?

Phạm Ngọc Lại





43. HOÀNG HÔN NGUYỆT HỒ

Mặt trời tắm, lặn Hồ Tây   
Nguyệt hồ bối rối má hây hây hồng
Ấp e tóc liễu buông chùng
Ngây dòng sữa tỏa một vùng  hương đưa

Mơn man gió lả lơi đùa
Níu hồn phượng thắm say sưa dập dìu
Rung hồ gợn sóng liu diu
Cuốn hoàng hôn thả khói chiều bay bay

Nguyệt thẹn chạy miết trong mây
Nâng nâng du khách cuối ngày thảnh thơi.

Dương Văn Cách





44. VỀ QUÊ GIỮA VỤ

Về quê giữa vụ cày bừa
Ngỡ thời trai trẻ mình vừa đi qua
Từ ruộng gần tới đồng xa
Làng trên xóm dưới vẫn là thân quen

Láng giềng tối lửa tắt đèn
Đội chèo tập cả thổi kèn đám ma
Lúa xanh cò trắng bay ra
Đợi chờ mùa gặt đầy nhà rạ rơm

Nhà ai gạo mới thổi cơm
Cá kho tương cũ mà thơm khắp làng...

Đặng Vương Hưng





45. THƠ TÔI

Cùng người thi phú buồn vui!
Bao năm, thơ vẫn ngậm ngùi vậy thôi
Trăng soi, chẳng rõ mây trôi
Ngẩn ngơ mà cứ, lặng ngồi dõi theo.

Bới trong câu chữ lèo tèo
Ngôn từ thi hứng như neo giữa dòng
Văn chương như kẻ ăn đong
Yêu thơ mến bạn, bềnh bồng mà xanh..

Say tìm câu chữ mong manh
Cùng câu lạc bộ kết thành sân chơi
Vung kia đậy điệm cho nồi
Tình thơ bắc nhịp, trong tôi dâng tràn...

Vũ Văn Thịnh





46. NGHỊCH CẢNH

Thím đi vẹt cả gót giầy
Lễ rách cả chiếu chưa đầy lòng tham...
Gồng vai dốc sức Chú làm
Vẫn chưa trả hết trái ngang cho đời…

Mặc con sả láng ăn chơi
Dương dương tự đắc coi trời bằng vung
Sống hèn, dao kiếm khắp vùng
Nghe thôi đã đủ hãi hùng ruột gan!

Ngoài đời chưa hết lầm than
Những hoàn cảnh ấy vô vàn đắng cay!
Lấy đêm để giáo dục ngày
Câu thơ hoang hoải chứa đầy nhân văn

Đọc nghe mà ngẫm ra rằng
Nhìn gia đình họ để răn con mình!

Nguyễn Huy Hẹn





47. TÓC DÀI

Ai cho em mái tóc dài
Mềm như giọt nắng ban mai giữa trời
Vẫn còn nghe tiếng à ơi
Sợi nào còn giữ những lời mẹ ru

Sợi nào xanh thắm mùa thu
Heo may tràn đến mây mù qua đi
Tóc dài tha thướt diệu kỳ
Líu lo tiếng hót họa mi mơ màng

Tóc dài ơi rất dịu dàng
Thời gian lại đón xuân sang trở về
Tóc dài còn mải say mê
Chảy theo năm tháng bộn bề ngược xuôi

Tóc dài, dài mãi hay thôi
Cho ta trở lại một thời ngày xưa

Vương Bảo





48. MẢNH QUÊ

Mảnh quê nép giữa thị thành
Cây xanh, lá thắm nhuộm xanh mảnh vườn
Lao xao, tấp nập phố phường
Người mua danh giá, kẻ buôn thánh thần

Khế xanh, chuối chát góc sân
Chao ôi mùi cá mẹ vần trấu rơm
Nhà mình ríu rít mâm cơm
Cá rô canh cải gừng thơm trưa hè

Sức thưa, khó nẻo đi về
Rau vườn phủ biếc mảnh quê thuở nào
Cọng hành, nhánh sả là bao
Mà xanh đến thế, mà nao nao lòng

Phố đông chao chát chợ đông
Chẳng vì câu nệ mươi đồng mua rau
Bầu giàn trước, sả vườn sau
Mươi cây, dăm quả xanh màu gốc quê.

Nguyễn Đình Thái





49. THƠ VÀ ĐỜI

Thơ và đời sẽ gặp nhau
Dập vùi sóng gió bể dâu khó lường
Thơ cho cảm xúc yêu thương
Dắt dìu tiến bước tựa nương kiếm tìm

Bắc cầu tìm hiểu trái tim
Nếm bao mùi vị nổi chìm đắng cay
Nhìn xem thế sự đổi thay
Cho nhau trải nghiệm học hay làm người

Phan Thị Hạnh





50. MÀU HOA MUỐNG

Chiều nay gió có có lang thang
Cho tôi gửi chút nắng vàng về quê
Quê ơi lâu lắm chưa về
Thương con sông nhớ bờ đê đa tình
 
Gió về thăm bụi trúc xinh
Ao sen giếng nước sân đình làng anh
Áo ai còn mắc trên cành
Gió mang về hộ tôi dành làm tin
 
Gió qua cầu đá nhớ tìm
Tình nghèo dạo ấy trượt chìm bên đê
Cái đêm gió bấc vụng về
Trăng non áo nõn lạnh tê vai gầy
 
Xa quê từ dạo đến nay
Đêm Trường Sơn vẫn mơ ngày chung đôi
Em giờ ra phố quên tôi
Quên màu hoa muống quên mùi nắng rơm
 
Chiều nay gió bấc đường trơn
Ngõ quê in dấu chân son thuở nào.

Lê Minh Dung




--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào :